Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lúc này hắn cũng đã hiểu, vì sao Dạ Nghê Thường phái nhiều Vũ Tộc ra tự tìm đường chết một cách vô ích như vậy rồi.
Đầu óc Dạ Nghê Thường không có vấn đề, nàng sẽ không để cho quân sĩ Vũ Tộc tự tìm đường chết một cách vô ích, nàng cần máu của quân sĩ Vũ Tộc bố trí một cái kỳ trận.
Kha Mang vừa mới nói, không có trận cơ rất khó bố trí sát trận cường đại, nhưng nếu như có lực lượng đặc biệt cường đại mà nói, vẫn có thể.
Năng lượng của những huyết dịch này nhất định là vô cùng cường đại, trên trăm vạn Vũ Tộc, hơn nữa đều là quân sĩ, đều tu luyện thành võ giả. Hội tụ máu của bọn hắn lại, lại lợi dụng pháp thuật đặc thù bố trí một cái sát trận cường đại, đến lúc đó đoán chừng Lục Ly và Âm Quỳ Thú sẽ có phiền toái lớn.
Đã tìm được nơi xảy ra vấn đề, tự nhiên Lục Ly phải đi phá vỡ nó!
Hắn thông qua liên hệ tinh thần để Âm Quỳ Thú rút lui trở lại, đồng thời bảo Âm Quỳ Thú tùy ý chạy quanh bốn phía, giẫm đạp cho mặt đất nứt ra từng vết nứt và hố to. Lục Ly muốn hủy diệt và thay đổi quỹ tích lưu động của huyết dịch, như vậy sẽ có thể vô hình phá vỡ đại trận.
Nhưng mà...
Khiến Lục Ly quá đỗi kinh ngạc chính là, Âm Quỳ Thú chạy loạn chung quanh, mặt đất đều bị giẫm ra từng cái hố sâu, rất nhiều nơi còn nứt ra thành một cái vết nứt dài hẹp. Nhưng quỹ tích chảy xuôi của huyết dịch lại không thay đổi, có huyết dịch thậm chí huyền phù phía trên hố chảy đi, vô cùng quỷ dị...
- Đại trận đã sắp thành rồi, dựa vào man lực vô pháp phá vỡ!
Sắc mặt Kha Mang trở nên có một chút ngưng trọng, đôi mắt hắn chớp loé, thần niệm luôn luôn quan sát lộ tuyến huyết dịch phía dưới, giống như đang tìm kiếm biện pháp phá trận.
Chân mày Lục Ly cau lại, mở miệng nói:
- Nếu không rút lui trước? Đại trận vẫn chưa thành, chúng ta có thể ung dung rút lui mà?
- Không đi được nữa!
Kha Mang cười khổ nói:
- Không gian xung quanh đã bị một luồng lực lượng vô hình đông lại rồi, nếu như chúng ta cường hoành đi qua, đại trận sẽ khởi động trước thời gian. Trận pháp này rất tà môn, cái này hẳn không phải là trận pháp Đấu Thiên Giới.
Sắc mặt Lục Ly khẽ biến, dùng thần niệm quét ra bốn phương tám hướng, quả nhiên thấy không gian nơi xa hơi có chút dao động, dường như không gian trong phương viên mấy trăm dặm đều đã bị phong ấn.
- Có nắm chắc phá trận không? Nếu không được chúng ta sẽ giết vào bên trong Vũ Thần Cốc!
Lục Ly lại ngưng giọng nói, bắt giặc phải bắt vua trước, đánh chết Dạ Nghê Thường và cường giả Vũ Tộc, tự nhiên trận pháp này sẽ tự sụp đổ.
- Có!
Mặc dù thần sắc Kha Mang hết sức ngưng trọng, nhưng giọng nói lại vô cùng tự tin, hắn nói:
- Đại trận còn chưa thành hình, năng lượng vẫn chưa tụ tập hoàn toàn, tạm thời thánh chủ đừng giết Vũ Tộc nữa, ta quan sát một phen, đợi lát nữa sẽ phá trận.
- Được!
Lục Ly vô cùng tin tưởng Kha Mang, bởi vì Kha Mang chưa bao giờ khiến hắn thất vọng qua. Kha Mang không phải người nói mạnh miệng, nếu hắn có nắm chắc như thế, vậy khẳng định không thành vấn đề.
Lục Ly để Âm Quỳ Thú đứng ở dưới người hắn, hắn sử dụng Linh Phong pháo đài làm hôn mê toàn bộ quân sĩ nhích tới gần, từng đám từng đám rơi xuống, một người cũng không giết.
- Bị phát hiện rồi, quả nhiên vương giả nhân tộc bất phàm!
Trên Dực Thần Sơn, sau khi Dạ Nghê Thường được thám báo bẩm báo, trên gương mặt tuyệt mỹ lộ ra một tia tiếc nuối. Nàng suy nghĩ bố cục lần này rất lâu, mắt thấy sắp thành công, Lục Ly lại không giết người nữa, rõ ràng là đã khám phá ra bố trí của nàng.
- Đại trưởng lão, làm sao bây giờ?
Sắc mặt ba vị trưởng lão ảm đạm xuống, mặc dù bọn họ không biết uy lực đại trận Dạ Nghê Thường bố trí mạnh như nào, nhưng Dạ Nghê Thường đã nói kích sát Lục Ly khó, vây khốn Lục Ly nửa năm lại không thành vấn đề.
- Các ngươi đang nói cái gì vậy?
Ba vị vương tử lộ ra vẻ không biết bố cục của Dạ Nghê Thường, nhị vương tử kinh nghi lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ các ngươi bố trí cái gì? Các ngươi muốn bẫy chết Lục Ly? Có nắm chắc không?
- Bẫy chết Lục Ly? Tốt!
Trên mặt đại vương tử lộ ra vẻ hưng phấn, nói tiếp:
- Ngũ muội, không phải ngươi am hiểu trận pháp cấm chế nhất sao? Nhanh bố trí một cái đại trận kích sát Lục Ly, chỉ cần giết chết Lục Ly, nhất định nhân tộc sẽ đại loạn...
- Ồn ào!
Dạ Nghê Thường lạnh lùng nhìn lướt qua, đại vương tử ở dưới khí thế của Dạ Nghê Thường, ngượng ngùng sờ sờ cái mũi, không dám nói cái gì nữa.
- Chỉ có thể phát động trước mà thôi!
Đôi mắt đẹp của Dạ Nghê Thường chợt loé lên, một lát sau quyết định chủ ý, nàng phất tay nói:
- Truyền lệnh của ta, phát động Huyết Thần Sát Trận! Không cầu giết chết Lục Ly, chỉ cầu vây khốn Lục Ly và con mãnh thú kia nửa tháng thời gian, như vậy ta sẽ có thời gian bố trí sát trận còn lại...
Dạ Nghê Thường ra lệnh một tiếng, mấy người ẩn nấp động lên. Bốn tên Địa Tiên ẩn nấp bay đi, lặng lẽ đến trước sau phải trái Lục Ly.
Sau khi bốn người chiếm cứ tốt vị trí, liền lấy ra một ít trận thạch, không ngừng đánh về phía mặt đất, kèm theo từng đám trận thạch khảm vào, tốc độ lưu động của những dòng huyết hà kia rõ ràng nhanh lên.
- Hả?
Lục Ly và Kha Mang lập tức nhận ra vấn đề, ánh mắt Lục Ly như dao găm nhìn về phía Kha Mang nói:
- Chặn giết bốn người này sao?
- Không cần!
Kha Mang tự tin cười một tiếng, nói:
- Nếu như đại trận này thành hình rồi, có lẽ ta còn sợ bọn họ, lúc này bọn họ muốn phát động sớm, không dễ dàng như vậy!
Trong tay Kha Mang chợt lóe tia sáng, xuất hiện rất nhiều trận thạch, hắn nhìn thoáng qua Lục Ly nói:
- Thánh chủ, ta đi xuống một chuyến, làm phiền người để Âm Quỳ Thú hộ vệ ta một lát, ta đi lấy trận phá trận!
- Không cần đi xuống!
Lục Ly cười nhạt một tiếng nói:
- Ngươi định đi đâu ta đưa ngươi đi đến đó, ngươi ở trong Linh Phong pháo đài của ta tuyệt đối an toàn.
- Cảm ơn thánh chủ!
Được Lục Ly hộ vệ, sợ là cả Thần Châu đại địa cũng không có mấy người được vinh hạnh như thế?