Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1234 - Chương 1222: Luân Hồi Giới

Bất Diệt Long Đế Chương 1222: Luân Hồi Giới

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Sau cùng, tộc trưởng chi mạch này tự bạo bỏ mình, không tra hỏi ra được vị trí tiểu thế giới nơi Cơ gia ẩn thân. Vì chuyện này điện chủ Vấn Tiên Điện rất ảo não, còn quở mắng con trai cả phụ trách xuất chiến.

Xích Nguyệt Trai và Vấn Tiên Điện dồn dập xuất động, hai nhà lần lượt khóa chặt mấy chi mạch Cơ gia, sau khi thành công đánh giết, cuối cùng phía Khiếu Thiên Cung lại là bên đầu tiên được đến vị trí đại bản doanh Cơ gia.

Tin tức truyền đến chỗ Lục Ly, Bát trưởng lão đích thân tới báo, lúc này Lục Ly còn đang bồi cùng Bạch Hạ Sương, sau khi biết được lập tức đại hỉ hỏi:

- Ở đâu?

- Luân Hồi Giới, một tiểu thế giới lớn ngang cỡ Hoang Giới!

Bát trưởng lão giải thích nói:

- Giới diện này được Luân Hồi Cung phát hiện từ hơn mười vạn năm trước, thực ra lối vào đầu tiên được phát hiện nằm ngay ở U Châu. Chỉ là người ngoài biết được vị trí lối vào đều bị giết sạch, hiện tại Cơ gia lấy giới này làm đại bản doanh, tính ra đã kinh doanh được hơn mười vạn năm.

- Có mấy lối vào?

Lục Ly hỏi dò, nếu chỉ có một lối vào, lại bị Cơ gia phong ấn, như vậy bọn hắn căn bản không cách nào tiến vào được.

- Hai nơi lối vào!

Trên mặt Bát trưởng lão lộ ra một tia khó xử, thở dài nói:

- Theo như tin tức tộc trưởng chi mạch Cơ gia khai nhận, hai lối vào này đều bị phong ấn, chỉ có trưởng lão Cơ gia mới có thể qua được, đồng thời nếu không có ngọc phù thì bên trong sẽ không mở ra phong ấn. Lúc này các gia tộc chính đang nghĩ cách bắt lấy một tên trưởng lão Cơ gia, căn cứ tình hình, hiện tại ở bên ngoài đang có ba bốn tên trưởng lão Cơ gia ẩn núp, ừ... việc này Lục Linh đã bắt đầu bố cục.

- Tốt!

Lục Linh ra tay, còn biết có mấy tên trưởng lão Cơ gia ẩn núp ở bên ngoài, hẳn là có thể bắt lại một hai tên, Lục Ly suy nghĩ một lát rồi nói:

- Phái người đi Hỏa Ngục, triệu tập đám người Kha Mang tới đây, thử xem có thể phá mở phong ấn lối vào không. Phái Địa Tiên đến tọa trấn hai nơi lối vào, mỗi nơi hai tên Địa Tiên, chuyện tranh đoạt địa bàn trước gác sang một bên, dù sao cũng không chạy đi đâu được.

Chuyện Cơ gia phục kích lần này khiến Lục Ly cảm nhận được nguy cơ, Thần Châu đại địa rất lớn, thân nhân Lục Ly rất nhiều, tộc nhân Lục gia lại càng nhiều. Nếu Cơ gia có lòng muốn trả thù, lần này ám sát một người, lần sau ám sát một người, vậy thì không biết sẽ có bao nhiêu người bị ám sát.

Lần này Bạch Hạ Sương mạng lớn, nhưng lần sau thì sao?

Nếu Bạch Hạ Sương vẫn lạc, Lục Ly sợ là sẽ tự trách cả đời. Lúc này hắn rốt cục đã hiểu ý nghĩa câu nói kia của Lục Linh, đối xử với kẻ địch phải máu lạnh vô tình, tuyệt đối không được có một tia huyễn tưởng nào, bằng không sẽ hại chết chính mình.

Luân Hồi Cung bị tiêu diệt, Cơ Chiến Thiên chiến tử, đám người Cơ Mộng Điềm bị Lục Ly chém giết. Cơ gia đã không nhìn thấy bất cứ chút hi vọng nào, trong lòng chỉ còn lại mỗi cừu hận vô cùng vô tận. Cơ gia sẽ nghĩ hết thảy mọi cách để trả thù, vì bảo vệ thân nhân bằng hữu, Lục Ly chỉ còn cách tìm ra toàn bộ người Cơ gia, sau đó giết sạch.

Ngoài ra còn cả U Minh Giáo Bách Hoa Các Nhật Nguyệt Minh Quỷ Xoa Tộc, sau này Lục Ly cũng sẽ để Lục Chính Dương phái người truy lùng đánh giết. Ân oán giữa gia tộc với gia tộc không cách nào hóa giải, để tránh ngày sau không ngừng bị người ám sát, chi bằng nhân cơ hội hiện tại tận diệt luôn kẻ địch, chí ít cũng phải cam đoan đối phương không còn đủ sức uy hiếp đến mình.

Bạch Hạ Sương đã tỉnh lại, nhưng muốn khôi phục thương thế thì còn phải đợi mấy ngày, bây giờ không cách nào truyền tống đi đâu được. Lục Ly đành phải giao chuyện này cho Lục gia và Lục Linh xử lý, chính mình thì tiếp tục ở lại đây bồi cùng nàng, chờ đợi tin tức.

Mười hai ngày sau, tin tức tốt truyền về!

Lục Linh giăng bẫy bắt được một tên trưởng lão Cơ gia, còn là tên trưởng lão Địa Tiên tham dự ám sát Bạch Hạ Sương. Sau khi nghe được tin báo, Lục Ly đứng ngồi không yên, Bạch Hạ Sương cũng đã khôi phục bảy tám phần. Thế là Lục Ly quyết định tự mình xuất chinh, hủy diệt Luân Hồi Giới.

- Ta cũng muốn đi!

Bạch Hạ Sương là người không ngồi yên một chỗ được, cộng thêm chuyến này là để báo thù cho nàng, lập tức kêu nói muốn cùng đi Luân Hồi Giới. Lục Ly hết cách, đành phải thu nàng vào trong Thiên Tà Châu, sau đó truyền tống rời khỏi Tây Quỳ Thành.

U Châu, mấy chục vạn dặm ngoài mặt bắc Diêm Vương Thành, ở đây có một nơi cấm địa. Nghe đồn chỗ này có Yêu Ma ẩn núp, người tiến vào đều sẽ bị Yêu Ma quấn thân, cuối cùng biến thành Lệ Quỷ.

Theo như đồn thổi, cấm địa này đã tồn tại hơn mười vạn năm, trong lịch sử U Châu từng có rất nhiều cường giả tiến vào nơi đây, song chưa từng thấy có ai đi ra. Thậm chí mấy vạn năm trước từng có một tên cường giả Nhân Hoàng U Châu tiến vào, cuối cùng cũng không thấy đi ra.

Nơi này là một mảnh sơn mạch, bên trong hắc vụ lượn quanh, âm sâm u ám, nhiệt độ lạnh hơn bên ngoài tận mười mấy độ, khiến người không khỏi có cảm giác không rét mà run.

Lúc Lục Ly suất lĩnh lượng lớn cường giả đến nơi, thần niệm quét quanh một vòng, lại nghe người U Châu giới thiệu qua, khe khẽ gật đầu.

Đây đích thực là một địa điểm rất bí mật, đoán chừng bên trong trước kia từng có Địa Tiên Cơ gia trấn thủ, cường giả U Châu đi vào tự nhiên không ra được.

Lục Ly dẫn theo ba tên Địa Tiên, Lục Linh không đi cùng, thực lực Lục Ly cường đại như vậy, lại mang theo mấy tên Địa Tiên, trực tiếp tiến vào nghiền ép là được, không cần phải dùng bất cứ mưu kế nào cả.

Ngũ thái công tự thân đến, còn có một đoàn cường giả Lục gia và các thế lực phụ dung, ai nấy đều là Quân Hầu Cảnh, nhân lượng ước chừng hơn nghìn người.

Vù vù!

Sau khi chúng nhân tiến vào cấm địa, mặt sau đột nhiên vang lên tiếng xé gió. Lục Ly nhướng mày, thần niệm quét tới, phát hiện là cung chủ Khiếu Thiên Cung dẫn theo bốn tên Địa Tiên, ngoài ra còn có đầu lĩnh Vấn Tiên Điện và Xích Nguyệt Trai.

- Bọn hắn tới làm gì?

Ngũ thái công thì thào, khóe miệng Lục Ly thoáng nhếch lên, khẽ cười tự giễu, đám người này tới đây tự nhiên là để vuốt mông ngựa, trợ giúp bọn hắn tiễu trừ con em Cơ gia.

Bình Luận (0)
Comment