Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1299 - Chương 1287: Không Thể Dùng Lực

Bất Diệt Long Đế Chương 1287: Không thể dùng lực

Nó hóa thành một tòa sơn mạch di động to lớn, chạy băng băng về phía thành trì cách đó không xa...

Một con cự thú có hình thể đạt đến trăm trượng, chiều cao mấy trăm trượng phi nhanh đến, sẽ là cái tình cảnh gì? Vũ Tộc nghĩ như thế nào Lục Ly không biết, dù sao chính hắn cũng bị chấn động lần nữa.

Mỗi khi Âm Quỳ Thú bước ra một bước, mặt đất đều sẽ rung động, dưới đất xuất hiện một cái dấu chân khổng lồ. Tiếng bước chân nặng nề mà lại dồn dập, tựa như trống trận đánh thẳng vào tâm linh. Lúc này Lục Ly đang đứng ở bên cạnh Âm Quỳ Thú, nếu như đứng ở trước mặt, sợ là Hóa Thần cảnh cũng sẽ run rẩy?

- Ken két két!

Hàm răng rất nhiều tộc nhân Vũ Tộc phía trên thành trì bắt đầu run lên, một bộ phận Vũ Tộc ở dưới khí thế kinh khủng của Âm Quỳ Thú, kinh hoàng bạo lui. Còn Vũ Tộc ở trên tường thành ngay cả sức lực lui về phía sau cũng không có, chỉ có thể ngây người tại chỗ, toàn thân run rẩy.

- Ùm!

Còn có một phần Vũ Tộc bay ở giữa không trung, lúc này bị hơi thở khủng bố của Âm Quỳ Thú trấn áp xuống, một ít Vũ Tộc trên tường thành hai chân như nhũn ra, ngồi bệt trên mặt đất.

Không thể chống lại!

Đây là ý nghĩ trong đầu rất nhiều Vũ Tộc, cảm giác như một con kiến hôi đối mặt một con voi vậy, loại cảm giác vô lực và sợ hãi này tràn ngập tất cả nội tâm bọn hắn. Rất nhiều Vũ Tộc cảm giác duy nhất chính là sợ sợ hãi, trừ cái đó ra không còn có ý nghĩ gì khác.

- Oanh!

Móng vuốt cự đại của Âm Quỳ Thú mang theo phong lôi chi thế, nặng nề chụp về phía vòng bảo hộ thành trì, rất nhiều tộc nhân Vũ Tộc cảm giác một khắc kia như trời sập xuống. Trái tim vô số tộc nhân Vũ Tộc kịch liệt co lại, cảm giác đầu như muốn nổ tung, thân thể bị đập thành tro bụi.

Vòng bảo hộ thành trì kịch liệt rung động, nhưng không có vỡ vụn, điều này làm cho rất nhiều tộc nhân Vũ Tộc thở phào nhẹ nhõm. Thế nhưng sắc mặt thành chủ lại đại biến, một kích vừa rồi đã khiến năng lượng của vòng bảo hộ thành trì hao tổn rất nhiều, nhiều nhất chỉ vài chục lần tấn công nữa, hộ thành đại trận sẽ vỡ vụn.

- Rút lui!

Thành chủ Vũ Tộc khẽ quát, hắn vốn cho là có thể chống đỡ mấy ngày, đến lúc đó nói chuyện với Lục Ly một chút, không nghĩ rằng đầu hung thú không biết tên này lại khủng bố như thế? Hắn không dám dừng lại nữa, thân thể thoáng vọt vào trong truyền tống trận, truyền tống rời đi.

- Oanh!

Đột nhiên cái đuôi khổng lồ của Âm Quỳ Thú đảo qua, vòng bảo hộ thành trì lại kịch liệt rung động lần nữa, sau đó thân thể khổng lồ của nó nhảy lên thật cao, vung móng vuốt đánh một kích về phía vòng bảo hộ.

- Phanh!

Sau lần tấn công thứ năm đột nhiên vòng bảo hộ vỡ vụn, dựa theo lẽ thường mà nói có thể chống đỡ vài chục lần tấn công, nhưng lực công kích của Âm Quỳ Thú quá cường đại, trong nháy mắt bạo phát lực lượng vượt qua giới hạn chống đỡ của vòng bảo hộ.

- A!

Có vòng bảo hộ ngăn cách, nên khí huyết Âm Quỳ Thú không quá khủng bố, lúc này vòng bảo hộ vỡ vụn, loại khí huyết như ma thần kia lập tức tràn ngập mọi nơi, khiến rất nhiều Vũ Tộc cấp thấp trực tiếp xụi lơ trên mặt đất, ngay cả đứng lên cũng không đứng nổi.

Một vài cường giả Vũ Tộc vốn định theo truyền tống rời đi, lúc này lại một bước cũng không bước ra được, toàn thân sợ hãi phát run, ngửa mặt nhìn cự thú nguy nga như núi kia, hàm răng run rẩy.

- Linh Phong thần binh!

Lục Ly ngưng tụ hơn ngàn thanh Linh Phong thần binh, vung tay lên thần binh đầy trời bay đi, hắn không dám để Âm Quỳ Thú công kích, vì như thế sẽ chấn vỡ truyền tống trận.

- Ầm ầm ầm phanh!

Linh Phong thần binh có lực lượng tấn công cường đại, bên trong còn mang theo công kích linh hồn, làm sao những tộc nhân Vũ Tộc phổ thông này có thể ngăn cản? Linh Phong thần binh bay múa mà qua, từng mảnh quân sĩ Vũ Tộc vỡ vụn, hơn ngàn thanh thần binh bay múa vài vòng, mười mấy vạn đại quân Vũ Tộc trong thành bị chém chết hơn phân nửa...

- Tên tộc vương nhân tộc này quá kinh khủng!

Vô số tộc nhân Vũ Tộc kinh hoàng nhìn Lục Ly, trong thời gian ngắn như thế, lại giết chết gần mười vạn quân sĩ, vương giả nhân tộc thật sự là danh bất hư truyền.

- Đi thôi!

Lục Ly không dám dừng lại nữa, ngộ nhỡ truyền tống trận bên kia bị hủy, thì hắn sẽ không truyền tống được. Hắn thu hồi Âm Quỳ Thú, thân thể loé lên xông vào trong truyền tống trận, sau đó thả Kha Mang ra.

Kha Mang biết Lục Ly mang theo hắn là vì cái gì, hắn đã sớm có chuẩn bị vừa ra liền lập tức đánh ra mấy đạo lưu quang, truyền tống trận sáng lấp lánh, đám người Lục Ly biến mất ở trong truyền tống trận.

- Xong rồi...

- Vũ Tộc ta sắp diệt vong rồi.

- Dực Thần đại nhân vĩ đại, xin che chở con dân của người.

Rất nhiều tộc nhân Vũ Tộc quỳ trên mặt đất nhìn về phía Vũ Thần Cốc dập đầu xuống, dưới cái nhìn của bọn họ chiến lực của Lục Ly và Âm Quỳ Thú đã không thể đối đầu, trừ phi Dực Thần hạ xuống, nếu không lần này Vũ Tộc sẽ bị diệt tộc.

- Oanh!

Lục Ly truyền tống cũng không quá lâu, hắn cảm giác tia sáng lóe lên, liền xuất hiện ở bên trong một tòa đại thành khác, hơn nữa thành trì bên này còn không có bất kỳ phòng bị.

Rất rõ ràng, tên thành chủ Vũ Tộc vừa rồi cho rằng bên kia có thể chống đỡ được chốc lát, hắn cho rằng người truyền tống đến là cường giả Vũ Tộc rút lui, cho nên... Bên này không có bất kỳ phòng bị gì.

- Giết!

Lục Ly không khách khí, trong nháy mắt phóng ra Linh Phong pháo đài, lập tức bao phủ gần nửa cái thành trì đi vào. Vô số quân sĩ thống khổ gào thét, làm sao những quân sĩ này có thể chịu được công kích linh hồn ở trong Linh Phong pháo đài?

- Linh phong thần binh!

Lục Ly ngưng tụ mấy trăm thanh Linh Phong thần binh, quân sĩ bên trong Linh Phong pháo đài bị tàn sát toàn bộ, Lục Ly không có động thủ với những bình dân bị ngất đi, mà chỉ nhằm vào võ giả.

- Đi thôi!

Giết hại Vũ Tộc không phải mục đích chính của Lục Ly, hắn khinh thường giết hại quân sĩ cấp thấp, không có quá nhiều cảm giác thành tựu. Hắn giết hại một vài quân sĩ, chỉ là vì gây ra hỗn loạn, không để cho bọn họ nhanh chóng đưa tin đến những thành trì khác.

Bình Luận (0)
Comment