Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1258 - Chương 1246: Huyết Tẩy Thần Doanh Đại Địa

Bất Diệt Long Đế Chương 1246: Huyết tẩy Thần Doanh đại địa

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Nói cách khác...

Một khi Đại Ma Thần bị Linh Phong thành bảo vây khốn, liền rất có thể không trốn ra được. Bởi vì không gian bị phong ấn, hắn không cách nào xé rách không gian, tự nhiên cũng không cách nào dịch chuyển. Hơn nữa, công kích linh hồn tựa hồ cũng mạnh lên rõ rệt, Tá Đằng Ưng là Địa Tiên hậu kỳ, song vẫn không chịu đựng nổi dù chỉ một giây.

- Tuyến Lộ Thiên Đồ này quả nhiên là áo nghĩa cao cấp, ta chỉ mới cảm ngộ một bức đại đồ, cảnh giới đã tăng đến Nhân Hoàng trung kỳ. Dự tính, nếu tiếp tục cảm ngộ thêm một bức đại đồ, liền có thể tăng đến Nhân Hoàng hậu kỳ, sau đó liền là Địa Tiên.

Lục Ly khẽ gật đầu, Huyền lực và linh hồn hắn đều đã đạt đến Nhân Hoàng trung kỳ, còn thiếu mỗi cảm ngộ áo nghĩa. Giờ cảm ngộ được một bức đại đồ, cảnh giới theo đó tăng lên là điều hết sức bình thường.

Ông!

Lục Ly lần nữa phóng thích Linh Phong thành bảo, tử tế cảm ứng một phen, rất là hài lòng, mãi lúc sau mới lấy ra Thiên Tà Châu, thân hình chợt lóe, tiến vào bên trong.

- Điện chủ!

- Công tử!

- Thánh Chủ!

Đám trưởng lão và Hồn Nô Địa Tiên, Dạ Tra lập tức hành lễ, ai nấy đều dõi mắt nhìn hắn chờ đợi, Lục Ly mỉm cười gật đầu nói:

- Gần đây ta có điều cảm ngộ, qua mấy ngày sẽ đi đối phó Đại Ma Thần. Chỉ cần đánh chết Đại Ma Thần, Âm Quỳ Thú kia liền mất đi người khống chế, sau này có thể từ từ nghĩ cách diệt đi.

- Tốt!

Nhất thời, đám người Lôi trưởng lão không khỏi đại hỉ, Lục Ly không phải người chỉ biết nói suông, lời hắn nói ra hẳn sẽ không sai. Nếu có thể đánh chết Đại Ma Thần, như vậy Âm Quỳ Thú quả thực sẽ dễ đối phó hơn nhiều.

Lục Ly mặc kệ chúng nhân, một mình tiến vào nội điện, bên trong Bạch Thu Tuyết và Khương Khinh Linh đã không còn bế quan. Mà đang ngồi tụ lại xì xào bàn tán, thấy Lục Ly tiến vào, hai người lập tức đứng dậy.

Lục Ly duỗi tay ôm lấy hai nàng, có chút áy náy nói:

- Để các ngươi lo lắng rồi.

Khương Khinh Linh lập tức híp mắt lại, cười nói:

- Lục lang, ngươi đột phá...

- Ừm!

Lục Ly trịnh trọng gật đầu:

- Lần này dù có tới một đám Hóa Thần sơ kỳ, ta cũng không sợ, riêng Đại Ma Thần hẳn là có tám thành khả năng đánh chết được.

- Hả?

Bạch Thu Tuyết và Khương Khinh Linh đều không khỏi động dung, phải biết, càng về sau càng khó đề thăng thực lực, muốn có bước đề thăng mang tính nhảy vọt quả thực là điều hết sức khó khăn. Giờ Lục Ly mới chỉ hơn hai mươi tuổi, không ngờ đã có thể diệt sát Hóa Thần, thiên tư như thế không hề yếu thua Đấu Thiên Đại Đế chút nào.

Trong mắt Bạch Thu Tuyết đầy vẻ tự hào, đây chính là nam tử ưu tú, cường đại mà nàng chọn.

Khương Khinh Linh nghĩ nghĩ một lát rồi nghiêng đầu nói:

- Lục lang, ngươi muốn lập tức đi Bạch Kinh Thành, hay là trước nghỉ ngơi một hai ngày? Tu luyện lâu vậy rồi, ngươi cũng mệt mỏi, hay là nghỉ ngơi chút cái đã.

- Ừm!

Thời gian có khẩn cấp cũng không vội ở một ngày hai ngày, đoạn thời gian này đúng là tinh thần thể xác Lục Ly đều rất mệt, cần phải nghỉ ngơi một phen, như thế chiến lực mới có thể đạt tới đỉnh phong.

Ông!

Khương Khinh Linh lập tức đóng lại cửa lớn nội điện, sau đó giới chỉ trong tay lóe lên, một chiếc giường lớn bằng gỗ lim hiện ra, mặt trên còn trải lụa mỏng màu phấn hồng.

- Ai nha, Linh tỷ, ngươi...

Nét mặt Bạch Thu Tuyết tức thì đỏ hồng nóng hổi, quay đầu đi không dám nhìn Lục Ly. Trong mắt Khương Khinh Linh hiện đầy khiêu khích và vũ mị, đưa tay giúp Lục Ly cởi bỏ dây lưng và áo quần, miệng nói:

- Phu quân vất vả, thiếp thân không thể giúp ngươi được gì, chỉ có thể hầu hạ ngươi cho thật tốt. Thu Tuyết muội muội, chẳng phải ngươi vẫn muốn có con ư? Không chừng lần này liền có thể mang thai!

- Ha ha ha!

Cảnh giới chiến lực đề thăng, tâm tình Lục Ly rất tốt, lại đã lâu ngày không triền miên với hai vị kiều thê, Lục Ly không khỏi động tâm, lập tức trực tiếp ôm ngang Bạch Thu Tuyết, bồng lên trên giường.

- Hì hì!

Khương Khinh Linh theo sau, nhẹ nhàng cởi ra đai lưng, rút bỏ áo khoác ngoài, chỉ mặc một thân đồ lót màu đỏ, lộ ra hai chân và bả vai trắng bóng như tuyết.

Nàng thấy Bạch Thu Tuyết nhắm mắt lại, thần sắc e lệ, lập tức vươn tay bắt đầu thay Bạch Thu Tuyết thoát bỏ áo quần, tay còn lại thì vuốt lên ngực Bạch Thu Tuyết.

Ừng ực, ừng ực!

Dù là kiều thê của mình, nhưng nhìn thấy Khương Khinh Linh khinh nhờn trêu đùa Bạch Thu Tuyết, Lục Ly vẫn nhiệt huyết dâng trào. Hắn cười ha hả nằm xuống trên giường, ôm lấy Bạch Thu Tuyết đã bị lột sạch áo ngoài, nói với Khương Khinh Linh:

- Linh Nhi, còn không mau tới hầu hạ vi phu?

- Vâng, Đại Đế của ta!

Khương Khinh Linh thè lưỡi, như một chú mèo nhỏ bò tới, trên mặt hiện đầy ý xuân, rất là chọc người.

Một phen..., trăm loại triền miên!

Lục Ly ôm hai người ngủ say, mãi tận nửa ngày sau mới mở mắt tỉnh lại, tinh khí thần đều đạt đến trạng thái đỉnh phong.

Hắn không lập tức ngồi dậy mà bắt đầu mưu tính, xem nên bố cục thế nào để đánh giết Đại Ma Thần?

Chiến trường không thể là Bạch Kinh Thành, rốt cuộc ở đó có Âm Quỳ Thú, Đại Ma Thần có thể điều khiển Âm Quỳ Thú đánh giết hắn. Linh Phong không có hiệu quả với Âm Quỳ Thú, dù lúc này Linh Phong thành bảo có tiến hóa, song phỏng chừng cũng không có lực sát thương với Âm Quỳ Thú.

Lực lượng Âm Quỳ Thú quá cường đại, còn có thể trói buộc võ giả một cách đầy quỷ dị, nếu Lục Ly bị khí lưu màu đỏ kia trói buộc, sợ rằng hắn chỉ có nước ngoan ngoãn chờ chết.

Dẫn dụ Đại Ma Thần ra khỏi Bạch Kinh Thành rồi đánh giết!

Lục Ly đưa ra quyết định, lập tức cầm lên bản đồ Thần Doanh đại địa, phát hiện phủ vực phụ cận là địa bàn tương đối thích hợp. Chỗ này cách Bạch Kinh Thành không xa không gần, chỉ cần một lần truyền tống cự ly xa là có thể đến nơi.

Thể hình Âm Quỳ Thú quá khổng lồ, lớn hơn cả truyền tống trận bình thường, xem ra khó mà truyền tống đi được. Bởi thế nếu hắn chọn nơi này làm chiến trường, Đại Ma Thần chỉ có thể tới một mình

- Hừ hừ, ta huyết tẩy Tá Đằng Phủ, nếu Đại Ma Thần không đến, ta liền một đường huyết tẩy, giết sạch võ giả trên Thần Doanh đại địa, để xem Đại Ma Thần còn có thể ngồi vững ở Bạch Kinh Thành được không?

Bình Luận (0)
Comment