Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Á...
Thấy quân đội phía trước bỗng chốc bị nuốt hết vào, cảm giác như một con cự thú đột nhiên từ trong hư không thoát ra, một ngụm nuốt hết vài chục vạn quân đội vậy.
- Lui!
Quân đội còn lại lập tức kinh hoàng rút lui, bọn họ không có lui xa, rất nhanh bọn họ đã thấy hình ảnh kinh hoàng không gì sánh được.
Linh Phong pháo đài lơ lửng giữa không trung, từng bóng người không ngừng rơi xuống phía dưới, những người kia đều là quân sĩ Vũ Tộc, tất cả đều bị đánh nát đầu, như từng con ruồi không đầu vô lực rơi xuống.
- Ầm ầm ầm phanh!
Vô số cỗ thi thể không đầu rơi xuống giống như mưa, gần như mỗi một giây thời gian trôi qua sẽ có mấy chục cỗ thi thể rơi xuống. Vì vậy lúc quân sĩ Vũ Tộc nhìn sang, thấy hình ảnh hết sức chấn nhiếp nhân tâm, cảm giác như trên bầu trời có vô số người đang ném thi thể.
- Ầm ầm ầm!
Mặt đất không ngừng vang lên thanh âm nặng nề, vô số cỗ thi thể rơi xuống mặt đất, trên cổ rất nhiều thi thể còn đang tuôn ra máu tươi, giữa không trung lại càng nổi lên huyết vũ. Một cơn gió thổi qua, mùi máu tươi nồng đậm kia khiến rất nhiều quân sĩ Vũ Tộc thiếu chút nữa nôn oẹ.
Một nén nhang thời gian!
Cũng là một nén nhang, nhưng có hơn mười vạn thi thể không đầu rơi xuống, tính ra tốc độ kích sát quân sĩ của Lục Ly cũng không chậm hơn Âm Quỳ Thú. Linh Phong pháo đài và Linh Phong thần binh của Lục Ly phối hợp có uy lực quá lớn, không khác gì với việc tàn sát, tự nhiên tốc độ tàn sát đều không sai biệt lắm...
Tiếp tục qua ba nén hương, Linh Phong pháo đài biến mất, một mình Lục Ly lạnh nhạt đứng sừng sững giữa không trung, ánh mắt quét nhìn quân sĩ ở bốn phía, xem bọn họ còn tiếp tục tự tìm đường chết hay không?
- Ô...ô ô...ô!
Trên Dực Thần Sơn lại có một tiếng kèn kéo dài vang lên, sắc mặt đại quân vây quanh Lục Ly trở nên tuyệt vọng. Quân lệnh này là không tiếc bất cứ giá nào kích sát thống soái kẻ địch, người dám lui về phía sau giết không tha!
Lúc này sĩ khí đại quân Vũ Tộc đã giảm xuống đến số không, nghe thấy tiếng kèn này, rất nhiều quân sĩ triệt để tuyệt vọng. Một bộ phận Vũ lâm quân gào khóc điên cuồng phóng tới chỗ Lục Ly, nhưng không có tấn công, mà là nhắm mắt lại tiến tới, nói rõ đi tìm cái chết.
- Có cái gì không đúng...
Lục Ly nhướng mày, chuyện khác thường tất có mê hoặc, vì sao Dạ Nghê Thường phái nhiều quân sĩ cấp thấp đi tìm chết như vậy? Chuyện này không có bất cứ ý nghĩa gì, chiến thuật biển người đối với hắn và Âm Quỳ Thú căn bản vô dụng.
Những đội quân Vũ Tộc này là căn cơ của Vũ Tộc, nếu như chết hết mà nói, chắc chắn nguyên khí Vũ Tộc tổn thương nặng nề, trong vạn năm không cách nào khôi phục như cũ, trừ phi đầu óc Dạ Nghê Thường có vấn đề, nếu không sẽ không làm càn như vậy.
Thoạt nhìn Dạ Nghê Thường rất bình thường, không giống như là người đầu óc có vấn đề, hơn nữa Lục Chính Dương mang theo nhiều Địa Tiên như vậy cũng bị vây khốn, chứng minh đầu óc Dạ Nghê Thường không chỉ không có vấn đề, ngược lại rất thông minh.
Những năm này Lục Ly bị lừa nhiều, lần trước ở Đông Doanh đại địa thiếu chút nữa bị lừa. Cộng thêm tỷ tỷ của hắn là cao thủ lừa người, mưa dầm thấm đất, nên hắn đối với những thủ đoạn lừa người này coi như cũng biết một ít.
Hắn một bên tiếp tục giết hại, một bên dùng thần niệm quét nhìn bốn phía, đồng thời đầu óc nhanh chóng vận chuyển, suy nghĩ Dạ Nghê Thường lừa hắn như thế nào?
Không thể nghi ngờ!
Chiến lực của hắn và Âm Quỳ Thú có thể quét ngang bất kỳ cường giả nào của Vũ Tộc, Vũ Tộc tuyệt đối không có tồn tại nào cường đại hơn so với hắn và nó.
Nếu không đám người Lục Chính Dương cũng không phải là bị vây khốn, mà là chết sạch rồi.
Đã không phải dựa vào cường giả ám sát, vậy chỉ có thể là dựa vào trận pháp rồi, sở dĩ hắn không có mạo muội tiến vào Vũ Thần Cốc chính là sợ bị trận pháp vây khốn.
Hắn không phải quá am hiểu trận pháp cấm chế, thế nhưng xem một chút, ít nhiều gì cũng hiểu một chút nguyên lý. Bất kỳ trận pháp nào cũng cần năng lượng, phải có trận cơ, không có khả năng tự dưng tạo ra một cái trận pháp.
- Trận pháp?
Thần niệm Lục Ly dò xét xuống dưới đất, nhưng không có phát hiện ra bất kỳ trận thạch nào, hắn cau mày, không có trận thạch làm sao bày trận?
Từng đám Vũ Tộc chen chúc mà đến, sau đó đều bị Linh Phong pháo đài của hắn vây khốn, tiếp theo bị Linh Phong thần binh kích sát. Trong thời gian ngắn như vậy, lại có mười vạn Vũ Tộc bị giết.
Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng vẫn không yên lòng, thả Kha Mang ra ngoài, hắn xua tan Linh Phong bên cạnh, dò hỏi:
- Kha Mang, ngươi nói nếu không có trận thạch và trận cơ, có khả năng bố trí một cái sát trận lợi hại hay không?
- Trên căn bản là không có khả năng, bởi vì không có trận cơ bố trí trận pháp thường thường sẽ không quá ổn định, dĩ nhiên lực sát thương không lớn rồi. Trừ phi... Đối phương sử dụng năng lượng phi thường khủng bố, như vậy sẽ không cần trận cơ phụ trợ.
Chuyện liên quan đến trận pháp Kha Mang thuận miệng nói ra, bời vì hắn là tông sư trên phương diện này. Hắn dùng thần niệm quét nhìn xuống dưới một phen, dò hỏi:
- Thánh chủ sợ Vũ Tộc bày trận vây giết ngươi?
Lục Ly hơi gật đầu, để Kha Mang dò xét bốn phía, đề phòng vạn nhất. Kha Mang không dám khinh thường, hắn quét nhìn xuống đất trước tiên, sau khi xác định không có bất kỳ trận cơ trận thạch nào, mới hơi bớt lo.
Thế nhưng hắn dò xét chốc lát, lại có một chút kinh nghi, lẩm bẩm nói:
- Có cái gì đó không đúng, hình như những huyết dịch kia hội tụ thành dòng sông chảy xuống các phương hướng rất có quy luật, thật giống như hàm chứa trận hình nào đó?
- Huyết dịch?
Đột nhiên đôi mắt Lục Ly co rụt lại, dùng thần niệm quét xuống phía dưới, quả nhiên phát hiện huyết dịch của võ giả Vũ Tộc hắn kích sát đều tụ tập thành tuyến, nhỏ giọt chảy xuôi, tạo thành một dòng sông nhỏ.
Lúc này hắn ở trên bầu trời, từ trên cao nhìn xuống, thấy những huyết hà kia giăng khắp nơi, dường như tạo thành một cái mạng nhện?
- Quả thực có cái gì đó không đúng, huyết hà này có vấn đề!
Lục Ly xác định gật đầu.