Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1302 - Chương 1290: Xuất Tràng

Bất Diệt Long Đế Chương 1290: Xuất tràng

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Đỉnh núi có một pho tượng khổng lồ, đó là một cô gái có ngoại hình không khác Vũ Tộc lắm.

Lưng cô gái có hai cánh, mặc chiến giáp màu bích lục, lớn lên vô cùng xinh đẹp, tiên khí mờ ảo, từ xa nhìn lại sẽ sinh tâm quỳ lạy, tuyệt không dám có nửa điểm khinh nhờn.

Phía dưới pho tượng là một tòa tế đàn khổng lồ, bên cạnh tế đàn có một tòa đại thành, đám người đại trưởng lão đứng ở phía trước toà thành, nhìn về phía nam xa xôi.

- Rầm rầm rầm!

Nơi xa có một đạo âm thanh nặng nề như ẩn như hiện truyền đến, giống như tiếng trống trận đánh thẳng vào tâm linh mọi người, quân sĩ bên ngoài sơn cốc có một chút rối loạn lên. Hung danh của Lục Ly quá nặng, mặc dù chưa xuất hiện, nhưng đã tạo thành áp lực vô cùng lớn cho Vũ Tộc.

- Ầm ầm ầm!

Càng lúc tiếng bước chân càng nặng nề, nhưng tần suất không có tăng tốc, đại khái là một hơi thời gian vang lên hai tiếng, có thể nói tốc độ này rất chậm. Rõ ràng Lục Ly cũng rất cẩn thận, hoặc là cố ý thả chậm tốc độ, tạo thành áp lực cho Vũ Tộc bên này.

- Thứ gì?

- Vì sao tiếng bước chân lại nặng nề như vậy? Ta dường như cảm ứng được mặt đất đang hơi rung động?

- Cảm giác của ngươi không sai, đúng là mặt đất đang run rẩy, có một con cự thú đang tiến tới gần.

- Chúng ta bay cao như vậy, ít nhất có thể nhìn xa mười dặm? Bên ngoài mười dặm, mà tiếng bước chân đã khủng bố như vậy? Chẳng lẽ con cự thú này là Thú Thần trong truyền thuyết?

Quân đội phổ thông của Vũ Tộc không biết tin tức về Âm Quỳ Thú, đây là cao tầng Vũ Tộc cố ý phong tỏa, tránh ảnh hưởng sĩ khí quân đội. Một tên Lục Ly đã khiến đại quân Vũ Tộc hoảng sợ không chịu nổi rồi, nếu như sẽ để tin tức Âm Quỳ Thú truyền ra, sợ là rất nhiều cường giả Vũ Tộc chưa chiến đã trốn?

- Ầm ầm ầm!

Tiếng bước chân liên tục vang lên, khiến vô số quân đội Vũ Tộc khiếp sợ chính là... Tiếng bước chân vang lên khoảng nửa nén hương thời gian, bọn họ vẫn không nhìn thấy bộ dạng Âm Quỳ Thú, nhưng mặt đất lại chấn động rất rõ ràng.

Con cự thú kia ở ngài vài chục dặm, lại làm cho mặt đất bên này chấn động kịch liệt, con cự thú này sẽ cường đại đến cỡ nào? Rất nhiều quân sĩ Vũ Tộc đã không cách nào tưởng tượng nổi nữa, một vài quân sĩ Vũ Tộc nhát gan đã có ý định chuẩn bị chạy trốn.

- Dực Thần ở trên cao, đây là cái gì.

Đột nhiên một tiếng kinh hô vang lên, vô số quân sĩ Vũ Tộc vốn căng thẳng lập tức ngước mắt nhìn lại, sau khi nhìn chăm chú mấy lần, cả người đều chấn động.

Phía cuối chân trời có một con cự thú màu hỏa hồng như ẩn như hiện, nếu như bên này không phải là một mảnh bình nguyên, sợ là rất nhiều Vũ Tộc sẽ cho rằng kia là một tòa núi lớn.

Một luồng thú uy nhàn nhạt từ xa tràn đến, rất nhiều Vũ Tộc chưa thấy rõ bộ dạng Âm Quỳ Thú, đã cảm thấy hít thở không thông. Bọn họ so sánh với Âm Quỳ Thú cảm giác nhỏ bé hèn mọn giống như là những con ruồi vậy.

- Ầm ầm ầm!

Tốc độ Âm Quỳ Thú không nhanh không chậm, bước đi từng bước, mỗi lần tứ chi thô to của nó hơi động, mặt đất sẽ xuất hiện một cái hố sâu, nếu như gần đó có nham thạch mà nói... Mặt đất sẽ vỡ ra khe hở to lớn. Đôi cánh to lớn như Côn Bằng của nó tình cờ mở ra, sẽ che lấp mấy trăm trượng bầu trời gần đó.

Trong đôi mắt nó không chứa một chút tâm tình nào, thấy vậy rất nhiều quân sĩ Vũ Tộc lạnh cả người, hàm răng hiện lên ánh sáng trắng giống như có thể cắn nát tất cả kẻ địch. Hơi thở hùng hậu như núi kia, khiến rất nhiều Vũ Tộc không chịu nổi, chỉ muốn từ giữa không trung rơi xuống dưới.

- Mau nhìn, trên đầu con cự thú kia có người!

Lại là một tên Vũ Tộc kinh hô lên, lúc này mọi người mới nhìn lên trên đầu Âm Quỳ Thú, sau khi liếc mắt một cái, vô số Vũ Tộc lại ngơ ngác.

Một nam tử áo bào xanh đứng trên đỉnh đầu Âm Quỳ Thú, quần áo nam tử này không hề lộng lẫy, trên người không có bất kỳ trang sức xinh đẹp nào, cũng không có cầm tuyệt thế thần binh, cứ như vậy đứng lẳng lặng ở trên đầu Âm Quỳ Thú.

Thoạt nhìn nét mặt hắn rất trẻ tuổi, so sánh với Vũ Tộc mà nói tướng mạo hắn cũng không quá anh tuấn, nhưng lại rất dễ nhìn, có một loại khí chất không nói rõ được không ta rõ được. Hắn có một mái tóc trắng, tùy ý buộc một chút không hề để tâm, lúc này bị cuồng phong thổi qua tùy ý bay múa.

Không thể nghi ngờ!

Khí chất Lục Ly vẫn rất không tệ, đặc biệt là vẻ mặt bình tĩnh thái sơn áp đỉnh cũng không đổi sắc kia, trong lúc lơ đãng cũng lộ ra vẻ bễ nghễ thiên hạ, vì hắn tăng lên không ít cảm tình.

Phụ nữ có xinh đẹp hơn nữa, mà không có khí chất đặc biệt, thì cũng chỉ là cái bình hoa. Thực ra đàn ông cũng như thế, vẻ bề ngoài của đàn ông có đẹp trai, mà không có khí chất đặc biệt, thì nhiều nhất cũng chỉ là một tên tiểu bạch kiểm.

Tuổi Lục Ly không lớn lắm, lại từng chịu qua sự lăng nhục, kéo quan tài, bị người đuổi giết, rồi lại giết rất nhiều người, có được rất nhiều thủ hạ, trải qua sóng to gió lớn, hưởng thụ vinh hoa phú quý, cúi đầu ngẩng đầu Thần Châu đại địa, ngạo thị quần hùng thiên hạ.

Đừng nói Lục Ly cho dù bất luận kẻ nào, sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, khí chất một người cũng sẽ tự thay đổi.

Nếu như nói Lục Nhân Hoàng là một thanh bảo kiếm ra khỏi vỏ, bộc lộ tài năng, sắc bén không thể ngăn cản. Thì Lục Ly chính là một thanh bảo kiếm vừa mới ra khỏi vỏ, thoạt nhìn rất ôn hòa, nhưng đừng xem nhẹ phong mang của hắn. Mặt ngoài hắn rất ôn hòa, trong xương lại càng điên cuồng hơn so với Lục Nhân Hoàng.

Phật dựa vào kim quang, người dựa vào quần áo.

Lúc này Lục Ly dựa vào không phải là quần áo hoa lệ, hắn đứng ở trên Âm Quỳ Thú, loại phương thức xuất tràng này càng lộ ra vẻ chấn động.

Nếu như muốn trở thành một người khổng lồ, phương thức đơn giản nhất chính là đứng ở trên bả vai người khổng lồ, nhưng lúc này Lục Ly lại đứng ở trên đầu người khổng lồ!

Âm Quỳ Thú cường đại, khiến nội tâm vô số cường giả Vũ Tộc hoảng hốt, Lục Ly còn đứng ở trên đầu Âm Quỳ Thú.

Bình Luận (0)
Comment