Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Không chỉ Lục Ly và Tiểu Bạch, lúc này ngay cả đám người Tá Đằng Hùng trong tiểu thành nơi xa cũng bị khí tức Âm Quỳ Thú trấn áp. Vô số bình dân Ma tộc càng là bị dọa cho kinh hồn táng đảm, mấy ngàn bình dân Ma tộc ầm vang ngã xuống đất, trực tiếp bị hù chết.
Nhân loại và Ma tộc đều như nhau, một khi gặp phải kinh hãi tột độ, huyết dịch sẽ theo bản năng đông kết, máu ngừng cung cấp cho não bộ. Trong cơn hoảng loạn cực độ, tâm tạng co rút lại, rất dễ dẫn đến ngạt thở hoặc tắc máu não mà chết.
- Xong rồi!
Lục Ly tuyệt vọng nhìn lên cự thú hình thể sánh ngang Linh Phong thành bảo chậm rãi chui ra từ trong hư không, trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác vô lực, cảm giác bản thân sao mà nhỏ bé.
Tốc độ trưởng thành của Âm Quỳ Thú quá nhanh, thực lực quá cường hoành, đã không phải nhân lực có thể đối kháng, mặc dù chiến lực chưa thông thần, nhưng e là Hóa Thần Cảnh bình thường đến bao nhiêu liền chết bấy nhiêu.
- Không!
Lục Ly không cam tâm, rống giận quát:
- Đây là giả tượng, Âm Quỳ Thú chỉ là một con quái thú hơi cường đại chút mà thôi, loại cảm giác không thể đối đầu này chỉ là giả tượng. Đây nhất định là do thần thông thiên phú nào đó của Âm Quỳ Thú. Chỉ cần ta không buông bỏ, ta nhất định có thể cử động được, ta nhất định có thể tiến vào trong Thiên Tà Châu.
Chỉ cần tiến được vào trong Thiên Tà Châu, ít nhất Lục Ly có thể bảo toàn tính mạng, Lục Ly vội câu thông ý niệm với Thiên Tà Châu.
Ông!
Thiên Tà Châu rốt cục cũng lóe lên quang mang, một đạo hấp lực cường đại bao phủ Lục Ly, muốn hút hắn vào trong.
Ông!
Song Đại Ma Thần vẫn đang một mực chú ý tới tình hình của Lục Ly, ngay khi Thiên Tà Châu vừa lóe lên quang mang, trong mắt hắn lập tức lấp lánh phù văn, một đạo khí tức hung lệ tràn ra từ trên người.
Hù hù!
Âm Quỳ Thú bạo nộ gầm gào một tiếng chấn thiên động địa. Độc giác vừa mới ló ra giữa không trung chợt sáng bừng lên, một quang thuẫn màu đỏ máu khổng lồ bao phủ phương viên trăm dặm, trên thân tất cả sinh linh trong phương viên trăm dặm lập tức xuất hiện khí lưu màu đỏ, trói buộc tất cả mọi người lại.
- Hỏng rồi!
Thân hình Lục Ly tức thì bị cố định giữa trời, lần này hắn triệt để luống cuống. Âm Quỳ Thú không bị người khống chế với có người khống chế thực sự khác biệt quá lớn, nó phóng thích bản năng thần thông quá nhanh, quá kịp thời, khiến Lục Ly không trốn đi đâu được.
Trong Thiên Tà Châu vẫn đang truyền ra hấp lực cực mạnh, nhưng lúc này toàn thân Lục Ly đều bị khí lưu màu đỏ bao phủ, căn bản không thể nào di động, hấp lực Thiên Tà Châu sinh ra lập tức trở nên vô dụng.
Hí hí!
Tiểu Bạch cũng bị trói buộc, nó không ngừng gầm thét, thân hình nhỏ bé vặn vẹo liên hồi, trên thân lấp lánh bạch quang, từ từ hấp thu những khí lưu màu đỏ kia.
- Ồ?
Đại Ma Thần không ra tay mà một mực giám sát Lục Ly và Tiểu Bạch, thấy Tiểu Bạch có khả năng hấp thu hồng quang, hắn không khỏi ngạc nhiên.
- Mau giết tiểu thú này!
Đại Ma Thần chỉ tay tới, đuôi Âm Quỳ Thú tức thì như roi dài quất đến, thoáng chốc liền nện Tiểu Bạch văng xuống đất.
Oanh!
Mặt đất bị đánh ra một khe nứt to tướng, phía dưới này toàn là cự thạch, mảnh đá bắn tóe đầy trời. Khe nứt sâu không thấy đáy, ai cũng không biết một quất vừa rồi từ Âm Quỳ Thú cất chứa lực lượng cường đại đến cỡ nào.
- Tiểu Bạch!
Lục Ly hét lớn trong lòng, miệng lại không thể hé ra dù chỉ chút xíu, muốn rống cũng không rống được. Cả người hắn cực lực vặn vẹo, song vẫn không cách nào thoát khỏi khí lưu màu đỏ trói buộc.
Khí lưu màu đỏ này còn có một năng lực kỳ dị, đí là có thể áp chế Huyền lực, hồn lực, thậm chí cả thần lực của võ giả!
Lục Ly vốn định triệu tập thần lực trong Bản Mệnh Châu, chỉ cần giãy thoát khỏi khí lưu màu đỏ, hắn liền có thể tiến vào trong Thiên Tà Châu. Nhưng không ngờ thần lực cũng bị áp chế, không cách nào đi ra từ trong Bản Mệnh Châu.
- Xem ra Âm Quỳ Thú này đúng thật là Thần thú hoặc Ma thú thượng giới, thần lực cũng không cách nào áp chế được nó!
Thần niệm Lục Ly quét xuống Tiểu Bạch trong khe nứt, phát hiện Tiểu Bạch chỉ bị chút tổn thương, không khỏi thở phào một hơi. Hắn nghĩ một lát liền câu thông ý niệm với Thiên Tà Châu, tức tốc phóng thích năm tên Hồn Nô Địa Tiên đi ra.
Ong ong!
Thiên Tà Châu lấp lánh quang mang, đám người Quân gia lão Cửu hiện ra, với tình hình hiện tại, đã không cần Lục Ly phải nhiều lời, cả đám lập tức động thủ, đồng loạt nhắm đến Âm Quỳ Thú công kích liên hồi.
Rầm rầm rầm!
Tốc độ ra tay của năm người rất nhanh, thoáng chốc đã bay vụt đến, vọt tới bên cạnh Âm Quỳ Thú, dồn dập phóng thích áo nghĩa công kích.
Mục đích của năm người rất rõ ràng, đó là kích thương Âm Quỳ Thú, giúp Lục Ly giải thoát trói buộc. Chỉ cần Lục Ly tiến vào trong Thiên Tà Châu, cả đám liền được cứu. Còn nếu Lục Ly chết rồi, tất cả cũng phải chết theo.
- Kiến hôi, Âm Quỳ Thú, giết bọn hắn!
Đại Ma Thần hờ hững quát, năm người đánh lên thân Âm Quỳ Thú, lại tựa như đánh trúng hàn thiết vạn năm. Lần trước còn có thể khiến Âm Quỳ Thú bị thương chút ít, lần này lại không cách nào phá mở lớp phòng ngự của Âm Quỳ Thú.
Hù hù!
Độc giác trên đầu Âm Quỳ Thú lấp lánh quang mang, năm tên Địa Tiên tức thì không động đậy được, hai cánh sau lưng Âm Quỳ Thú khẽ vẫy động, tựa như Kim Sí Đại Bằng giương cánh, che rợp cả bầu trời.
Hưu!
Đuôi màu đỏ máu của Âm Quỳ Thú thoáng vặn vẹo, quét ngang tới, một đạo hồng quang ập đến, cả người Quân gia lão Cửu trực tiếp nổ tung, chiến giáp Bán Thần khí trên người cũng bị nện hỏng.
Phanh phanh phanh!
Năm tiếng nổ vang trầm muộn, năm tên Địa Tiên hệt như năm huyết cầu nổ tung, thịt vụn bay múa đầy trời, tiên huyết vung vẫy khắp nơi.
Hí hí!
Tiểu Bạch bắn ra từ lòng đất, phẫn nộ phóng tới Âm Quỳ Thú. Lần này đều không cần Đại Ma Thần hạ lệnh, đuôi như thép nguội của Âm Quỳ Thú quét qua, Tiểu Bạch lần nữa bị nện xuống đất.
Thần niệm Lục Ly quét qua, phát hiện lông trắng trên thân Tiểu Bạch đều bị máu tươi nhuộm đỏ, phải biết năng lực phòng ngự của Tiểu Bạch hết sức nghịch thiên, không ngờ lại vẫn bị Âm Quỳ Thú nhẹ nhàng kích thương.