Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tiểu Bạch lập tức bị hồng quang bao phủ, ngoài thân hiện ra khí lưu màu đỏ, Lục Ly tức thì nhanh chóng thu lại Tiểu Bạch.
Linh trí Âm Quỳ Thú quả nhiên rất thấp, nó bất ngờ quay người, con mắt màu hoàng kim nhìn chằm chằm Thiên Tà Châu một lúc lâu, sau đó xem như Thiên Tà Châu không tồn tại, tiếp tục đảo mắt quét nhìn xung quanh, rõ ràng là đang tìm kiếm Tiểu Bạch.
- Xem ra Âm Quỳ Thú này mới vừa ra đời không lâu, linh trí còn thấp, hay là bản thân Âm Quỳ Thú là loại thú vốn có linh trí rất thấp?
Lục Ly điều khiển Thiên Tà Châu tránh đi, Tiểu Bạch lại lần nữa hiện ra, tiếp tục gặm đến đùi bị thương lúc nãy.
Hù hù!
Sau chín lần Tiểu Bạch đi ra, một bên đùi Âm Quỳ Thú đã bị gặm gần nửa, vẻ phẫn nộ trong mắt nó càng lúc càng đậm. Bởi vì không cách nào phát hiện Tiểu Bạch, nó chỉ biết tức tối đập phá xung quanh, Ma tộc gần đó lập tức tao ương, từng mảnh từng mảnh bị nghiền ép đến chết.
Xung quanh Thần chi tế đàn có rất nhiều kiến trúc, những kiến trúc này cũng lần lượt bị san thành bình địa. Đến đây Lục Ly không để Tiểu Bạch đi ra cắn xé Âm Quỳ Thú nữa, bởi vì hắn phát hiện vết thương trên thân Âm Quỳ Thú đang khép lại với tốc độ thấy được bằng mắt thường. Xem ra dù là Tiểu Bạch cũng không cách nào gây nên thương hại quá lớn đến nó.
- Chỉ còn cách dẫn Âm Quỳ Thú tới Bạch Kinh Thành.
Lục Ly bất đắc dĩ thở dài, điều khiển Thiên Tà Châu bay về phía Bạch Kinh Thành, sau đó thả Tiểu Bạch ra.
Tiểu Bạch vừa đi ra liền lập tức kêu lên khiêu hấn Âm Quỳ Thú, Âm Quỳ Thú nghe được tiếng Tiểu Bạch, tức thì giận dữ lao nhanh tới.
Ông!
Thiên Tà Châu không ngừng lấp lánh, hết thu vào lại thả ra Tiểu Bạch, Âm Quỳ Thú khi thì dừng lại, khi thì lao nhanh, chẳng mấy chốc đã đi ra Thần chi tế đàn.
- Không hay, Lục Ly muốn dẫn Thánh Thú tới Bạch Kinh Thành!
- Nhanh đi Bạch Kinh Thành báo tin!
- Nhanh, nhanh!
Đám quân sĩ Ma tộc rống lên, trong Bạch Kinh Thành có rất nhiều Ma tộc, hơn nữa về cơ bản toàn là quý tộc Ma tộc. Đây là nơi các đời Đại Ma Thần cư trú, không phải quý tộc Ma tộc thì không có tư cách vào ở, nhiều quý tộc như vậy mà bị Âm Quỳ Thú đánh giết, Ma tộc liền tổn thất thảm trọng.
Đáng tiếc...
Dù cho Ma tộc đã phản ứng rất nhanh, song tốc độ Âm Quỳ Thú và Lục Ly lại càng nhanh, Lục Ly để Tiểu Bạch dẫn dụ Âm Quỳ Thú, chỉ sau gần nửa nén hương đã đi tới bên ngoài Bạch Kinh Thành.
Bạch Kinh Thành rất lớn, không hề nhỏ thua Thần Khải Thành, tòa thành trì này già nua mà nguy nga, tường thành cao tới trăm trượng, nhưng so với hình thể Âm Quỳ Thú thì vẫn còn kém xa.
Oanh!
Thân hình khổng lồ của Âm Quỳ Thú cường hành đâm tới, tường thành bỗng chốc bị đụng nát, không ít thành bảo bên trong bị nện sụp. Âm Quỳ Thú giơ chân trùng trùng nghiền ép xuống, mỗi lần lại có một tòa thành bảo bị giẫm nát.
Hù hù!
Trong thành không thiếu trẻ con Ma tộc, Âm Quỳ Thú vừa nhìn thấy liền lập tức nuốt chửng. Sau khi nuốt chửng mấy đứa trẻ Ma tộc, Âm Quỳ Thú liền như phát nghiện, không còn tiếp tục truy sát Tiểu Bạch nữa mà quay sang bôn tẩu khắp nơi, tìm kiếm trẻ nhỏ Ma tộc để cắn nuốt.
Rầm rầm rầm!
Âm Quỳ Thú cao đến mấy trăm trượng, tiến vào trong thành như là hạc giữa bầy gà, mỗi lần nó nhấc chân tất lại có một tòa thành bảo bị giẫm nát, thân hình khổng lồ cường hành xông ngang đụng thẳng, từng mảnh từng mảnh thành bảo bị giẫm đạp, chiếc đuôi như roi sắt quét ngang, lại từng mảnh từng mảnh thành bảo bị san bằng.
Có quý tộc Ma tộc không biết rõ tình hình, tưởng rằng Âm Quỳ Thú bạo động, dồn dập triệu tập cường giả tấn công Âm Quỳ Thú, điều này càng chọc giận Âm Quỳ Thú. Từng tiếng rống giận rung trời vang lên, hồng quang lấp lánh, đuôi sắt cuồng quét, từng mảnh từng mảnh Ma tộc bị nện bay, trọn cả Bạch Kinh Thành bỗng chốc biến thành Địa Ngục.
Lục Ly ở trong Thiên Tà Châu hờ hững nhìn ra, trong lòng không một tia ba động, rất nhiều trẻ nhỏ Ma tộc bị nuốt, Lục Ly lại không hề có vẻ gì là bất nhẫn.
Không phải tộc ta, kỳ tâm tất dị!
Ma tộc và Nhân tộc là kẻ thù sống còn, giữa hai bên là mối thù không cách nào giải được. Ma tộc thời thời khắc khắc đều ôm lấy ý định hủy diệt Nhân tộc, đánh giết, nô dịch, ngược đãi Nhân tộc.
Những đứa trẻ Ma tộc này dù không có tội, nhưng đợi sau khi bọn hắn lớn lên thì cũng sẽ như những Ma tộc còn lại, nhìn thấy Nhân tộc tất phải giết, cũng sẽ bạo ngược hung tàn, hận không thể ăn thịt Nhân tộc.
Hệt như là một đám hổ con, giờ còn không nhìn ra nguy hại, còn rất đáng yêu. Nhưng một khi lớn lên, ắt sẽ biến thành mãnh thú Hồng Hoang, gặp người liền giết.
Ở trong lòng Lục Ly, Ma tộc không khác gì mãnh hổ, ngươi nói xem, lúc này một con quái thú xông vào trong bầy hổ, đánh chết rất nhiều mãnh hổ, nuốt chửng rất nhiều hổ non, nội tâm Lục Ly sao sẽ có ba động cho được?
Ông!
Sau gần nửa canh giờ, Bạch Kinh Thành đã triệt để biến thành Địa Ngục, nơi xa, một tòa thành bảo lấp lánh quang mang, Đại Ma Thần rốt cục chạy về. Lục Ly biết đến lúc phải đi, không thể tiếp tục quan chiến được nữa, bằng không Âm Quỳ Thú bị Đại Ma Thần khống chế lại, tất sẽ quay sang tấn công Thiên Tà Châu.
- Đi!
Lục Ly điều khiển Thiên Tà Châu cấp tốc lao nhanh, chớp mắt liền đã biến mất trong quần sơn mênh mông phía xa.
- Lục Ly, Lục Ly,, bản tọa phải giết ngươi,...
Trong Bạch Kinh Thành vang lên tiếng rống phẫn nộ, tiếng rống mang theo thù hận vô tận, biệt khuất vô tận.
Lấy cảnh giới Đại Ma Thần, đi Độ Biên Thành một chuyến liền lập tức phát hiện ra vấn đề. Hắn nhẹ nhàng thăm dò ra được Xuyên Tỉnh và Độ Biên đã bị người khống chế, trong linh hồn có lực lượng của võ giả nhân loại. Hắn không chút lưu tình, nháy mắt liền đánh chết Xuyên Tỉnh và Độ Biên, chấn nhiếp thủ lĩnh các thế lực còn lại.
Sau khi cường giả Ma tộc phái người đưa tin tới, hắn lập tức truyền tống đi về, chỉ là truyền tống cần thời gian, đợi khi hắn trở về thì Bạch Kinh Thành đã biến thành Địa Ngục.
Mạch này của Đại Ma Thần đã xưng bá Thần Doanh đại địa hơn mười vạn năm.