Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1235 - Chương 1223: Bọn Họ Còn Là Người Nữa Sao?

Bất Diệt Long Đế Chương 1223: Bọn họ còn là người nữa sao?

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Lục Điện Chủ!

Lại một đám đại lão và hơn trăm tên thủ hạ ùn ùn bay tới, từ đằng xa, điện chủ Vấn Tiên Điện Doãn Phi Vân đã cất tiếng cười to, kêu nói:

- Các ngươi đi nhanh thật, chúng ta vừa nhận được tin liền lập tức lên đường, thế mà đuổi mãi tới đây mới đuổi kịp.

- Đúng vậy, đúng vậy!

Trai chủ Xích Nguyệt Trai Trần Thiên Kiêu cười nói tiếp:

- Có phải Lục Điện Chủ không muốn cho chúng ta cơ hội lập công?

- Ha ha ha!

Cung chủ Khiếu Thiên Cung cười lớn, lại không nói gì mà chỉ chắp tay thi lễ:

- Gặp qua Lục Điện Chủ.

- Chào ba vị!

Lục Ly vẻ mặt tươi cười, lại không chắp tay mà chỉ gật đầu nói:

- Ba vị có lòng. Kể ra lần này còn phải đa tạ cung chủ giúp ta đại ân, Lục Ly ta thiếu nợ ngươi một phần nhân tình.

- Điện chủ quá lời.

Cung chủ Khiếu Thiên Cung nhìn qua không hề có vẻ gì là già nua, thân cao thể tráng tràn đầy sức sống, hắn liên tục khoát tay nói:

- Điện chủ vì Nhân tộc mà trả ra nhiều như vậy, chúng ta giúp điện chủ làm chút chuyện nhỏ, sao dám nói đến hai chữ nhân tình. Hẳn là chúng ta thiếu nợ điện chủ ngài một phần đại nhân tình mới đúng.

Cung chủ Khiếu Thiên Cung quá biết làm người, không chỉ không nhận ân tình của Lục Ly, ngược lại còn ngấm ngầm vỗ mông ngựa Lục Ly một phen.

Lục Ly khẽ gật đầu, mãn ý nói:

- Vẫn phải đa tạ cung chủ, cung chủ làm người không sai.

Được đến câu tán thưởng này, cung chủ Khiếu Thiên Cung cười không ngậm được miệng, Trần Thiên Kiêu và Doãn Phi Vân không khỏi hâm mộ. Chẳng qua không trách được, ai bảo Khiếu Thiên Cung là người đầu tiên đào móc ra được vị trí Luân Hồi Giới?

Trần Thiên Kiêu vội vàng nói tiếp:

- Chính là như thế, điện chủ vì chúng ta trả ra nhiều như vậy, lần này cứ để chúng ta đi trước tiền trạm thay cho điện chủ. Có người dám cả gan thương hại Sương phu nhân, vậy chính là kẻ địch của chúng ta, lần này chúng ta nhất định phải giúp Sương phu nhân đòi về công đạo.

Doãn Phi Vân cũng tỏ vẻ oán giận không thôi, hung hăng nói:

- Cơ gia gây nghiệt quá nhiều, lần này càng là dám tập kích Sương phu nhân, thật sự là đại nghịch bất đạo. Sương phu nhân mỹ lệ thiện lương như vậy mà cũng dám mạo phạm, bọn hắn còn là người nữa sao?

Bạch Hạ Sương đứng ở ngay bên cạnh Lục Ly, nghe được mấy câu này tròng mắt đều cười ra hoa. Lục Ly không còn gì để nói, đám người này đến mặt mũi đều không cần, vì vuốt mông ngựa cái gì cũng dám nói. Cơ gia có thù với hắn, ra tay ám sát là điều hoàn toàn hợp tình hợp lý, nhưng vào trong miệng Doãn Phi Vân lại biến thành tội ác tày trời, không thể dung thứ...

- Đa tạ chư vị.

Nể mặt Bạch Hạ Sương, Lục Ly chắp tay đa tạ, tiếp sau liền vung tay nói:

- Tiến vào xem sao.

Chúng nhân ùn ùn kéo vào, bên trong vốn có rất nhiều cấm chế, nhưng đám người Kha Mang sớm đã đi qua, đại bộ phận cấm chế nguy hiểm đều bị hủy đi, cả đám cứ thế nhẹ nhàng bay vào sâu trong sơn mạch.

Nơi sâu nhất có ba tên Địa Tiên trấn thủ, đám người Kha Mang chính đang đợi ở chỗ này, Lục Ly vừa đi đến, chúng nhân liền vội vàng hành lễ.

Lục Ly quét mắt nhìn một vòng, thấy bên trong có một sơn động cực lớn, thần niệm thăm dò đi vào, bên trong còn có rất nhiều huyễn trận, chẳng qua hẳn đều đã bị hủy sạch.

Lục Ly hỏi dò:

- Kha Mang, thế nào rồi?

Kha Mang đáp lời:

- Bên trong lối vào bị phong ấn, song nếu cho ta thêm chút thời gian, hẳn là có thể phá mở ra được.

- Tốt!

Lục Ly triệt để yên tâm, Thiên Tà Châu lóe lên, một tên Địa Tiên đi ra, người này chính là trưởng lão nội đường Cơ gia bị bắt lại khi trước, lúc này đã biến thành Hồn Nô của Lục Ly.

- Hành động đi!

Trưởng lão này có thủ đoạn liên hệ với người bên trong, sau khi hắn phát ra tín hiệu, người ở bên trong sẽ mở ra phong ấn. Dù không mở ra, Kha Mang cũng có thể phá mở được, Lục Ly không cần phải quá bận tâm đến chuyện đi vào.

- Chuẩn bị chiến đấu!

Tính cả đám người Trần Thiên Kiêu Doãn Phi Vân thì có tổng cộng mười tên Địa Tiên, chúng nhân theo sát sau lưng Địa Tiên Cơ gia, tùy thời chuẩn bị xông vào.

Lục Ly vung tay lên, Địa Tiên hắn mang theo dồn dập lấy ra binh khí, sẵn sàng xung phong đi vào, riêng Lục Ly và Bạch Hạ Sương thì ung dung theo ở phía sau cùng.

Đại bộ phận Địa Tiên Cơ gia đều đã bị chém giết, trong Luân Hồi Giới dù còn số ít Địa Tiên thì cũng tuyệt đối không quá ba người, bởi thế trận chiến này không cần hắn phải ra tay.

Tiến vào nơi sâu nhất trong sơn động, Địa Tiên Cơ gia lấy ra một viên ngọc phù, dùng lực bóp nát, sau đó chúng nhân yên ắng chờ đợi.

Ông!

Qua chừng một nén hương, phong ấn sâu trong sơn động lóe lên quang mang, lộ ra một cửa hang u thâm, Lục Ly vung tay lên nói:

- Tiến vào!

Hưu hưu hưu

Cả đám Địa Tiên lập tức như hổ đói xuống núi, vọt vào cửa hang, theo sau là đám Nhân Hoàng, Lục Ly và Bạch Hạ Sương lại không vội đi vào, chờ sau một nén hương, thấy ngọc phù trên tay vỡ vụn, hắn mới gật đầu nói:

- Sương nhi, bên trong an toàn, đi vào thôi.

Hai người tiến vào cửa hang, đại quân phía sau lập tức ùn ùn theo vào. Một đạo bạch quang lấp lánh, Lục Ly và Bạch Hạ Sương tiến vào trong một tòa thành nhỏ, nơi này từng phát sinh chiến đấu, trong thành chết rất nhiều người, còn có rất nhiều người đã bị bắt lại.

Lục Ly đã từ trong miệng trưởng lão Cơ gia biết được tình hình ở Luân Hồi Giới, tòa thành nhỏ này chỉ là nơi trấn thủ lối vào. Bên trong tiểu thế giới còn có ba tòa đại thành, bảy tám tòa tiểu thành. Tổng cộng cư trú mấy vạn dư nghiệt Cơ gia, đương nhiên đa phần trong mấy vạn người này là tộc nhân các thế lực phụ dung Cơ gia, sợ bị Lục Ly trả thù mới trốn vào đây.

Ong ong ong

Đại quân không ngừng tiến vào, mặc dù lần này người tới không nhiều, nhân số chỉ hơn nghìn, nhưng thấp nhất đều là Quân Hầu Cảnh.

Lục Ly lười nhác động thủ giết người, rốt cuộc đây chỉ là quá trình đơn phương diện đồ sát đơn thuần. Đợi sau khi mọi người đi vào hết cả, Lục Ly mới hạ lệnh với đám Trần Thiên Kiêu:

- Tổng cộng ba tòa đại thành, các ngươi chia làm ba đội tấn công, trong này có rất nhiều tài phú Cơ gia lưu lại, ba đại thế lực các ngươi mỗi nhà một thành.

Bình Luận (0)
Comment