Editor: Thảo Đào
Phụ trách: Vô Tà Team
Tòa thành bảo này không còn hư ảo như trước, mà là một tòa thành bảo thực sự, phương viên lên tới hơn trăm dặm.
- Cái này...
Sắc mặt đám Tá Đằng Hùng trong tiểu thành lập tức đại biến, nhất niệm tụ thành... đây là thần thông của thần tiên ư? Thứ này nhìn không giống thành bảo hư ảo, rõ ràng là một tòa thành bảo khổng lồ thực sự.
Then chốt hơn là thần niệm chúng nhân không cách nào đâm xuyên đi vào, hơn nữa thành trì này còn mang đến cho người ta cảm giác hết sức nguy hiểm, ai nấy đều cảm thấy mình như bị bao trùm tiến vào, sợ rằng không cách nào thoát ra được.
- Nguy rồi!
Hai tên Địa Tiên phủ chủ liếc nhau, trong lòng không khỏi kinh hãi, trước đó hai người liền đã suy đoán lần này Lục Ly hành sự không chút kiêng dè như vậy, nhất định là có chỗ dựa vào. Vốn tưởng Lục Ly chỉ có chút đột phá nhỏ, lại không ngờ tiến bộ sẽ lớn đến vậy.
- Quả nhiên có tiến bộ rất lớn!
Trong Linh Phong thành bảo, Đại Ma Thần ánh mắt lấp lóe, tay cầm Thiên Ma Tổ Khí, Tổ Khí tràn ra hồng quang, hình thành hộ tráo bao phủ lấy hắn. Nhưng hắn vẫn cảm giác không ngăn được công kích linh hồn từ Linh Phong, ức vạn kim châm chính đang không ngừng đâm xuyên hướng thẳng đến linh hồn hắn.
- Phá!
Trên tay còn lại của Đại Ma Thần hiện ra một thanh đoản kiếm, đột nhiên đâm tới không gian trước mắt, hắn định xé rách hư không, thử xem có thể phóng thích thần thông dịch chuyển không gian được không.
Nhưng hắn liên tục đâm mấy kiếm, không gian lại vẫn không có chút động tĩnh nào, lần này hắn không khỏi biến sắc, không ngờ không gian đã bị phong ấn, xem ra uy lực Linh Phong thành bảo đã tăng lên rất nhiều.
- Ha ha!
Tiếng cười của Lục Ly bất ngờ vọng tới, như truyền xuống từ trên chín tầng trời, khiến Đại Ma Thần hoàn toàn không cách nào cảm ứng được vị trí Lục Ly. Đại Ma Thần còn phóng thích thần niệm, song vẫn không cách nào đâm xuyên Linh Phong thành bảo, cảnh này khiến sắc mặt càng thêm ngưng trọng mấy phần.
Giọng Lục Ly lần nữa truyền đến:
- Đại Ma Thần, ngươi nói ta quá bất cẩn? Giờ ta trả lại câu này cho ngươi, tiến vào trong Linh Phong thành bảo ta, ngươi đừng hòng nghĩ tới chuyện đi ra, chết đi!
Ầm!
Một mặt vách tường của gian phòng chợt nổ tung, mấy luồng Linh Phong ngưng tụ thành Cự Long gào thét lao đến, công kích linh hồn trong Cự Long này vô cùng khủng bố, thoáng chốc liền khiến Đại Ma Thần tru lên thống khổ.
Sau khi tiến hóa, uy lực công kích linh hồn của Linh Phong thành bảo được gia tăng không ít, trước kia lúc ở Thí Ma Thành, Đại Ma Thần từng không chịu được công kích từ Linh Phong, lần này công kích linh hồn càng thêm khủng bố, hắn làm sao chịu nổi?
- Được lắm, Lục Ly! Ngươi thành công chọc giận ta!
Đại Ma Thần rống giận, tượng gỗ trong tay lấp lánh quang mang, ánh sáng màu đỏ máu trên hộ tráo càng chói lòa, hắn miễn cưỡng đứng vững trước công kích linh hồn từ Linh Phong, miệng gào thét quát:
- Lục Ly, để ta cho ngươi xem uy lực chân chính của Tổ Khí!
Đại Ma Thần bất ngờ ném mạnh tượng gỗ ra, Mộc Điêu đón gió biến lớn, hóa thành một pho tượng khổng lồ. Toàn thân pho tượng lấp lánh ánh sáng đỏ, sau đó bắt đầu chuyển động, hóa thành một vị Sát Thần.
- Khôi Lỗi Thuật?
Lục Ly nhướng mày, Thiên Tà Châu trong tay cũng lấp lánh quang mang, tùy thời chuẩn bị tiến vào bên trong, hắn cảm nhận được một tia nguy cơ từ khôi lỗi do tượng gỗ hóa thành.
Xoẹt!
Tay tượng gỗ khua múa, một đạo phong nhận ngưng tụ, phá không lao đến, nháy mắt liền xé nứt vô số gian phòng bên trong thành bảo, tốc độ phong nhận cực kỳ khủng bố, thoáng chốc đã đến trước mặt Lục Ly.
- Hừ!
Thiên Tà Châu trong tay Lục Ly cấp tốc biến lớn, chắn ở trước mặt Lục Ly, nhẹ nhàng cản lại phong nhận khủng khiếp kia.
Xoẹt, xoẹt...
Tượng gỗ không ngừng bổ ra phong nhận, hơn nữa còn đang cấp tốc áp sát lại gần, Lục Ly suy nghĩ một lát, liền không tiến vào trong Thiên Tà Châu nữa mà thả ra đám trưởng lão và Hồn Nô Địa Tiên, đồng thời quát lớn:
- Tấn công tượng gỗ khôi lỗi này.
Rầm rầm rầm...
Mười tên Địa Tiên cuồng oanh loạc tạc về phía tượng gỗ khôi lỗi đang từ nơi xa bay tới, ai nấy đều phóng thích áo nghĩa công kích hoặc huyết mạch thần kỹ mạnh nhất.
Nhưng khiến bọn họ kinh hãi chính là, hơn mười đòn tấn công khủng bố nện lên trên tượng gỗ khôi lỗi, song tượng gỗ vẫn chẳng hề chịu chút tổn thương nào. Trên tượng gỗ lấp lánh huỳnh quang nhàn nhạt, ngăn chặn hết thảy công kích, thậm chí không bị đẩy lui dù chỉ một li.
- Được rồi, các ngươi quay về đi.
Thấy mười tên Địa Tiên còn định tấn công tiếp, Lục Ly phất phất thu bọn họ lại. Bên ngoài Mộc Điêu có thần lực phòng hộ, bằng vào công kích từ Địa Tiên căn bản không đủ khả năng tạo ra thương tổn, đám Địa Tiên này có ở lại cũng chỉ còn nước chịu chết.
- Chỉ còn mỗi... một chiêu sau cùng!
Nhìn tượng gỗ khôi lỗi càng lúc càng áp sát, tròng mắt Lục Ly khẽ lấp lánh, nếu chiêu sau cùng này không có hiệu quả, hắn chỉ còn cách trốn vào trong Thiên Tà Châu, hành động tập sát Đại Ma Thần theo đó tuyên cáo thất bại.
- Tiểu Bạch!
Đợi lúc tượng gỗ liên tục đột phá mười mấy gian phòng, đi đến cách Lục Ly chừng ngàn trượng, Lục Ly hống lên một tiếng. Thiên Tà Châu lóe lên quang mang, thân hình Tiểu Bạch hiện ra bên ngoài, hóa thành một đạo lưu tinh màu trắng vút sang bên trái, vẽ nên một đường cong phóng tới chỗ tượng gỗ.
Tượng gỗ khôi lỗi liên tục bổ ra phong nhận, song đều bị Thiên Tà Châu chặn lại, Tiểu Bạch xuất hiện không khiến nó có bất kỳ phản ứng nào. Đại Ma Thần phía xa xa lại cảm nhận được một tia không đúng, trong mắt lóng lánh hồng quang hiện ra từng đạo phù văn.
Tượng gỗ khôi lỗi tức thì chuyển hướng, bất ngờ vung tay bắn ra mấy đạo phong nhận về phía Tiểu Bạch. Cũng lúc này, Tiểu Bạch lóe lên quang mang, tốc độ đột nhiên tăng mạnh, nó quái khiếu một tiếng, thân thể lần nữa hóa thành một đạo đường cong, tránh thoát mấy đạo phong nhận, chui vào dưới cánh tay tượng gỗ.
Bốn chiếc móng vuốt của Tiểu Bạch bắt lấy cánh tay tượng gỗ khôi lỗi, miệng nhỏ gặm xuống. Thần niệm Lục Ly quét tới, trong lòng hồi hộp tới cực độ. Nếu Tiểu Bạch cũng không thể cắn nát tượng gỗ khôi lỗi, trận chiến này hắn liền thua.
Ken két!