Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Kha Mang hơi có chút hưng phấn, đột nhiên trận thạch trong tay bay xuống phía dưới, tốc độ của hắn nhanh hơn so với bốn tên Địa Tiên Vũ Tộc, thủ pháp càng thêm thuần thục.
- Hưu hưu hưu!
Lục Ly đưa Kha Mang bay loạn chung quanh, Kha Mang không ngừng bắn ra trận thạch. Lục Ly một đường đi theo hắn, ai dám nhích tới gần đều bị Linh Phong pháo đài bao phủ vào, sau đó hôn mê, rơi xuống mặt đất như heo chết.
Bốn tên Địa Tiên Vũ Tộc vốn ôm quyết tâm hẳn phải chết, nào biết Lục Ly căn bản không có để ý bọn họ.
Đầu Âm Quỳ Thú kia đứng tại chỗ không nhúc nhích, mặc cho quân sĩ Vũ Tộc tấn công nó.
- Ồ?
Linh Phong pháo đài có thể ngăn cách thần niệm dò xét, bốn tên Địa Tiên Vũ Tộc không biết tình huống phía trong Linh Phong pháo đài, thế nhưng có thể thường xuyên thấy từng đạo bạch quang bay ra, bắn vào dưới đất. Sau khi bay được một lúc, lúc này bọn họ mới nhìn xuống dưới đất, lại phát hiện đó là từng đám trận thạch?
- Lục Ly đang giở trò quỷ gì? Chẳng lẽ hắn muốn bố trí một cái đại trận bảo vệ mình?
Bốn tên Địa Tiên nghi ngờ không thôi, thế nhưng Lục Ly mặc kệ bọn họ thì vẫn tốt hơn, bọn họ đều nghe nói qua sự lợi hại của Huyết Thần Sát Trận, nếu như lát nữa kích phát thành công, cho dù Lục Ly bố trí mười mấy cái đại trận cũng không cách nào bảo vệ chính mình.
- Hừ hừ, bây giờ còn muốn bày trận? Nước tới chân mới nhảy sao? Muộn rồi!
Một tên Địa Tiên Vũ Tộc khinh miệt nghĩ đến, trong tay bố trí trận thạch càng nhanh hơn. Thực ra bọn họ không sợ Lục Ly ngăn trở bọn họ bày trận, bởi vì đại trận này cho dù hủy diệt một ít trận thạch cũng vẫn có thể khởi động, chỉ có điều uy lực sẽ yếu đi một chút xíu mà thôi.
Hiện tại bốn tên Địa Tiên không ngừng bố trí trận thạch, trong thời gian ngắn ngủi đã bố trí được mấy vạn tấm rồi, cho dù Lục Ly muốn hủy diệt trận thạch cũng đã muộn.
- Ô ô!
Một tiếng kèn du dương vang lên, toàn bộ đại quân Vũ Tộc ngoài sơn cốc như được đại xá, dồn dập lao tới Vũ Thần Cốc giống như thủy triều, tiếp theo toàn bộ đều tiến vào bên trong Vũ Thần Cốc, biến mất ở bên trong sương trắng nồng đậm.
- Muốn mở ra sao?
Kha Mang cười nhạt, chủ động giải thích với Lục Ly:
- Thánh chủ yên tâm, ta đã bố trí xong trận bên trong, chỉ dựa vào cái nội trận này đã có thể phá vỡ cái đại trận chưa thành hình của bọn họ. Ừm... Bọn họ còn chưa mở ra, ta lại bố trí một cái ngoại trận, lần này sẽ để cho bọn họ tuyệt vọng.
Lục Ly hơi gật đầu, tiếp tục phi hành theo Kha Mang, vô số trận thạch được ném xuống, một mình Kha Mang bày trận thạch lại nhanh hơn so với bốn người kia.
- Mở ra! Lục Ly, lần này xem ngươi chết như thế nào?
Chỉ chốc lát sau một tên Địa Tiên Vũ Tộc cầm toàn bộ trận thạch trong tay bày xuống, đột nhiên hét lớn một tiếng, tiếp theo trong miệng phun ra vô số máu tươi, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt, thân thể run rẩy một cái, đặt mông ngồi dưới đất.
- Phốc...
Ba tên Địa Tiên Vũ Tộc còn lại cũng giống như thế, ba người đều phun ra rất nhiều huyết dịch, thân thể hơi thở kịch liệt yếu đi, giống như giờ khắc này già đi mấy trăm tuổi vậy, ngay cả đứng lên cũng không nổi nữa.
Huyết dịch bốn người như tinh tinh chi hỏa, thoáng cái đã cháy lan ra đồng cỏ, dưới đất loé lên từng đạo ánh sáng xung thiên, đột nhiên những dòng huyết hà kia bắt đầu phun lên, giống như bị nhiệt độ cao làm sôi trào vậy. Huyết hà nhanh chóng lưu động, như một mảnh huyết long dài hẹp uốn lượn trên mặt đất, một luồng lực lượng khủng bố bao phủ phương viên hơn mười dặm, không gian hoàn toàn bị giam cầm.
- Xì xì!
Đột nhiên một đầu huyết hà dưới đất xông lên trời cao, giống như một đầu huyết sắc cự long muốn bay lên trời. Cùng lúc đó vô số huyết long từ bốn phương tám hướng bay lên, đan dệt ở trên bầu trời mà đi, dường như muốn hình thành một cái huyết sắc tù lung to lớn, khóa Lục Ly Âm Quỳ Thú và Kha Mang ở bên trong.
- Lên!
Trong tay Kha Mang loé lên một đạo quang mang huyền lực, đánh ra từng đạo huyền lực xuống phía dưới. Mặt đất phía dưới lập tức phát sáng, tiếp theo từng luồng sương trắng tràn ngập mà ra, thoáng cái đã tràn ngập toàn bộ không gian.
- Hả?
Đột nhiên bốn tên Địa Tiên Vũ Tộc hết sức suy yếu mở mắt, kinh nghi nhìn Huyết Thần Sát Trận bên kia.
Dựa theo Dạ Nghê Thường miêu tả, đại trận này không có sương trắng? Chẳng lẽ xảy ra vấn đề sao?
- Sương trắng?
Bên ngoài Vũ Thần Cốc lúc nào cũng có thám báo dò xét, gần như mỗi một khắc thời gian sẽ có người đi bẩm báo Dạ Nghê Thường một lần.
Nàng nghe thám báo bẩm báo xong, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc, nàng đã bố trí cái Huyết Thần Sát Trận này mấy lần, mặc dù bố trí phạm vi nhỏ, nhưng chưa bao giờ xảy ra vấn đề, chứ đừng nói có sương trắng xuất hiện!
- Chẳng lẽ...
Đột nhiên nội tâm Dạ Nghê Thường có cảm giác không ổn, lúc trước Lục Ly khám phá ra đại trận, ngưng giết chóc lại. Hiện tại xuất hiện dị biến, chẳng lẽ nói... Lục Ly là cao thủ bày trận? Hắn dự tính lấy trận phá trận?
- Trong tình báo chưa nghe nói qua Lục Ly hiểu cấm chế trận pháp, hơn nữa... Từ nhỏ ta đã bắt đầu học tập cấm chế trận pháp, học trọn mười lăm năm. Huyết Thần Sát Trận này còn là... Vị kia truyền cho ta, làm sao có thể bị phá dễ dàng như vậy được?
Dạ Nghê Thường có một chút không tin, thân thể nàng bay lên không, bay về phía miệng sơn cốc mà đi. Nàng muốn tận mắt xem một chút, làm sao sát trận nàng bố trí có thể nhẹ nhàng bị phá vỡ như thế?
Ba vị trưởng lão nghi ngờ không thôi, sợ Dạ Nghê Thường bị tổn thương, dồn dập đuổi theo. Ba vị vương tử suy nghĩ một chút cũng cùng nhau đi lên theo, mọi người tới cửa vào Vũ Thần Cốc, nhưng không dám ra.
- Xì xì!
Phía trên hoang nguyên nơi xa, có vô số đầu huyết long đột nhiên từ dưới đất mọc lên, đan dệt vào nhau ở giữa không trung, tạo thành một cái huyết ngục, bao phủ địa phương hơn mười dặm bên kia vào, bốn vị Địa Tiên Vũ Tộc đang ở bên trong.
Thế nhưng lúc này bên trong huyết ngục tù lung tràn ngập sương trắng, căn bản thấy không rõ cảnh tượng bên trong, cho dù thần niệm cũng không thể dò xét vào.