Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đến lúc đó Lục Ly ngưng tụ vạn thanh Linh Phong thần binh không ngừng công kích, cho dù võ giả có lực phòng ngự có mạnh hơn sợ là cũng bị mài chết.
Trước kia ở trong Linh Phong pháo đài, Lục Ly chỉ có thể dựa vào huyết trảo của bản thân tấn công. Hiện tại có Linh Phong thần binh, hắn căn bản không cần tác chiến chính diện cùng kẻ địch, chỉ cần dựa vào Linh Phong thần binh là có thể mài chết một đám cường giả.
- Đáng tiếc không cách nào tìm người thí nghiệm một phen.
Lục Ly hơi cảm khái, Địa Tiên căn bản không ngăn được Linh Phong pháo đài của hắn. Không cần xuất động Linh Phong thần binh, chỉ cần phóng thích Linh Phong pháo đài, đám Địa Tiên đã không cách nào phòng ngự, chỉ có thể ngoan ngoãn chờ chết.
- Đi!
Lục Ly ngưng tụ vài chục thanh thần binh bay múa ở bốn phía, hắn muốn thử nghiệm để khống chế thần binh càng thêm thuần thục, khiến cái Linh Phong thần binh này càng thêm linh hoạt như cánh tay.
- Thật lợi hại, phu quân phóng thích thêm mấy chiếc đi.
Bạch Hạ Sương cảm thấy nó rất đẹp mắt, vỗ tay mừng rỡ nói. Đám quân sĩ kia thì xem đến u mê, Lục Ly không để ý đám quân sĩ này, suy nghĩ một chút lại tiện tay ngưng tụ mấy chục thanh thần binh, khống chế bay múa ở giữa không trung, sau khi bay chừng mấy chục vòng, hắn lại khống chế chúng đâm về phía một tòa núi khổng lồ ở nơi xa.
- Ầm ầm ầm phanh!
Tòa núi này lại xuất hiện vô số lỗ nhỏ, tất cả để bị nhẹ nhàng xuyên thủng, có điều lần này thần binh hơi ít một chút, nên ngọn núi kia không có sụp đổ.
- Tê tê!
Ngọn núi này cao khoảng mấy ngàn trượng, vậy mà lại bị nhẹ nhàng xuyên thủng, đám quân sĩ thấy vậy thì âm thầm líu lưỡi.
Lục Ly giống như có chút không vừa ý, trong đầu hiện ra một kích tiện tay của Sát Đế, trong lòng nghĩ lúc nào mình mới có được công kích cường đại như thế?
Lục Ly từ bên trong Sát Đế chi huyết nhìn thấy hình ảnh, Sát Đế tiện tay đánh ra một kích, đỉnh núi vượt qua vạn trượng liền lập tức vỡ vụn, chứ không phải là chém đứt.
Nơi đao phong của Sát Đế đi qua, mặt đất xuất hiện một cái khe rãnh dài hẹp sâu không thấy đáy, ác ma khổng lồ như núi chiến lực mạnh hơn so với Âm Quỳ Thú cũng bị một đao nhẹ nhàng chém giết, hình ảnh kia thật sự làm cho tâm linh người ta chấn động.
- Sát Đế?
Lúc này nội tâm Lục Ly hơi động, mặc dù hình ảnh nhìn thấy trong Sát Đế chi huyết chỉ ngắn ngủn chốc lát, nhưng hình như bên trong chiêu thức của Sát Đế hàm chứa áo nghĩa cường đại nào đó? Nếu như có thể thông qua công kích của Sát Đế cảm ngộ được một chút xíu, vậy thì phát tài rồi.
Phải biết rằng Sát Đế là một trong siêu cấp đại năng Thần Giới, chuyện này cũng giống như một tên võ giả Huyền Vũ cảnh từ trong công kích của Địa Tiên cảm ngộ được chút gì đó, như vậy có thể nhẹ nhàng quét ngang Thần Hải, Hồn Đàm cảnh.
- Tốt!
Lục Ly càng nghĩ càng kích động, hắn có thể không ngừng xem lại hình ảnh trong Sát Đế chi huyết, không trụ được thì lui ra ngoài. Năng lượng bên trong Sát Đế chi huyết phát tán ra rất chậm, một giọt huyết cũng đủ để quan sát hơn vạn lần.
Nếu như có thể từ trong công kích của Sát Đế cảm ngộ được chút gì đó, vậy chiến lực hắn có thể tăng mạnh, dù sao đó cũng là đại năng Thần Giới. Cho dù đến lúc đó một giọt Sát Đế chi huyết hoàn toàn mất đi hiệu lực, hắn cũng kiếm lớn rồi.
- Đi!
Lục Ly lập tức mang theo Bạch Hạ Sương bay về nơi xa, rất nhanh đã biến mất ở chân trời, để lại một đám quân sĩ tràn đầy vẻ ước ao và sùng bái.
Tóc Lục Ly vẫn chưa khôi phục lại màu đen, thiếu niên đầu bạc, nhưng không mất đi thần vận, ngược lại khiến đám quân sĩ cảm thấy có một chút khí chất yêu dị. Cộng thêm mỹ nhân như Bạch Hạ Sương, càng khiến đám quân sĩ cảm giác giống như là thần tiên hiệp lữ, ao ước người khác.
Lục Ly không có trở về, mà đi đến chỗ Âm Quỳ Thú. Hắn bế quan một đoạn thời gian, tự nhiên muốn đến xem tình hình bồi dưỡng Âm Quỳ Thú, hơn nữa Tiểu Bạch cũng ở bên này.
Lục Ly bay đến bên ngoài một cái sơn cốc to lớn, từ xa đã thấy có quân sĩ tuần tra, những quân sĩ kia nghe thấy tiếng xé gió, liền đề phòng theo bản năng. Sau khi thấy rõ là Lục Ly, thì dồn dập quỳ một gối xuống hành lễ:
- Tham kiến công tử, thiếu phu nhân.
Lục Ly là điện chủ Thí Ma Điện, nhưng chỉ có người Thí Ma Điện mới gọi hắn là điện chủ, còn mọi người ở trong Hoang Giới gọi hắn là thánh chủ và công tử, cũng có người gọi là tiểu thiếu gia hoặc đại quốc sư, đủ loại cách gọi.
- Ừ!
Lục Ly hơi gật đầu, mang theo Bạch Hạ Sương bay vụt vào, dùng thần niệm dò xét bên trong. Minh Vũ phái một vị quản sự Lục gia chuyên chịu trách nhiệm sự tình Âm Quỳ Thú, vị quản sự kia cảm ứng được thần niệm Lục Ly vội vàng bay vụt đến đón.
Lục Ly không để ý đến vị quản sự này, mà dùng thần niệm khóa lại Âm Quỳ Thú, sau khi quét nhìn mấy lần hết sức hài lòng.
Qua một đoạn thời gian, Âm Quỳ Thú rõ ràng trưởng thành lên, hình thể lớn hơn vài phần, lông tóc lân phiến toàn thân cũng đỏ hơn vài phần, khí tức càng kinh khủng.
Âm Quỳ Thú cứ trú ở trong sơn cốc, trong sơn cốc vừa có Tụ Linh Trận, vừa có trận pháp hạ thấp nhiệt độ. Bên cạnh còn có một cái đầm nước nhân tạo, chỉ vì muốn Âm Quỳ Thú sống thoải mái ở đây.
- Grào!
Lục Ly và Âm Quỳ Thú có liên hệ tinh thần, Lục Ly tới đây tự nhiên Âm Quỳ Thú có thể cảm ứng được. Nó mở mắt đứng lên, nhìn về phía Lục Ly lộ ra vẻ lấy lòng, còn lay động cái đuôi, bộ dáng kia thoạt nhìn hoàn toàn không giống như là một con hung thú cường đại có thể sánh bằng Hóa Thần cảnh, mà là một đầu thủ sơn khuyển.
Lục Ly hơi gật đầu, ánh mắt nhìn sang Man Thần Đỉnh ở bên cạnh, Tiểu Bạch tu luyện bên trong Man Thần Đỉnh, Man Thần Đỉnh có thể tự động hấp thu thiên địa linh khí bổ sung năng lượng, có thể không ngừng phóng thích lôi điện.
Không biết Tiểu Bạch tu luyện như thế nào, nhưng nó rất thông minh, biết nhục thân mình càng mạnh chiến lực càng mạnh. Cho nên vẫn luôn dùng lôi điện tôi thể, lúc này đang rơi vào ngủ say, mặc cho lôi điện bổ lên trên người.
- Không tệ!