Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hoang Giới Hỏa Ngục vẫn rất bình tĩnh, sự tình Lục Linh dần dần trở nên bình thường, chính Lục Ly cũng không truy cứu nữa, làm sao những người còn lại dám chủ động đi truy xét? Dạ Tra phát động rất nhiều người, tra xét lâu như vậy cũng không có bất kỳ đầu mối nào, nên rất nhiều người đã bỏ đi rồi.
Trung Châu cũng không phải là yên bình, sau ngũ thái công nắm quyền ở Lục gia, quyết định phát động một lần hành động. Hắn quyết định tìm kiếm tất cả dư nghiệt của Bách Hoa Các, Nhật Nguyệt Minh và các thế lực khác, nhổ cỏ tận gốc, chấm dứt hậu hoạn.
Lần trước Lục Ly bị thương nặng quay về, dư nghiệt mấy đại thế lực rục rịch. Lần này Lục Linh mất tích rất nhiều người ở sau lưng làm gió làm mưa, truyền bá lời đồn, khiến lòng người Trung Châu bàng hoàng.
Điều này làm cho ngũ thái công cảm nhận được uy hiếp, địch ở trong tối ta ở ngoài sáng, hơn nữa đám dư nghiệt kia còn không phải thế lực nhỏ. Còn có một chút Địa Tiên ẩn nấp, loại lực phá hoại này lớn vô cùng, nhất định phải tru diệt.
Ngũ thái công triệu tập đám người Dạ Tra, bắt đầu bí mật điều tra chỗ ẩn thân của đám dư nghiệt. Sau đó sử dụng thế lực của Lục gia và hồn nô Địa Tiên của Lục Ly ám sát trong nháy mắt, đạt kết quả tốt nhất.
Ngũ đại thế lực có rất nhiều chi nhánh, cường giả những chi nhánh này đều mai danh ẩn tích, ẩn nấp ở các nơi. Trong khoảng thời gian này Lục gia tìm được mấy chục cứ điểm, tắm máu toàn bộ một lần, hơn nữa thành công tìm được tiểu thế giới Nhật Nguyệt Minh và Bách Hoa Các ẩn thân.
Chuyện còn lại dễ xử lý rồi, ngũ thái công mời Vấn Tiên Điện, Xích Nguyệt Trai Tiếu Thiên Cung xuất thủ, triệu tập rất nhiều cường giả đi vào hai cái tiểu thế giới. Phỏng chừng không bao lâu nữa, dư nghiệt của ngũ đại thế lực sẽ bị chém chết. Cho dù có thể chạy thoát một bộ phận, cũng không cách nào gây ra chuyện lớn.
Trung Châu bên này không bình tĩnh, thì Thí Ma chiến trường bên kia cũng không yên ổn...
Lục Chính Dương quyết định tấn công Vũ Tộc!
Ma Tộc bên kia đã sớm ổn định, phần lớn quân sĩ đóng quân đi qua, toàn bộ Ma Tộc biến thành nô lệ, giúp nhân tộc khai thác mạch khoáng, thu thập linh tài, cướp đoạt tài nguyên.
Cường giả Ma Tộc đều bị trảm tận giết tuyệt, bên kia chỉ cần một vị trưởng lão Địa Tiên trấn giữ là được, các trưởng lão Thí Ma Điện trở nên nhàn rỗi.
Tộc vương Vũ Tộc bị Lục Ly tru sát, lần trước Địa Tiên Vũ Tộc thương vong mảng lớn, quan trọng nhất là Vũ Tộc xuất hiện nội loạn.
Ba đứa con trai của đại đế Vũ Tộc tranh đoạt đế vị, cường giả và quân đội Tây Vũ đại lục chia làm ba luồng, gần đây còn đánh đến khí thế ngất trời. Nhân tộc có nội gian ở bên kia, nên nắm rất rõ tình hình.
Đây là cơ hội ngàn năm một thuở!
Không chỉ các trưởng lão Thí Ma Điện tương đối tâm động, ngay cả Lục Chính Dương cũng không kìm nén được.
Lục Ly đánh hạ Đông Doanh đại địa, lưu danh sử sách, nếu như Lục Chính Dương có thể dẫn dắt đại quân nhân tộc đánh hạ Tây Vũ đại địa, tên tuổi hắn cũng sẽ được lưu lại trong tầng tầng lớp lớp lịch sử nhân tộc.
Huống chi, lần này Lục gia được chia rất nhiều lợi ích từ Đông Doanh đại địa, điều này làm cho tốc độ trưởng thành của con cháu Lục gia trở nên nhanh chóng, cường giả tìm đến Lục gia nương tựa cũng đếm không xuể.
Thời điểm Lục Chính Dương còn làm tộc vương đã hạ lệnh, tìm kiếm cô nhi có thiên tư tuyệt đỉnh ở khắp nơi, ban cho họ Lục, trọng điểm bồi dưỡng. Cộng thêm khoảng thời gian này Lục gia khích lệ sinh đẻ, con cháu Lục gia cưới tiểu thư các đại gia tộc ở khắp nơi, khiến lớp trẻ Lục gia bạo tăng.
Lục gia có nhiều tài nguyên như vậy, chỉ cần qua một đoạn thời gian, cường giả Lục gia sẽ tăng mạnh. Đến lúc đó địa vị Lục gia sẽ càng vững chắc, dưới tình huống tuần hoàn tốt, có thể khiến Lục gia có được bá nghiệp vạn năm.
Đương nhiên!
Lục Chính Dương và ngũ thái công cũng đã bàn bạc, đặt ra quy định nghiêm khắc của Lục gia, chuyện này là do sự tình Lục Phong Vân và Lục Trảm Thiên, cho Lục Chính Dương lời cảnh tỉnh.
Cho dù gia tộc lớn hơn nữa, nếu như con cháu Lục gia làm càn mà nói... cơ nghiệp lớn hơn nữa cũng không đủ bại. Hiện tại Lục gia như cây to đón gió, vật cực tất phản, con cháu Lục gia càng phải biết điều, nếu không bị hợp lại tấn công, chỉ có thể dẫm vào vết xe đổ của Luân Hồi Cung.
Con cháu Lục gia càng nhiều, tự nhiên Lục Chính Dương càng muốn thay Lục gia mưu đoạt càng nhiều tài nguyên và sản nghiệp. Vì vậy sau khi biết được Vũ Tộc nội loạn, hắn vô cùng tâm động.
Cường giả Vũ Tộc vốn không nhiều lắm, nghe nói cường giả cấp Địa Tiên chỉ có hai mươi mấy người, lúc này còn chia thành ba phái.
Nếu như chỉnh hợp cường giả nhân tộc, đánh vào Tây Vũ đại địa phần thắng rất lớn. Bởi vì Vũ Tộc không quá am hiểu công kích, mặc dù tốc độ bọn họ nhanh nhưng Tây Vũ chi địa là nhà của bọn họ, bọn họ có thể bỏ mặc sao?
Lục Chính Dương vốn định hỏi thăm chấp pháp trưởng lão một chút, nhưng chấp pháp trưởng lão bế quan, không gặp người. Đưa tin cho Lục Ly bên kia, Lục Ly cũng mặc kệ để hắn tự quyết định...
Sau khi Lục Chính Dương triệu tập các đại trường lão mấy lần, cuối cùng quyết định, một tháng sau xuất động đại quân. Lục Chính Dương tự mình dẫn đội, mang theo bốn mươi vị Địa Tiên và trăm vạn đại quân, tấn công Tây Vũ đại địa.
Lục Chính Dương xin ý kiến Lục Ly về chuyện này, nhưng thực ra Lục Ly không biết, bởi vì hắn đang bế quan, hắn nói trừ khi trời sập xuống còn lại bất cứ chuyện gì cũng không được tìm hắn.
Chuyện này là chủ ý của Khương Ỷ Linh, Khương Ỷ Linh tương đối hiểu Lục Ly, dưới huống bình thường hắn sẽ không quản loại chuyện này. Khương Ỷ Linh thấy chiến lực Vũ Tộc rất yếu, đám người Lục Chính Dương hoàn toàn có thể ứng phó.
Đợi Lục gia bên này tiêu diệt xong dư nghiệt của Bách Hoa Các và Nhật Nguyệt Minh, thì Thí Ma Điện bên kia cũng đã chuẩn bị gần xong, Lục Chính Dương tự mình dẫn đại quân viễn chinh.
Lục Chính Dương để Khương Thiên Thuận quản lý hậu phương, hắn mang theo bốn mươi vị Địa Tiên, trăm vạn đại quân cuồn cuộn đi về Tây Vũ đại địa. Vũ Tộc vốn có hai cái thành trì, nhưng bởi vì Vũ Tộc nội loạn, nên cường giả bên này đều bị rút sạch trở về, thành trì hoang phế, không có một bóng người.