Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vấn đề là làm sao đánh giết Đại Ma Thần?
Đại Ma Thần có áo nghĩa dịch chuyển không gian, nếu không thể miểu sát trong nháy mắt, căn bản không cách nào đối phó.
- Thực lực còn chưa đủ!
Lục Ly trầm ngâm một lúc rồi lắc đầu, dù Linh Phong thành bảo của hắn có chút tiến bộ, nhưng lực sát thương vẫn chưa được tăng cường quá nhiều. Từ mấy lần đối chiến Đại Ma Thần trước đây thì thấy, hiện tại chưa thể nào đánh giết Đại Ma Thần được.
- Tu luyện!
Lục Ly hạ quyết định tiềm tu một tháng, hắn nhất định phải đem dung hợp thành bức đại đồ đầu tiên, xem xem liệu Linh Phong thành bảo có thể có được bước nhảy vọt về chất nào không, nếu không có, vậy thì hắn cũng hết cách.
- Một tháng, hi vọng Âm Quỳ Thú đừng trưởng thành quá nhanh!
Lục Ly âm thầm cầu nguyện, theo như suy đoán của hắn, Bạch Kinh Thành bị Âm Quỳ Thú giết mất nhiều người như vậy, còn vô số trẻ nhỏ Ma tộc bị nuốt chửng, Ma tộc ở Thần Doanh đại địa tất sẽ nảy sinh tâm lý kháng cự càng cường liệt, tuyệt không ngoan ngoãn dâng lên đồng nam đồng nữ, chí ít có thể kéo dài một đoạn thời gian.
Như thế, tốc độ trưởng thành của Âm Quỳ Thú nhất định sẽ chậm lại, câu kéo thêm một tháng chắc không thành vấn đề.
Hắn còn chưa biết, Đại Ma Thần đã hạ tử lệnh, lúc này vô số trẻ nhỏ Ma tộc chính đang được các nơi trong Thần Doanh đại địa không ngừng đưa tới Bạch Kinh Thành, Âm Quỳ Thú chính đang trưởng thành với tốc độ vô cùng khủng bố.
- Làm sao để dung hợp Tuyến Lộ Thiên Đồ đây?
Đây là vấn đề một mực khốn nhiễu Lục Ly gần đây, hắn ngày ngày bế quan trong Thiên Tà Châu, trừ tu luyện Huyền lực luyện hóa Thiên Tà Châu ra, thời gian còn lại đều dùng để suy nghĩ vấn đề này, tìm đủ mọi cách để dung hợp bức tiểu đồ sau cùng.
Đáng tiếc...
Thứ này không phải trò chơi ghép hình, không thể cứ cố ghép là ghép được. Đấy cũng chính là điểm khiến Lục Ly hoang mang, mười lăm tiểu đồ vốn từ một bức đại đồ mà ra, qua quá trình lần lượt cảm ngộ sau đó ghép lại, nói cách khác chúng vốn là một thể, nhưng mười bốn bức tiểu đồ trước đó có thể nhẹ nhàng dung hợp lại với nhau, song đến bức tiểu đồ cuối cùng lại không cách nào dung hợp.
Bế quan quên ngày tháng, thời gian trôi nhanh, chớp mắt đã qua hơn mười ngày, Lục Ly vẫn không thu hoạch được gì, điều này khiến nội tâm hắn càng thêm gấp gáp.
Người quýnh lên liền sẽ nôn nóng, càng nôn nóng trong lòng lại càng không cách nào bình tĩnh, càng khó mà nghĩ được ra cách, thế là hình thành tuần hoàn ác tính. Đây là điều không cách nào tránh khỏi, dù là Thánh Nhân cũng không giải quyết được.
Lại năm ngày nữa qua đi, Lục Ly mở mắt, hắn biết cứ tiếp tục thế này, không chỉ không cảm ngộ được, thậm chí còn sẽ khiến trong lòng xuất hiện ma chướng, triệt để đi đứt.
Hắn định nghỉ ngơi mấy ngày, dạo quanh tứ xứ, không chừng sẽ có thể tìm ra ý tưởng, phá giải nan đề trước mắt.
Đảo mắt quét qua Bạch Thu Tuyết và Khương Khinh Linh trong nội điện một cái, thấy hai người còn đang bế quan, hắn liền không đánh thức, định chuẩn bị một mình ra ngoài.
- Ồ?
Hắn đột nhiên quét mắt nhìn Bạch Thu Tuyết, phát hiện nhịp thở nàng thoáng chút gấp gáp. Mặc dù chỉ hơi nhanh hơn chút xíu, lại vẫn bị Lục Ly nhận ra, song Bạch Thu Tuyết không mở mắt, tựa hồ còn đang bế quan.
Lục Ly ấm áp trong lòng, lộ ra nụ cười nhàn nhạt. Bạch Thu Tuyết căn bản không phải đang bế quan, chỉ là giả bộ đang bế quan mà thôi, thâm ý trong đó hắn vừa nhìn liền có thể xem thấu.
Bạch Thu Tuyết sợ không cách nào che dấu lo lắng trong lòng, lúc này mới giả bộ bế quan, không để Lục Ly có áp lực.
- Vì ba vị thê tử, ta nhất định phải cảm ngộ Tuyến Lộ Thiên Đồ, nhất định phải đánh chết Đại Ma Thần, thủ hộ Thần Châu đại địa.
Lục Ly ngấm ngầm phát thệ, ánh mắt cũng trở nên kiên định dị thường. Thân hình chợt lóe, hiện ra bên ngoài, cứ thể một mình hành tẩu trong sơn động, đi ra sơn mạch.
Hắn không dùng tới chút Huyền lực nào, hành tẩu toàn bằng nhục thân, toàn bộ khí tức trên thân đều thu liễm, như một người bình thường từ từ đi tới.
Bên ngoài sơn động là một mảnh đại sơn, ngàn núi vạn khe, nơi này có rất nhiều Huyền thú, chẳng qua trước đó đã bị khí tức đám người Lục Ly trấn áp, không dám tới gần chỗ này.
Hưu
Lục Ly tung mình bật nhảy, bay vút lên đỉnh núi, đứng trên đỉnh nhìn về phương xa. Gió trên đỉnh núi rất lớn, thổi khiến đầu tóc và áo bào Lục Ly tung bay phất phới, Lục Ly mờ mịt nhìn quanh, nhíu mày trầm tư, hiển nhiên vẫn còn đang nghĩ cách dung hợp Tuyến Lộ Thiên Đồ.
- Dạo quanh xem sao.
Lục Ly đứng đó một lúc lâu, cuối cùng tung mình bay vụt xuống, đi tới một tòa đại sơn khác, lần này hắn không phi hành mà rảo bước tản bộ.
Xung quanh đây toàn là đại sơn liên miên chập trùng, trên đường đi Lục Ly gặp được rất nhiều Huyền thú, chẳng qua sau khi hắn hiển lộ khí tức, những Huyền thú kia đều hoảng hốt tránh đi.
Sườn núi, hạp cốc, khe rãnh, sơn cốc, bờ sông, vực sâu...
Lục Ly dạo quanh đại sơn suốt ba bốn ngày, hơn phân nửa sơn mạch bị hắn dạo khắp cả, Huyền thú nơi đây cũng bị hắn làm cho một phen kinh hồn táng đảm.
Ngày thứ sáu, Lục Ly đến một nơi lưng núi, chỗ này có một tảng đá cực lớn, kéo dài đến tận đỉnh núi, lúc hắn nhìn thấy tảng đá hình con rồng uốn lượn này, trong lòng đột nhiên khẽ động.
- Tảng đá này nhìn có vẻ cũng giống một bức đồ hình...
Khắp toàn thân tảng đá đều có khe nứt, không biết do đâu mà thành, chia khối thạch làm mấy chục phần khác nhau. Nhưng từ xa nhìn lại, tảng đá càng như là một chỉnh thể, giống hệt một con cự long chạy dọc từ triền núi lên tới đỉnh.
Điều này quả thực có phần tương tự Tuyến Lộ Thiên Đồ của Lục Ly, khiến hắn nảy sinh ra một ý tưởng. Hắn đứng trên tảng đá quan sát suốt một canh giờ, sau đó thân hình chợt lóe, xông lên đỉnh núi.
Đỉnh núi có mấy gốc đại thụ, Lục Ly ngưng tụ một đạo kiếm khí bổ tới đại thụ, đánh xuống một tấm gỗ lớn.
Sau đó Lục Ly lấy ra dao găm, chia tấm gỗ làm mười lăm phần, tạo thành một bộ ghép hình. Tiếp sau, hắn bắt đầu chắp vá các mảnh gỗ, bởi vì dao găm hắn quá sắc bén, thế nên vết cắt rất chỉnh tề. Hắn ghép lại mà không gặp chút độ khó nào, các mảnh gỗ dán lại với nhau, cảm giác hệt như một tấm gỗ hoàn chỉnh.