Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1293 - Chương 1281: Tấn Công Vũ Tộc

Bất Diệt Long Đế Chương 1281: Tấn công Vũ Tộc

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Phương thức tôi thể này của Tiểu Bạch rất không tệ, Man Thần Đỉnh vô cùng thích hợp với nó, hàng năm không ngừng tôi luyện, sớm muộn gì cũng có một ngày nhục thể của nó có thể sánh bằng Âm Quỳ Thú hiện tại. Đến lúc đó Hóa Thần cũng không thể thương tổn nó, hàm răng của nó lại có thể ung dung cắn chết Hóa Thần cảnh.

- Ừ... Nếu có một ngày ta có thể đi Lôi Ngục, mang theo Tiểu Bạch đi, đoán chừng nó sẽ vô cùng hưng phấn? Băng Ngục là bảo địa tu luyện của phụ thân, Lôi Ngục chính là bảo địa tu luyện của Tiểu Bạch.

Lục Ly âm thầm suy nghĩ, nếu muốn thành thần vậy nhất định phải xông qua Lôi Ngục. Cho nên hắn phải xông vào Lôi Ngục một lần, hắn muốn đi tìm Lục Linh, vậy nhất định cần phải đi Thần Giới, nghĩ hết tất cả biện pháp đi Thần Giới.

- Trở về!

Có Tiểu Bạch ở đây, cho dù Âm Quỳ Thú xuất hiện tình huống đặc biệt, Tiểu Bạch cũng có thể trấn áp một chút, nếu thật sự không được nó sẽ kéo dài một chút thời gian, đợi hắn đến.

Sau khi mang theo Bạch Hạ Sương trở về, Lục Ly để Bạch Hạ Sương đi tìm Yên phu nhân chơi, còn hắn thì vội vàng tiến vào tiểu điện bên trong Thiên Tà Châu.

Liếc mắt nhìn Sát Đế chi huyết có thể khiến cho bản thân rơi vào bên trong cuồng bạo, Lục Ly không muốn xung quanh có bất kỳ người nào. Ngộ nhỡ thân nhân bằng hữu bị mình chém chết, vậy sẽ khiến hắn hối hận cả đời.

Lục Ly ngồi xếp bằng một hồi, sau đó lấy ra một cái bình ngọc, từ từ mở nắp bình ra, một luồng sát khí nồng đậm đập vào mặt.

Mắt Lục Ly lập tức đỏ lên, sát khí trên người cuồn cuộn, Sát Đế chi huyết thật sự rất bá đạo, chỉ là sát khí ẩn chứa trong máu đã khiến võ giả cấp thấp không chịu nổi.

Lục Ly nhanh chóng lấy ra một cái bình ngọc khác, đổ ra một giọt Sát Đế chi huyết, sau đó bảo tồn giọt huyết dịch này lại, còn ánh mắt nhìn sang một giọt huyết dịch khác.

Dần dần, mắt Lục Ly càng lúc càng đỏ, trước mắt hắn hiện lên một bức hình khủng bố, một thiếu niên tóc trắng quơ chiến đao, đại chiến cùng ác ma trên một mảnh đại địa thê lương.

- Tĩnh tâm, tĩnh tâm!

Lục Ly liên tục nhắc lại hai chữ này trong nội tâm, ép buộc bản thân không nhìn tới đỉnh núi vỡ vụn ở bốn phía, không nhìn tới khe nứt và vết rách không gian khủng bố trên bầu trời kia, ý niệm của hắn chìm vào trong chiến đao của Sát Đế, tính toán cảm ngộ một chút áo nghĩa và sát chiêu cường đại từ đó.

Thời gian từ từ trôi qua, tình huống của Lục Ly càng lúc càng hỏng bét, mạch máu toàn thân hắn đều căng lên, giống như lúc nào huyết dịch cũng có khả năng nổ tung, từ đó bạo thể mà chết. Khuôn mặt hắn dữ tợn như lệ quỷ, bắp thịt toàn thân đều đang rung động, thỉnh thoảng trong cổ họng phát ra tiếng gầm lên như dã thú, cho thấy tâm tình cuồng bạo bị hắn đè nén.

- Không được...

Chỉ sau mười giây thời gian, Lục Ly đã không trụ được rồi, hắn phát ra một tiếng hét rung trời, run rẩy đậy nắp bình lại, sau đó cả người liền hôn mê trên mặt đất.

Lục Ly mơ một giấc mơ, trong mơ hắn đứng ở trên một mảnh đại địa hoang vu, khắp núi đồi toàn là thi thể, máu tươi, dường như cả người hắn bị máu tươi bao vây. Những chỗ tối tăm ở xung quanh còn cất giấu rất nhiều lệ quỷ, hắn đi tới phía trước, vô số lệ quỷ như muốn ùa ra xé rách hắn.

Tiếp tục đi tới, đột nhiên phía trước xuất hiện một cái hình bóng uyển chuyển, đó là một cô gái xinh đẹp, đang bị lệ quỷ cuốn lấy. Nàng không quay đầu lại, cũng không có la lên, nhưng Lục Ly liếc mắt một cái lại nhận ra, đó chính là Lục Linh.

- Chết!

Hắn lập tức giận dữ gào thét bay đi, vung chiến đao chém giết từng đám lệ quỷ, đáng tiếc chờ tới lúc hắn vọt đến bên cạnh Lục Linh, thì Lục Linh đã bị lệ quỷ xé rách rồi, trên đất toàn là máu tươi...

- Không, không...

Hắn gào thét tỉnh lại, sau khi phát hiện mình vẫn ở bên trong Thiên Tà Châu, thì mới thở dốc từng ngụm từng ngụm. Toàn thân đều bị mồ hôi lạnh làm ướt, trên tóc còn đang nhỏ giọt...

Sau khi ngồi khoảng một nén nhang, hắn mới lau mồ hôi trên trán. Tiếp theo hắn ngồi dưới đất, bắt đầu hồi tưởng lại hình ảnh Sát Đế chém ma, hồi tưởng lại những lần Sát Đế vung vẩy chiến đao.

Cây chiến đao kia cũng không có quá nhiều điểm đặc biệt, chẳng qua là mỗi lần vung vẩy chiến đao sẽ có thanh quang phát ra. Khẳng định chiến đao là thần binh, nhưng lực công kích cường đại của Sát Đế rõ ràng không phải dựa vào chiến đao, mà là dựa vào các loại áo nghĩa cường đại.

Bởi vì Lục Ly từ trong cách vung vẩy đơn giản này, cảm nhận được một chút đạo vận vô hình, nhưng bảo Lục Ly nói ra đó là loại nào hắn lại nói không ra. Loại cảm giác đó rất kỳ diệu, tựa như gió, có thể cảm ứng đến, nhưng lại không nhìn thấy, không sờ tới.

Tìm hiểu hơn nửa ngày, Lục Ly vẫn không có bất kỳ đầu mối nào. Nhưng hắn không gấp, nếu như có thể dễ dàng cảm ngộ được sát chiêu cường đại của Sát Đế mà nói, Sát Đế cũng không phải là Sát Đế rồi.

Lục Ly lại lấy ra Sát Đế chi huyết, tiếp tục quan sát hình ảnh này. Từ sau lần trước sử dụng Sát Đế chi huyết, hắn đã có một chút sức chống cự đối với sát khí bên trong Sát Đế chi huyết, có thể ở thời khắc mấu chốt đậy nắp bình lại, như vậy sẽ không đến nỗi cuồng bạo xảy ra chuyện.

Chỉ chốc lát sau, Lục Ly lại hôn mê lần nữa, thế nhưng lần này thời gian hôn mê ít đi. Sau khi Lục Ly tỉnh dậy lại tiếp tục tham ngộ, sau đó lại lấy ra Sát Đế chi huyết một lần nữa...

Cứ tuần hoàn như thế nhiều lần!

Lục Ly dự định tiêu phí ba tháng thời gian, cảm ngộ sát chiêu bên trong Sát Đế chi huyết. Nếu như cảm ngộ không được sẽ tiếp tục tham ngộ tuyến lộ thiên đồ, hiện tại hắn có Linh Phong pháo đài và Linh Phong thần binh, có thể chém giết Hóa Thần thông thường, cảnh giới còn đang vững bước nâng cao, không bao lâu nữa là có thể đạt đến Nhân Hoàng hậu kỳ.

Quan trọng nhất là Âm Quỳ Thú luôn luôn trở nên mạnh mẽ, điều này làm cho Lục Ly có lòng tin rất mạnh, không hề sợ hãi cường giả cửu giới hạ xuống.

Hơn nữa sát chiêu của Sát Đế quá kinh khủng, nếu như có thể cảm ngộ chút xíu, chiến lực của hắn sẽ tăng mạnh.

Bình Luận (0)
Comment