Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1306 - Chương 1294: Tự Tìm Đường Chết

Bất Diệt Long Đế Chương 1294: Tự tìm đường chết

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Dạ Nghê Thường lại mặt không đổi sắc, nàng chỉ nhẹ nhàng lẩm bẩm:

- Nên bố trí đã bố trí, hiện tại xem thiên ý thôi. Dực Thần vĩ đại, xin che chở con dân của ngài bình an vượt qua kiếp này, tru diệt đại đế nhân tộc!

- Grào grào..

- Ầm ầm ầm phanh!

Âm Quỳ Thú thế không thể ngăn cản, nơi đi qua như vào chỗ không người, công kích của nó quá sắc bén, nó không cần phóng thích thần thông giam cầm của nó, bởi vì quân sĩ Vũ Tộc quá nhiều.

Thân thể cao lớn của nó xông vào trong đại quân Vũ Tộc, có thể trực tiếp đụng chết một đoàn, móng vuốt hơi động, cái đuôi đảo qua, nhất định sẽ có từng mảnh quân sĩ Vũ Tộc bị chém giết, dưới tay không có một chiêu địch.

Mặc dù nội tâm quân sĩ Vũ Tộc sợ hãi, nhưng gần đây quyền uy của Dạ Nghê Thường ở Vũ Tộc rất cao, nàng và một đám con cháu Vương tộc trưởng lão đứng ở trên Dực Thần Sơn nhìn. Cho nên tạm thời không ai dám lui dám trốn, chỉ có thể phóng đi như bươm bướm thiêu thân, sau đó... vẫn lạc.

Âm Quỳ Thú không có chạy loạn, mà giết hại ở bên ngoài sơn cốc, tốc độ chém giết Vũ Tộc của nó quá nhanh, cảm giác giống như là một đầu mãnh hổ xông vào đám gà con vậy, nhiều gà con hơn nữa vọt tới cũng có thể ung dung kích sát.

Hai nén hương!

Chỉ hai nén hương thời gian, hài cốt bên ngoài sơn cốc đã chất thành núi, máu chảy thành sông. Cụ thể thương vong bao nhiêu không biết, nhưng rõ ràng vượt qua hai mươi vạn...

Hai mươi vạn Vũ Tộc, nếu như để người ta chém từng đao từng đao, vậy sẽ khiến cánh tay bị chém đến tê dại, binh khí vỡ thành từng khúc. Hiện tại lại bị giết trong hai nén hương, chuyện này không chỉ khiến quân sĩ Vũ Tộc ngơ ngác, mà Lục Ly nhìn thấy cũng giật mình.

Lục Ly không có mạo muội hành động, mà đứng tại chỗ. Dạ Nghê Thường khiến hắn cảm giác có một chút nguy hiểm, mặc dù vị công chúa Vũ Tộc này chỉ có cảnh giới Địa Tiên sơ kỳ, nhưng thần sắc thong dong kia của nàng, khiến Lục Ly nhớ lại một người, đệ nhất tiểu thư Luân Hồi Cung, Cơ Mộng Điềm.

Lục Ly không xem thường bất kỳ cô gái nào, đặc biệt là một Nhân Vũ hỗn huyết trẻ tuổi như thế, vậy mà có thể làm đến đại trưởng lão Vũ Tộc, quản lý hiện tại của Vũ Tộc? Tất cả những chuyện đó đều nói lên cô gái này bất phàm.

Vũ Thần Cốc là thánh địa của Vũ Tộc, Dực Thần Sơn lại càng là địa phương cung phụng Dực Thần, đám người Dạ Nghê Thường đều không trốn. Mà để quân đội Vũ Tộc không ngừng đi tìm cái chết, nếu như các nàng không có âm mưu đánh chết Lục Ly cũng không tin.

Cho nên Lục Ly rất bình tĩnh, dù sao tạm thời đám người Lục Chính Dương cũng không có nguy hiểm gì, hắn cứ chậm rãi giết. Ngàn vạn đại quân này không lùi, hắn sẽ để Âm Quỳ Thú kích sát toàn bộ ngàn vạn đại quân.

Đợi đến khi đánh chết hết toàn bộ Vũ Tộc, cái âm mưu quỷ kế gì cũng vô dụng?

Lục Ly đứng ở một bên thờ ơ lạnh nhạt, nội tâm của hắn không có nửa điểm thương tiếc đối với từng bầy quân sĩ Vũ Tộc chết đi. Dạ Nghê Thường không tiếc bọn họ, thì hắn có cái gì không nỡ? Nơi này có hơn phân nửa quân đội và cường giả Vũ Tộc, nếu như đánh chết toàn bộ, Vũ Tộc cũng triệt để xong đời.

- Ầm ầm ầm!

Thời gian trôi qua từng chút từng chút, quân sĩ Vũ Tộc chết đi càng ngày càng nhiều, máu tươi đã hội tụ thành sông, chảy qua mặt đất phía dưới Lục Ly. Toàn thân Âm Quỳ Thú đều bị máu tươi nhiễm đỏ, khắp nơi bên cạnh nó đều là thi thể Vũ Tộc, chồng chất như núi, mùi máu tươi nồng đậm tràn ngập khắp nơi, làm người ta nôn mửa...

Sau nửa canh giờ!

Vũ Tộc bị chém giết gần trăm vạn rồi, rốt cục đại quân Vũ Tộc cũng sợ hãi. Đây không phải là đối chiến giết địch, này hoàn toàn là tự tìm đường chết, ai cũng không muốn chết, cho dù là Vũ lâm quân trung thành nhất với Vương tộc thì lúc này cũng chùn bước rồi. Đầu Âm Quỳ Thú kia quá kinh khủng, nhiều người công kích lâu như vậy, cũng không phá vỡ được một mảnh lân phiến của nó. Tiếp tục nữa trừ tự tìm đường chết ra, cũng không có bất cứ ý nghĩa gì.

- Ô ô!

Đột nhiên trên Dực Thần Sơn vang lên một tiếng kèn trận, sau khi đám quân sĩ nghe được kèn lệnh thì khổ sở không ngớt. Đây là mệnh lệnh truyền đạt công kích trong quân đội Vũ Tộc, thế nhưng mệnh lệnh này không bảo bọn họ tấn công Âm Quỳ Thú, mà là tấn công thống soái quân địch, cũng chính là Lục Ly.

Một con linh thú của Lục Ly đã không dễ giết, ngay cả Đại Ma Thần cũng không thể chống lại vương giả nhân tộc thì làm sao dễ giết như vậy?

Nhưng thói quen nghe theo quân lệnh nhiều năm, cộng thêm nội tâm có một chút may mắn, nếu như đánh chết Lục Ly, đầu linh thú này có lập tức chết đi hay không?

Vũ lâm quân hành động trước tiên, vài chục vạn quân đội gào thét bay đến chỗ Lục Ly, sau đó mấy đội quân đi theo mà lên, tổng cộng trên trăm vạn người từ bốn phương tám hướng vây giết về phía Lục Ly.

- Ha ha!

Lục Ly xem thường, Vũ Tộc cũng muốn bắt giặc phải bắt vua trước sao? Hơn nữa chỉ dựa vào những quân sĩ phổ thông này? Thân thể của hắn cường đại như vậy, còn mặc chiến giáp bán thần khí, chỉ sợ đứng cho bọn hắn đánh cũng khó tạo thành thương tổn?

Lục Ly không có sơ ý, trước tiên mở Linh Phong pháo đài ra, hắn vừa bắt đầu cũng không có trực tiếp bao phủ Linh Phong pháo đài ra phương viên mấy chục dặm, mà chỉ giống như vừa rồi, vẻn vẹn phóng ra một cái Linh Phong pháo đài bao phủ phương viên một dặm.

Như vậy một là dễ khống chế, hai đương nhiên là dụ khiến quân sĩ Vũ Tộc nhích tới gần, hắn có thể một lưới bắt hết.

- Rầm rầm rầm!

Lưu quang đầy trời bay vụt đến, đánh lên phía trên Linh Phong pháo đài, hàng rào bên ngoài từ từ vỡ vụn, lại không ngừng được Lục Ly chữa trị, căn bản không cách nào tổn thương Lục Ly một chút.

Tự nhiên tấn công khoảng cách xa sẽ khiến uy lực yếu, cho nên quân đội Vũ Tộc bắt đầu không ngừng nhích tới gần. Đợi khoảng cách đến chỗ Lục Ly còn hơn mười dặm, không gian kịch liệt chấn động, tiếp theo một cái Linh Phong pháo đài siêu cấp xuất hiện, bao phủ phương viên hơn mười dặm, bao phủ toàn bộ bốn mươi năm mươi vạn quân đội Vũ Tộc vào.

Bình Luận (0)
Comment