Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lần này có gần mười vị trưởng lão và rất nhiều chấp sự bị trúng độc, cụ thể có bao nhiêu Lục Ly cũng không biết, nhất định phải phá giải Vu Thần độc, nếu không những người đó sẽ phải chết.
Chấp pháp trưởng lão suy nghĩ một chút, ánh mắt nhìn về phía Lục Nhân Hoàng nói:
- Vậy Nhân Hoàng dẫn theo hai mươi vị trưởng lão ở đây trợ giúp điện chủ, chúng ta trở về!
- Đi!
Chấp pháp trưởng lão dẫn người quay về, nhưng đúng lúc này, đột nhiên không gian phía trước hắn bị xé rách, một đạo hắc ảnh từ bên trong chui ra, một đôi mắt đỏ như máu, bên trong toàn là vẻ lạnh giá, để người ta sợ hãi!
Một đạo âm thanh giống như ma quỷ từ trong địa ngục truyền ra:
- Thái gia gia? Lục Ly, ngươi tàn sát con dân Ma Tộc ta, bổn thần sẽ để thái gia gia ngươi chôn cùng.
Rốt cục Đại Ma Thần đã trở về rồi.
- Không hay!
Ngay khoảnh khắc khi Đại Ma Thần xuất hiện, Lục Ly lập tức kinh hô. Vốn ban đầu hắn muốn đợi sau khi chúng nhân về thành thì lập tức thu những người còn lại vào Thiên Tà Châu, như vậy dù Đại Ma Thần trở về cũng không sao.
- Một nén hương, chỉ cần thêm một nén hương nữa thôi!
Trong lòng Lục Ly tức giận, điều khiển Thiên Tà Châu bay về phía chấp pháp trưởng lão, đồng thời hét lớn:
- Tất cả mọi người tách ra đào tẩu, đây là mệnh lệnh, ai không nghe, chém!
Chúng trưởng lão vốn đang phóng về phía chấp pháp trưởng lão, định liên thủ đối chiến với Đại Ma Thần, nghe được nửa câu trước của Lục Ly, không ai coi ra gì, rốt cuộc quyền uy Lục Ly còn chưa được xác định, ai nấy đều chưa quen với việc nghe theo lệnh hắn.
Nhưng nửa câu sau lại khiến chúng nhân bừng tỉnh, dù sao Lục Ly cũng là điện chủ, lệnh của điện chủ sao dám không nghe. Lập tức, sau thoáng chốc chần chừ, rất nhiều người dồn dập tháo chạy khắp bốn phương tám hướng.
Phanh!
Bên kia chấp pháp trưởng lão đã bị Đại Ma Thần đâm một kiếm, mặc dù có Thần Khải cấp tám, còn có thủ đoạn áo nghĩa phòng ngự hệ Thổ đặc thù, song thanh kiếm kia vẫn đâm sâu vào vai trái chấp pháp trưởng lão.
- Chết!
Chấp pháp trưởng lão cũng không tránh né, mà chỉ hơi tránh đi, chếch ra chỗ yếu hại, thiết côn vẫn như long tiên (roi) quét tới Đại Ma Thần. Hắn rất tự tin đối với lực công kích của bản thân, bởi vì thứ hắn cảm ngộ chính là áo nghĩa hủy diệt! Chỉ cần Đại Ma Thần bị nện trúng, dù không chết cũng phải bị trọng thương.
- A?
Nhưng mà, khiến chấp pháp trưởng lão kinh hãi chính là, Đại Ma Thần Minh rõ ràng mới vừa đâm trúng mình một kiếm, song đến khi côn của hắn quét qua, thân thể Đại Ma Thần lại đã tan tành, cấp tốc tiêu tan, hóa ra bên này không phải chân thân?
Xùy xùy...
Sau lưng hắn truyền đến tiếng xé gió, một đạo khí tức bén nhọn đâm đến khiến sống lưng hắn lạnh toát. Hắn thầm hô một tiếng không ổn, kiếm này đã khóa chặt tâm tạng hắn.
- Đại Ma Thần, tiếp chiêu của ta đây!
Tiếng quát lớn như sấm rền vang lên, từ bên trái một cây trường thương đâm tới, trường thương trực tiếp đâm phá hư không, hiện ra ngay sau lưng Đại Ma Thần, hơn nữa trên đầu thương còn có khí tức lạnh lẽo thấu xương truyền ra, rõ ràng là áo nghĩa hệ Băng.
- Hừ!
Đại Ma Thần hừ lạnh một cái, đoản kiếm không tiếp tục đâm tới sau lưng chấp pháp trưởng lão mà trở tay ngăn đỡ trường thương.
- Phanh!
Trường thương màu hoàng kim thẳng tiến không lùi, đẩy ra đoản kiếm, đâm vào trong thân thể Đại Ma Thần. Chỉ là thân thể này bỗng chốc nổ tung, ngay nháy mắt vừa rồi, Đại Ma Thần đã yên ắng tiềm đi.
- Tốt!
Ở xa xa, Lục Ly khóa chặt bên này, nhìn thấy chấp pháp trưởng lão được Lục Nhân Hoàng cứu đi, trong lòng thở phào một hơi. Vừa rồi nếu Lục Nhân Hoàng không ra tay, chấp pháp trưởng lão không chết cũng phải bị trọng thương.
Hưu!
Hắn vội vàng điều khiển Thiên Tà Châu bay tới, trực tiếp hướng về phía chấp pháp trưởng lão và Lục Nhân Hoàng, chờ lúc tới gần hai người mới vội vàng quát khẽ:
- Đừng kháng cự, ta thu hai ngươi vào trong này!
Chấp pháp trưởng lão không kháng cự, trực tiếp bị thu vào. Nhưng Lục Nhân Hoàng lại kháng cự, hắn không thể không kháng cự, bởi vì từ dưới thân, một đạo bóng người xé rách hư không lao ra, hung hăng cắt tới hai chân hắn, nếu hắn không sử dụng huyền lực hay thủ đoạn phòng ngự chống lại, phỏng chừng khi vào được Thiên Tà Châu, hai chân hắn đã bị cắt đứt.
- Hây!
Hắn hét lớn một tiếng, toàn thân hiện ra từng tầng từng tầng băng dày, không tránh không né mà trở tay đâm trường thương xuống, nếu Đại Ma Thần dám tiếp tục công kích, hắn liền có thể một thương đâm thủng Đại Ma Thần.
Ông!
Hư không trên đỉnh đầu Lục Nhân Hoàng lần nữa bị xé rách, lại một tên Đại Ma Thần xuất hiện, Đại Ma Thần sau lưng Lục Nhân Hoàng còn chưa tiêu tán, lúc này lại đã hiện ra thêm một phân thân.
Lục Nhân Hoàng không khỏi có chút nhức đầu, khó trách mạnh như Hình Mục mà vẫn bị Đại Ma Thần đánh giết, thủ đoạn này của Đại Ma Thần quả thực nghịch thiên, ai cũng không biết đâu là chân thân, hơn nữa tốc độ phân thân còn rất nhanh.
Ông!
Đầu bên kia, Lục Ly sau khi thu vào chấp pháp trưởng lão liền lập tức thả ra chút ít Linh Phong tràn ngập khắp bốn phía, bao phủ phương viên trăm thước quanh người Lục Nhân Hoàng, đồng thời quát lớn một tiếng:
- Phụ thân, công kích theo chỉ thị của ta, thấy không gian bên nào ba động, trực tiếp đâm tới, đừng do dự!
- Được!
Lục Nhân Hoàng trầm giọng ứng tiếng, thần niệm liếc nhìn, lập tức thấy được Linh Phong bên trái khẽ có chút ba động, tức thì không hề nghĩ ngợi, đột nhiên đâm tới phía trái trước mặt.
Tranh!
Có tiếng kim thiết đụng nhau vang lên, Lục Nhân Hoàng tinh thần đại chấn, thương này không ngờ lại đâm trúng chân thân, Lục Ly quả nhiên có thể cảm ứng được chân thân của Đại Ma Thần.
- Ha ha ha!
Lục Nhân Hoàng bật cười ha hả, năng lực đối chiến của Ma tộc vốn không mạnh, kinh khủng nhất chẳng qua là thuật ám sát đánh lén. Chỉ cần có thể thời thời khắc khắc khóa chặt chân thân đối phương, như vậy dù cảnh giới Đại Ma Thần có cao hơn hắn một tầng, Lục Nhân Hoàng cũng không có gì phải sợ.
Chân thân Đại Ma Thần lóe lên giữa không trung một cái rồi biến mất, sau đó tiếp tục tiềm nhập vào trong vết nứt không gian, Lục Nhân Hoàng liếc nhìn bốn phía, phát hiện Linh Phong bên phải có ba động, lập tức lại đâm tới một thương.
Lời editor: Nói đi ngủ một tí rồi dậy đăng chương, ai ngờ đâu một tí tới tận bây giờ... Huhu...