Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly hạ lệnh, hắn suy nghĩ một chút lại bổ sung:
- Nếu như không trấn thủ được nơi đây, các ngươi liền buông tha trở về Thí Ma chiến trường. Kha Mang đi theo ta, ta có thể tùy thời phá giải phong ấn trở về Thí Ma chiến trường. Bốn người các ngươi có thể tách ra, đánh hạ các thành trì ở xung quanh. Dựa theo lẽ thường mà nói... sau khi ta xuất thủ, sẽ không ai chú ý các ngươi.
- Đó là tự nhiên!
Bốn vị trưởng lão còn lại gật đầu, Lục Ly đã ra tay, khẳng định động tĩnh vô cùng lớn, Lục Ly một đường giết tới Vũ Thần Cốc, sợ là toàn bộ Vũ Tộc cũng sẽ thấp thỏm lo âu. Dồn toàn bộ lực chú ý vào Lục Ly, làm sao lại chú ý tới bọn họ chứ?
- Đi!
Lục Ly thu Kha Mang và đám người Tôn trưởng lão vào bên trong Thiên Tà Châu, sau đó mình cũng tiến vào, Thiên Tà Châu hóa thành một đạo lưu quang bay đến thành trì ở gần đó.
Nơi này là bên trong một tòa sơn mạch to lớn, Lục Ly vừa mới bay ra khỏi sơn mạch không bao xa, đã thấy nơi xa có một chi quân đội Vũ Tộc gào thét bay đến, ít nhất có trên vạn người, dẫn đội còn là mấy tên cường giả Vũ Tộc cấp Nhân Hoàng. Xem ra bọn họ nhận được tin cầu viện, nhưng không biết kẻ địch mạnh yếu, nên cử mấy tên Nhân Hoàng cùng hơn vạn quân đội đến, chỗ này còn không đủ bốn vị trưởng lão giết.
Lục Ly không có tâm tư tấn công chi quân đội này, nhưng nếu đã gặp mà nói, làm sao hắn có thể khách khí? Trong nháy mắt Thiên Tà Châu biến lớn, trực tiếp bay qua đại quân, khiến đại quân xuất hiện một cái lỗ hổng.
Tốc độ Thiên Tà Châu rất nhanh, những quân sĩ Vũ Tộc kia còn chưa thấy rõ, đã bị Thiên Tà Châu đụng trúng. Hai vị cường giả Nhân Hoàng Vũ Tộc ở phía trước nhất trực tiếp bị đụng chết, đại quân Vũ Tộc phía sau càng không cần phải nói, phàm là người bị đụng trúng sẽ lập tức bị đụng chết.
- Hưu!
Thiên Tà Châu đã phá không bay đi, nhưng rất nhiều quân sĩ Vũ Tộc còn chưa kịp phản ứng, khi những quân sĩ kia nhìn lướt qua, toàn bộ ngơ ngác. Vậy mà hai trong ba vị thủ lĩnh của bọn họ bị đụng chết, quân đội hơn vạn người ít đi gần ngàn người...
- Thiên Tà Châu!
Tên Nhân Hoàng còn dư lại kinh hô lên, hắn từng tham gia chiến đấu ở Thí Ma Thành, may mắn trốn trở lại, tự nhiên biết Thiên Tà Châu của Lục Ly. Sắc mặt hắn trở nên vô cùng khó coi, không quản đại quân, điên cuồng bay theo phương hướng của Lục Ly.
Vậy mà Lục Ly lại thần không biết quỷ không hay tiến vào Tây Vũ đại địa, tên quý tộc Vũ Tộc này cảm giác sắp có thay đổi rồi. Có lẽ Tây Vũ đại địa sẽ bị một mình Lục Ly giết đến xương chất thành núi, máu chảy thành sông.
Tên quý tộc Vũ Tộc này muốn trở về thành bẩm báo tộc trưởng của hắn, thành trì gần đó chính là địa bàn gia tộc hắn, vừa lúc Lục Ly lại bay về phía tòa thành bên kia.
Chẳng qua là...
Tốc độ của hắn coi như không tệ, nhưng chỉ có thể sánh bằng Nhân Hoàng hậu kỳ nhân tộc, làm sao có thể so sánh với Thiên Tà Châu?
- Phốc!
Hắn đuổi theo một đoạn, phát hiện không cách nào đuổi theo Thiên Tà Châu, liền cắn răng lấy ra một hạt châu, phun ra một ngụm tinh huyết, trong nháy mắt hạt châu kia sáng lên, sau đó đột nhiên vỡ vụn...
Lục Ly phi hành gần nửa canh giờ, đã tới một tòa đại thành ở gần đó. Vận khí của hắn không tệ, tòa thành trì thứ nhất tìm được lại là một tòa đại thành, tiết kiệm không ít thời gian cho hắn.
Thế nhưng thành trì này lại mở ra đại trận hộ thành? Mặc dù đại trận này kém xa mười hai vương thành, nhưng nếu như dựa vào một mình Lục Ly mà nói, cần tiêu phí một chút thời gian mới có thể phá hủy.
Thành trì lơ lửng giữa không trung, trên tường thành đứng đầy quân sĩ Vũ Tộc, toàn bộ nam tử Vũ Tộc đều rất tuấn mỹ, y bào lộng lẫy, thoạt nhìn quân sĩ phổ thông cũng giống như quý tộc ưu nhã.
Thế nhưng sắc mặt tất cả tộc nhân Vũ Tộc đều rất khó coi, như lâm đại địch, đặc biệt là một tên cường giả Vũ Tộc mặc kim bào, vũ dực còn là màu vàng kim, sau khi thấy Thiên Tà Châu, sắc mặt càng trở nên khó coi.
- Xem ra đã nhận được tin tức!
Lục Ly dùng thần niệm phát hiện truyền tống trận bên trong thành chưa bị hủy diệt, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh, thân thể hắn chợt lóe lên xuất hiện ở bên ngoài.
- Hưu!
Hắn lơ lửng ở giữa không trung, chỉ mặc một bộ áo bào xanh bình thường, đầu tóc bạc trắng tùy ý bay múa, nhưng khí thế của hắn lại áp đảo tất cả Vũ Tộc bên trong.
- Xôn xao!
Hơn mười vạn quân đội bên trong thành xôn xao, có một chút tộc nhân Vũ Tộc đã nhận ra Lục Ly, trong thành đều vang lên cái tên Lục Ly. Rất nhiều Vũ Tộc giống như thấy được ác ma, mặc dù Lục Ly lẻ loi một mình, nhưng họ lại cảm giác hắn mang theo thiên quân vạn mã, ép cho bọn họ thở không nổi.
- Vương giả nhân tộc tôn kính!
Đột nhiên tên cường giả Vũ Tộc có kim dực dùng một loại thần thông truyền âm kỳ lạ nói:
- Nơi này là phạm vi Kim Vũ Tộc chúng ta, chúng ta không hoan nghênh ngươi đến, mời ngươi lập tức rời đi. Nếu không sẽ bị coi là xâm phạm, chúng ta sẽ triển khai tấn công ngươi, không chết không thôi.
Tên kim dực Vũ Tộc kia dùng cổ ngữ, Lục Ly có thể nghe hiểu được, hắn trợn mắt không nói gì. Nghe nói Vũ Tộc đều rất lịch sự, cho dù trước lúc giết người, cũng phải nói vài lời đẹp đẽ... Ví dụ như đại biểu Vũ Thần trừng phạt ngươi, tru sát ác ma như ngươi...
Những năm này Vũ Tộc giết bao nhiêu nhân tộc? Hiện tại còn nói đến xâm phạm với đạo nghĩa? Coi là xâm phạm? Đại quân nhân tộc đã sớm đánh vào, còn nói cái gì mà xâm phạm với không vào xâm?
Lục Ly lập tức cười lạnh một tiếng, không nói lời thừa, mi tâm chợt lóe lên hồng quang, tiếp theo hư ảnh một con cự thú ngưng tụ ở giữa không trung, cuối cùng biến thành một con cự thú to như núi.
- Âm Quỳ Thú, phá mở thành này cho ta!
Lục Ly chỉ một ngón tay, sát khí trên người cuồn cuộn, Âm Quỳ Thú không hiểu lời Lục Ly nói... Nhưng thủ thế Lục Ly quá rõ ràng, ý tứ bảo nó tấn công thành này.
- Grào grào!
Âm Quỳ Thú ngửa mặt lên trời gầm thét giận dữ, thân thể nhanh chóng cao lớn, mặt đất bị rung động.