Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1305 - Chương 1293: Tử Chiến Đến Cùng

Bất Diệt Long Đế Chương 1293: Tử chiến đến cùng

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Tiểu thư Dạ gia cũng bởi vì thiếu cường đại, mới bị vương tử Vũ Tộc cướp đến, cho nên từ nhỏ đã không ngừng truyền bá cái quan niệm này cho con gái...

Thiên tư Dạ Nghê Thường rất không tốt, từ nhỏ nàng đã điên cuồng tu luyện, điên cuồng học tập, hấp thu các loại kiến thức, học tập các loại năng lực. Khiến bản thân trở nên cường đại, không để mình bị lăng nhục, nắm nhân sinh của chính mình trong tay.

Thực lực của nàng vĩnh viễn mạnh hơn so với một đám vương tử công chúa, học thức mưu lược của nàng vĩnh viễn ở trên bọn họ một bậc. Nàng không tranh thủ tình cảm, không dựa vào người khác, tất cả những gì hôm nay đều dựa vào hai tay của nàng đi tranh đoạt tới.

Sau khi trở thành đại trưởng lão Vũ Tộc, Dạ Nghê Thường cho rằng mình có thể hoàn toàn nắm nhân sinh của mình trong tay rồi, sau này ở Tây Vũ đại địa sẽ không có người nào có thể uy hiếp được nàng.

Đáng tiếc... Lục Ly lại tới!

Kỳ thực Dạ Nghê Thường không hề chán ghét đối với nhân tộc, bởi vì người mẹ thương yêu nhất của nàng chính là nhân tộc. Hơn nữa nàng còn hết sức hướng tới nhân tộc, rất thích chú ý đến tin tức nhân tộc.

Thường xuyên chú ý tin tức nhân tộc, tự nhiên nàng không xa lạ gì với Lục Ly, thậm chí... nàng còn biết rõ chuyện từ nhỏ đến lớn của Lục Ly.

Nàng hết sức thưởng thức đối với vị tuyệt thế thiên kiêu nhân tộc này, nàng cảm giác Lục Ly rất giống nàng, đều dựa vào sức lực của mình từng bước từng bước bò dậy, khi còn bé đều rất cơ khổ, chịu đựng vô tận trắc trở, nhưng thẳng thắn cương nghị, tuyệt không cúi đầu.

Có điều...

Mặc dù nàng hết sức thưởng thức Lục Ly, hơn nữa theo tính toán còn có quan hệ thân thích với Lục Ly, nàng cũng không có ý tứ thỏa hiệp hoặc là cầu hoà.

Nàng cười nhạt, ngạo nghễ nói:

- Lục điện chủ, mặc dù bên trong thân thể ta có một nửa huyết dịch là nhân tộc, nhưng ta không có quan hệ với nhân tộc. Lúc này ta đại biểu Vũ Tộc, ta là đại trưởng lão Vũ Tộc, nếu ngươi muốn tấn công Vũ Thần Cốc... muốn khinh nhờn Dực Thần mà nói... Nghê Thường chỉ có dẫn dắt con dân Vũ Tộc chống lại đến cùng, không chết không thôi!

Phụ nữ Vũ Tộc có vóc người cao lớn đẫy đà, Dạ Nghê Thường lại lộ ra một chút mảnh mai giống như phụ nữ nhân tộc, thế nhưng lúc này khí thế trên người nàng lại rất mạnh mẽ, ánh huỳnh quang trên tử sắc vũ dực loé lên, tựa như một vị nữ chiến thần, khiến sĩ khí rất nhiều Vũ Tộc đều chấn động.

- Biểu muội Dạ Lạc...

Lục Ly nói thầm một tiếng trong lòng, nhưng rất nhanh đôi mắt lại trở nên lạnh lùng, Dạ Nghê Thường đã nói rất rõ ràng rồi. Nàng đại biểu Vũ Tộc, đây là cuộc chiến giữa hai đại chủng tộc, không có bất kỳ tình cảm nào để nói, gia gia của hắn còn bị vây ở bên trong đây này.

Sắc mặt hắn khôi phục lại sự bình tĩnh, lạnh lùng nói:

- Thả các trưởng lão Thí Ma Điện ra, thần phục với ta, ta có thể không đại khai sát giới, nếu không chắc chắn tất cả các ngươi sẽ bị giết hại sạch sẽ!

Không có biện pháp nói chuyện!

Chiến ý trên người Dạ Nghê Thường dâng cao, cánh tay nhỏ bé vung lên nói:

- Chiến sĩ Vũ Tộc không sợ hãi tử vong, nhân tộc ngươi đã lựa chọn chiến, bọn ta chỉ có thể tử chiến đến cùng, toàn quân nghe lệnh, giết...

Đại đế Vũ Tộc chiến tử, trước khi đại đế mới chưa thượng vị, đại trưởng lão có được quyền uy tối cao của Vũ Tộc. Mặc dù rất sợ hãi Lục Ly, nhưng sau khi Dạ Nghê Thường hạ lệnh, vô số quân sĩ Vũ Tộc vẫn bay về phía Lục Ly theo bản năng.

- Vù vù...

Mấy trăm vạn tộc nhân Vũ Tộc bắn ra công kích, bắn ra từng đạo lưu quang, tình cảnh kia quá to lớn. Mấy trăm vạn đạo lưu quang từ ba mặt bay về phía Lục Ly, che trời, nếu như là võ giả bình thường sợ là đã sớm tới mức linh hồn xuất khiếu rồi?

- Hừ!

Loại công kích cấp bậc này, cho dù có nhiều hơn nữa Lục Ly cũng không để ý chút nào. Bản Mạng Châu của hắn chợt lóe, một cái Linh Phong pháo đài nho nhỏ xuất hiện, hắn muốn ngạnh kháng mấy trăm vạn đạo tấn công kia!

- Rầm rầm rầm!

Từng đạo lưu quang đánh lên phía trên Linh Phong pháo đài, vách ngăn của Linh Phong pháo đài bị oanh sập thành từng mảnh, nhưng rất nhanh lại phục hồi như cũ. Cùng lúc đó phía trong Linh Phong tòa thành còn có vô số Linh Phong thần binh bay múa, đánh tan từng đạo lưu quang, vậy mà thật sự chặn được lưu quang không ngừng bắn tới.

Linh Phong của Lục Ly là vô cùng vô tận, đây không phải lực lượng của hắn, mà là lực lượng thiên địa. Công kích của quân sĩ bình thường không hề cường đại, rất nhiều cái thậm chí không phá được hàng rào của Linh Phong pháo đài, Lục Ly có thể ung dung ngăn cản.

- Rầm rầm rầm!

Có vô số công kích nện lên trên Âm Quỳ Thú, lại giống như nện lên tấm sắt vậy. Không chỉ không có cách nào tạo thành thương tổn cho Âm Quỳ Thú, mà còn không thể khiến thân thể nó có một chút rung động.

- Âm Quỳ Thú tấn công, xé rách toàn bộ Vũ Tộc!

Lục Ly quát lớn, thông qua liên hệ tinh thần với Âm Quỳ Thú hạ lệnh tấn công. Linh trí Âm Quỳ Thú rất thấp, nhưng vẫn có thể nghe hiểu mệnh lệnh tấn công, nó ngửa mặt lên trời gầm gừ một tiếng, phi nhanh mà đi.

- Grào grào!

Âm Quỳ Thú gầm lên, cùng lúc đó phóng thích ra toàn bộ khí huyết mãnh liệt, khiến rất nhiều quân sĩ sợ tới mức rơi từ giữa không trung xuống. Giống như con muỗi trúng độc rớt xuống từng mảnh vậy, mấy vạn quân sĩ Vũ Tộc gần đó đều không động được.

- Ầm ầm ầm!

Âm Quỳ Thú lao nhanh mà đến, không chậm rì giống như vừa rồi nữa, chớp mắt thân thể khổng lồ như núi của xông vào trong đại quân, tùy ý vung vẩy móng vuốt cự đại cũng khiến mười mấy tên Vũ Tộc hóa thành huyết vụ, cái đuôi sắt của nó quét ngang một cái, hơn mấy trăm ngàn quân sĩ hóa thành huyết vụ, thế không thể cản.

- Hưu!

Dạ Nghê Thường và ba vị trưởng lão đã sớm lui về phía sau đại quân, các nàng không có lưu lại, một đường bay vào Dực Thần Sơn. Đợi các nàng tới được Dực Thần Sơn thì Âm Quỳ Thú đã giết hại ít nhất hơn vạn quân sĩ rồi, hơn nữa số lượng này còn không ngừng gia tăng, tình cảnh chấn nhiếp tâm hồn.

Ba vị trưởng lão thấy vậy mắt trợn muốn nứt.

Bình Luận (0)
Comment