Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ánh mắt Lục Ly thoáng có chút mơ hồ, lần nữa tháo ra, sau đó ghép lại, một lần tiếp một lần, cứ thế lặp đi lặp lại không ngừng, hệt như đứa trẻ tìm được món đồ chơi mà mình thích...
Mặt trời khuất bóng, ánh ráng chiều rọi xuống, nhuộm đỏ nửa góc trời, hồng quang chiếu lên mặt Lục Ly, trên lông mày như kiếm lấp lánh hồng quang, ánh mắt hắn sáng rực như sao trời, lại vẫn có chút mê mang.
Đêm dần buông, khắp nơi chìm trong hắc ám, Lục Ly vẫn ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, một lần tiếp một lần ghép lại tấm gỗ, sau đó tách ra xáo trộn, rồi lại tiếp tục ghép nối.
Giờ Thần Doanh đại địa đang là trời đông giá rét, trong đêm có sương lạnh, hai hàng lông mày trên mặt Lục Ly dần dần kết sương. Song hắn lại chẳng hề để ý, tiếp tục máy móc ghép nối tấm gỗ.
Thời gian dần trôi, chân trời phía đông xuất hiện một tia sáng ngời, bình minh đang đến!
Ánh mắt Lục Ly cuối cùng cũng dời khỏi tấm gỗ, nhìn lên tia sáng phía hừng đông, trên hai hàng lông mày còn đọng sương, nhưng tròng mắt hắn lại sáng đến dọa người, hệt như có một đoàn hỏa diễm đang bùng cháy trong đó.
- Ghép hình? Sai rồi... đây không phải ghép hình! Ta một mực tưởng Tuyến Lộ Thiên Đồ như là ghép hình, chỉ cần ghép mấy bức lại với nhau là được, ta sai rồi, còn sai lớn!
- Tuyến Lộ Thiên Đồ không phải một bức tranh, mà là một loại áo nghĩa, là thiên địa chí lý, là thiên địa pháp tắc, thứ này làm sao có thể chắp vá? Làm sao có thể cố ghép lại được?
- Ta một mực cho rằng Tuyến Lộ Thiên Đồ chỉ là một bức đồ, ta sai rồi, đây không phải đồ, mà là diễn hóa của thiên địa chí lý, hoặc nói cách khác là bản chất của thiên địa pháp tắc. Đây đích xác là Thiên Đồ, là bản nguyên áo nghĩa, là bản chất áo nghĩa, đây là tồn tại càng cường đại, càng cao cấp hơn cả áo nghĩa!
- Trong tất cả áo nghĩa đều có Tuyến Lộ Thiên Đồ, chỉ là võ giả không biết mà thôi. Sở dĩ áo nghĩa cấp thấp có thể tiến hóa thành áo nghĩa cấp cao là bởi vì Tuyến Lộ Thiên Đồ được mở rộng, càng trở nên phức tạp, càng trở nên thâm ảo. Tỉ như Thế của Minh Vũ, trước kia chỉ có một bức tiểu đồ, nhưng áo nghĩa không gian phong ấn của hắn lại có bốn năm bức đồ, hắn không biết sự tồn tại của đồ, chỉ là nhờ cơ duyên xảo hợp nên mới ngộ ra thôi.
- Tuyến Lộ Thiên Đồ này là chí bảo, chỉ cần có thể mò mẫm ra được Thiên Đồ trong áo nghĩa, ta liền có thể mở rộng Thiên Đồ, liền có thể không ngừng tiến hóa áo nghĩa, tam phẩm biến thành tứ phẩm, biến thành thất phẩm, biến thành cửu phẩm!
- Ta hiểu rồi, ta rốt cục hiểu rồi, ha ha ha...
Lục Ly hệt như bệnh nhân tâm thần, một mình đứng trên đỉnh núi bật cười ha hả, tiếng cười chấn thiên động địa, vang vọng phương viên trăm dặm, hắn lại không chút cố kỵ gì cả. Bởi vì lúc này hắn có lòng tin, mình đã có thể dung hợp Lộ Tuyến Thiên Đồ.
- Bế quan!
Lục Ly không tiến vào trong Thiên Tà Châu mà khoanh chân ngồi xếp bằng ngay trên đỉnh núi, bắt đầu tiến hành bế quan. Hắn đã hiểu, chuyện còn lại liền đơn giản. Mười lăm bức tiểu đồ vốn đã được cảm ngộ sẵn, triệt để dung hợp sẽ không mất thời gian quá lâu.
Hắn tin tưởng rất nhanh thực lực bản thân lại có bước tăng trưởng, lần tăng trưởng này tuyệt đối sẽ là tăng trưởng nhảy vọt về chất!
Thật ra Lục Ly không biết Tuyến Lộ Thiên Đồ đại biểu cho cái gì!
Nếu Thiên Tàn lão nhân và Doãn Thanh Ti ở chỗ này, hẳn có thể giúp hắn giải đáp.
Tuyến Lộ Thiên Đồ kỳ thật chính là bản nguyên chân ý, đây là một loại tồn tại vượt trên áo nghĩa. Có thể cảm ngộ bản nguyên chân ý, đồng nghĩa với mở ra một cánh cửa mới, mở ra một con đường thông thiên.
Đương nhiên...
Lục Ly dễ dàng cảm ngộ bản nguyên chân ý như thế không phải là bởi thiên phú hắn khủng bố đến đâu, mà chỉ có thể nói cơ duyên hắn đúng là nghịch thiên.
Bởi vì hắn có thể cảm ngộ bản nguyên chân ý là nhờ Hằng Đế trợ giúp. Tuyến Lộ Thiên Đồ của hắn vốn được cảm ngộ từ trong Linh Phong ở cấm địa Cổ Thần, nói cho cùng là do Hằng Đế lưu lại.
Lục Ly chỉ là được đến đạo thống và truyền thừa của Hằng Đế, còn về vì sao Hằng Đế chọn hắn, điểm này dù là Thiên Tàn lão nhân đều không rõ ràng.
- Tiếng gì vậy?
Cách đó mấy trăm dặm, có một đội Ma tộc chính đang tiến về phía này, vừa rồi tiếng cười lớn của Lục Ly đã kinh động đến bọn hắn.
Đây là một tiểu đội trinh sát của Ma tộc, Đại Ma Thần hạ lệnh truy tìm Lục Ly, lúc này khắp nơi trên Thần Doanh đại địa đều là trinh sát, trong đại sơn có tiểu đội trinh sát đi qua là điều rất bình thường. Kỳ thực mấy ngày trước Lục Ly cũng từng gặp phải trinh sát, chỉ là bị hắn nhẹ nhàng tránh ra.
- Đi!
Đội trưởng nhóm trinh sát là một tên Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, hắn vung tay, cả đám người lập tức tiềm nhập giữa trời, yên ắng tiến về phía Lục Ly.
- Nhân tộc! Là Đại Đế Nhân tộc Lục Ly!
Rất nhanh đám trinh sát liền phát hiện ra Lục Ly, bởi vì Lục Ly căn bản không ẩn tàng thân hình, đám trinh sát chỉ cần tuỳ ý thăm dò liền phát hiện ra.
- Lui1
Mặc dù Lục Ly đang ngồi xếp bằng tu luyện trên đỉnh núi, song đội trưởng nhóm trinh sát vẫn không dám làm loạn. Đùa gì vậy, đó chính là Đại Đến Nhân tộc, là tồn tại có thể đánh bại Đại Ma Thần, bọn hắn đi lên trừ chịu chết ra thì còn được ích gì?
Đội trưởng nhóm trinh sát dẫn theo đám Ma tộc rời đi mấy trăm dặm, lập tức bóp nát ngọc phù, thông báo cho cường giả gần đó rằng đã phát hiện Lục Ly.
Tin tức truyền ra, phủ vực gần nhất lập tức xôn xao. Phủ chủ biết được Lục Ly đang bế quan trên đỉnh đại sơn, lập tức dẫn hơn phân nửa cường giả dưới trướng chạy đến với tốc độ nhanh nhất, đồng thời phái người đi thông báo cho Đại Ma Thần.
Sau mấy lần truyền tống, Phủ chủ nơi này, Tá Đằng Ưng đã có mặt gần hiện trường. Hắn thuộc phe tuyệt đối trung thành với Đại Ma Thần, mà dù không trung thành với Đại Ma Thần, đối mặt Đại Đế Nhân tộc, hắn cũng sẽ không có bất kỳ chút ngập ngừng nào, Nhân tộc, đó là tử địch của Ma tộc, vừa thấy tất giết.
Tá Đằng Ưng không mang quá nhiều quân sĩ, chỉ dẫn theo trên trăm cường giả, trong đó có một tên Địa Tiên, còn lại đều là Nhân Hoàng.