Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1264 - Chương 1252: Át Chủ Bài Chân Chính

Bất Diệt Long Đế Chương 1252: Át chủ bài chân chính

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Khiến sắc mặt Lục Ly đại biến chính là Tiểu Bạch cắn mấy lượt lên cánh tay tượng gỗ khôi lỗi, lại như thể cắn phải miếng sắt, trên tượng gỗ lấp lánh huỳnh quang, thần lực lưu chuyển, khiến Tiểu Bạch không cách nào phá mở lớp phòng hộ này.

Hí hí!

Tiểu Bạch rống lên một tiếng phẫn nộ, sau đó trên hàm răng cũng lấp lánh huỳnh quang, mở ra miệng nhỏ lần nữa táp tới tượng gỗ.

Xoạt xoạt!

Lần này tượng gỗ truyền đến một tiếng thanh thúy, thần niệm Lục Ly quét qua, lập tức cuồng hỉ, cánh tay tượng gỗ đã bị Tiểu Bạch gặm ra một miếng nhỏ, quang mang lấp lánh trên tượng gỗ cấp tốc ảm đạm, thân hình co rụt lại bộ dạng ban đầu.

- Cái này, làm sao có thể?

Đại Ma Thần chấn kinh nhìn Tiểu Bạch, đây là Huyền thú cấp bậc gì? Làm sao có thể phá vỡ phòng hộ của tượng gỗ, phải biết đây chính là Thiên Ma Tổ Khí, bên ngoài có thần lực phòng hộ.

- Trở về!

Song lúc này Đại Ma Thần đã không cố được kinh ngạc, vội tung pháp quyết thu lại Mộc Điêu, bằng không để mặc Tiểu Bạch cắn thêm mấy lượt, Tổ Khí này liền triệt để phế mất.

Hưu!

Tượng gỗ hóa thành một đạo lưu quang bay vụt trở về, Tiểu Bạch vốn định truy sát, nhưng bị Lục Ly lắc đầu cản lại:

- Tiểu Bạch, quay về đi, chuyện tiếp sau cứ giao cho ta. Đại Ma Thần, ngươi còn có thủ đoạn gì thì tung ra đi. Nếu hết rồi, tiếp theo chính là ngày tàn của ngươi.

Ở trong Linh Phong thành bảo, Đại Ma Thần muốn thoát ra ngoài gần như là điều không thể, hiện tại Thiên Ma Tổ Khí đã bị Tiểu Bạch phá mất, dù vẫn có thể dùng thì uy lực chắc cũng không lớn, nếu Đại Ma Thần không còn thủ đoạn nào khác, hôm nay hắn tất phải chết ở chỗ này.

Hí hí!

Tiểu Bạch bắn ngược đi về, đứng ở trên vai Lục Ly, đầu nhỏ ngẩng cao, thần tình đầy vẻ đắc ý.

Đại Ma Thần bắt lấy tượng gỗ, lại không nói lời nào, cẩn thận kiểm tra mấy lần, cuối cùng như trút được gánh nặng, thở dài một hơi nói:

- Còn may còn may, chỉ bị tổn thương cục bộ, không thì ta sẽ thành tội nhân của Ma tộc mất.

- Không sai!

Đại Ma Thần ngước mắt nhìn về phía Tiểu Bạch, gật đầu nói:

- Lục Ly, ta thừa nhận tiểu thú này của ngươi rất lợi hại, Thiên Ma Tổ Khí đã có từ mấy chục vạn năm trước, nhưng đây là lần đầu tiên nó bị tổn thương. Chẳng qua nếu ngươi tưởng như thế liền thắng được ta, vậy thì ngươi quá ngây thơ rồi. Trên thực tế, từ khoảnh khắc ngươi xuất hiện ở đây liền đã chú định kết cục tử vong, không ai có thể cứu được ngươi. Dù có đến trăm tên Hóa Thần cũng không ngăn được ngươi vẫn lạc.

- Cái gì?

Trong lòng Lục Ly thoáng có chút hoảng hốt, Đại Ma Thần không phải kẻ thích nói khoác, cường giả đối chiến thường thường cũng sẽ không nói nhảm, hôm nay Đại Ma Thần nhiều lần cường điệu nói hắn phải chết, chứng tỏ ắt đối phương còn có hậu thủ.

Ông!

Đại Ma Thần điên cuồng truyền Huyền lực vào trong tượng gỗ, mặc dù tượng gỗ đã bị hư tổn, song lúc này được Huyền lực quán chú, lập tức lần nữa lấp lánh quang mang, có phù văn bắn ra, ngưng tụ trên đỉnh đầu tượng gỗ.

- Không hay!

Lục Ly đột ngột dâng lên dự cảm chẳng lành, lúc này hắn ẩn ẩn đoán được chút gì, vội phẫn nộ hét lớn:

- Đại Ma Thần, ngươi dám?

Xoẹt!

Hai tay Lục Ly khua múa, điên cuồng ngưng tụ phong long, hình thành từng con Cự Long cuốn thốc về phía Đại Ma Thần, đồng thời quay sang Tiểu Bạch quát:

- Tiểu Bạch, nhanh đi cắn chết Đại Ma Thần, hoặc là hủy đi tượng gỗ.

Hưu!

Tiểu Bạch hóa thành một đạo bạch quang bay tới, nó không bị Linh Phong ảnh hưởng, tới lui tự nhiên, tốc độ đạt đến cực hạn, chỉ sau mấy nhịp thở liền đã áp sát bên người Đại Ma Thần.

- Ha ha ha!

Linh Phong ngưng tụ Cự Long công kích Đại Ma Thần, linh hồn Đại Ma Thần bị ức vạn kim châm tập kích, nhưng hắn vẫn cố gắng gượng, miệng điên cuồng cười ha hả:

- Ha ha ha, Lục Ly, rốt cục ngươi cũng có phản ứng? Chẳng qua, muộn rồi!

Tự phù sau cùng bay vụt lên trên đầu tượng gỗ, những tự phù này ngưng tụ thành trận hình kỳ dị giữa không trung. Khoảnh khắc trận hình được tổ thành, hư không bốn phía lập tức chấn động kịch liệt, một cỗ lực lượng khủng bố cuốn thốc tứ phía, Linh Phong thành bảo bỗng chốc bị phá tan tành.

- Tiểu Bạch, trở về!

Lục Ly thấy tiểu trận kia cấp tốc biến lớn, hư không chấn đãng kịch liệt, vội vàng rống lên. Đại Ma Thần nói không sai, giờ đúng thật đã quá muộn, đại trận đã thành hình, Lục Ly đi sai một nước cờ.

Giữa không trung, một con hư không cự thú chui ra, Lục Ly rốt cục biết tại sao Đại Ma Thần lại nói hắn tất chết không nghi ngờ.

Không ngờ Âm Quỳ Thú lại được Đại Ma Thần cường hành triệu hoán tới, hơn nữa lúc này hình thể Âm Quỳ Thú đã lớn hơn trước gấp mấy lần.

Át chủ bài của Đại Ma Thần trước nay vẫn luôn là Âm Quỳ Thú!

Trong đoạn thời gian Lục Ly bế quan, Đại Ma Thần bắt được hơn hai mươi vạn đồng nam đồng nữ, Âm Quỳ Thú cuối cùng cũng được nuôi trưởng thành.

Mặc dù chưa thể đạt tới đỉnh phong, chiến lực chưa thể thông thần, song lúc này Âm Quỳ Thú đã khiến ngay cả Đại Ma Thần cũng phải sợ hãi, khí tức Âm Quỳ Thú khiến Đại Ma Thần cảm nhận được run rẩy từ tận sâu trong linh hồn!

Đại Ma Thần nói sau ba ngày sẽ quyết một trận tử chiến với Lục Ly, thời gian ba ngày này hắn không dùng để bế quan, cũng không phải đang mưu đồ cái gì. Mà là dùng để bố trí một đại trận, sau đó thông qua đại trận và Thiên Ma Tổ Khí triệu hoán Âm Quỳ Thú tới bất kỳ nơi đâu mà Đại Ma Thần đang hiện diện.

Chỉ cần Âm Quỳ Thú xuất hiện, Lục Ly liền tất chết không nghi ngờ, đây chính là chỗ dựa, là át chủ bài lớn nhất của Đại Ma Thần.

Hù hù.

Âm Quỳ Thú chỉ vừa mới ló cái đầu khổng lồ ra, một luồng khí huyết khủng bố tới cực điểm đã tràn ngập xung quanh, không gian bốn phía chấn đãng kịch liệt. Dưới khí huyết khủng khiếp kia, Lục Ly và Tiểu Bạch đều bị đè ép, lúc này một người một thú cảm thấy đến cả đầu ngón tay đều khó mà di động nửa phần.

Điều này giống như một đứa trẻ đối mặt với một con Huyền thú cấp bốn cấp năm, nháy mắt, khí tức hung lệ của Huyền thú đã kinh hãi linh hồn đứa trẻ. Khiến đứa trẻ cả người mềm nhũn, nằm bệt trên đất, thân thể mất đi khống chế, chỉ biết nhìn lên với ánh mắt hoảng sợ kinh hãi.

Bình Luận (0)
Comment