Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1320 - Chương 1308: Sát Đế Chân Ý

Bất Diệt Long Đế Chương 1308: Sát Đế chân ý

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Hừ!

Trong pho tượng Dực Thần truyền đến một tiếng hừ lạnh, sau đó ngưng tụ một bàn tay to lớn, tiếp tục đánh về phía Lục Ly.

- Tốt!

Trong nháy mắt chiến đao trong tay Lục Ly biến mất, sau đó Thiên Tà Châu chợt lóe sáng, Tiểu Bạch xuất hiện, Lục Ly quát lên:

- Tiểu Bạch, cắn nát pho tượng kia!

- Hưu!

Tiểu Bạch hóa thành một đạo bạch quang từ dưới đất phóng đi, thoáng cái đã vọt tới phía dưới pho tượng, Lục Ly thì lấy ra một cái tấm chắn thánh giai chống đỡ ở phía trước.

Dưới cái nhìn của Lục Ly, Dực Thần muốn phóng thích công kích cần phải có thời gian. Bởi vì nàng cần truyền lực lượng từ Thần Giới tới đây, dù sao chuyện này cũng không phải là bản tôn của nàng. Nàng vừa mới phóng ra tấn công cường đại, nên vô lực đối phó Tiểu Bạch?

Sự thật chứng minh hắn suy nghĩ nhiều...

Trên pho tượng Dực Thần chợt lóe lên tia sáng, một đạo kiếm khí xuất hiện bắn thẳng đến chỗ Tiểu Bạch, Tiểu Bạch lập tức bị đánh bay, hơn nữa toàn thân đầm đìa máu tươi, phát ra một tiếng kêu thảm thiết, vậy mà hôn mê ở giữa không trung.

- Tiểu Bạch!

- Oanh!

Lục Ly cũng phát ra một tiếng thét kinh hãi, tấm chắn trong tay lập tức vỡ vụn, thân thể hắn lại bị nện bay ra ngoài lần nữa. Lần này tay lại bị thương, thế nhưng tấm chắn thánh giai cũng chặn được một ít lực lượng, xương chẳng qua là bị chấn thương, không có rạn nứt, có điều lục phủ ngũ tạng đã bị tổn thương, trong miệng phun ra một búng máu tươi.

Thật ra thương thế của hắn không sao cả, lúc này bên trong thân thể hắn toàn là năng lượng Sát Đế chi huyết, lực phòng ngự nhục thân gia tăng mấy lần, năng lượng Dực Thần có thể động dụng chỉ có từng đó, vẫn không thể dễ dàng chấn giết hắn.

Hắn quan tâm chính là Tiểu Bạch!

Thần niệm hắn quét tới trước tiên, phát hiện Tiểu Bạch chẳng qua là ngất đi, chứ không bị giết chết nên hơi yên tâm lại.

Lực phòng ngự của Tiểu Bạch yếu hơn so với Âm Quỳ Thú một ít, Âm Quỳ Thú không trụ được công kích của Dực Thần, tự nhiên Tiểu Bạch càng không được.

- Oanh!

Dực Thần vẫn đang không ngừng truyền lực lượng cho Dạ Nghê Thường, hơi thở của nàng càng lúc càng mạnh, lúc này đã có thể sánh bằng Hóa Thần rồi. Nếu như chậm trễ nữa, đoán chừng nhiều nhất là nửa nén hương thời gian Lục Ly cũng không chịu được Dạ Nghê Thường công kích.

Vấn đề là lúc này hắn thúc thủ vô sách!

Bây giờ hắn đang giao chiến cùng một vị thần linh, mặc dù chỉ là một một sợi phân thân thần linh, những cũng làm cho hắn chính thức thấy được sự cường đại của thần linh. Nếu như không phải hắn có năng lượng Sát Đế chi huyết tăng phúc, lúc này đã sớm bị Dực Thần chụp chết rồi.

- Chẳng lẽ năng lượng bên trong giọt Sát Đế chi huyết này bốc hơi quá nhiều? Chẳng lẽ ta phải nuốt giọt Sát Đế chi huyết còn lại, mới có thể phá vỡ pho tượng kia?

Trong đầu Lục Ly điên cuồng vận chuyển, nhưng có chút không nỡ, nếu như dùng xong giọt Sát Đế chi huyết cuối cùng, hắn sẽ không có cơ hội cảm ngộ sát chiêu của Sát Đế nữa.

Hồi tưởng lại cảnh tượng bên trong Sát Đế chi huyết, hồi tưởng lại công kích kinh thiên của Sát Đế, nội tâm Lục Ly không ngừng hâm mộ. Nếu như ba tháng trước hắn có thể cảm ngộ một ít bề ngoài, phỏng chừng lúc này sẽ ứng phó vô cùng dễ dàng.

- Sát chiêu Sát Đế?

Đột nhiên nội tâm Lục Ly hơi động, hắn nhớ lại vừa rồi hắn lấy ra chiến đao bán thần khí vung ra một đao kia, lại hồi tưởng Sát Đế vung ra một đao, hắn không hiểu trong linh hồn có một chút xúc động.

Dường như...

Hắn có một loại cảm giác thuần thục với sát chiêu của Sát Đế, lúc này hắn cũng có thể thả ra!

- Thử một chút!

Từ trước đến giờ Lục Ly là người làm việc dứt khoát, hơn nữa hắn cảm thấy, lúc này bên trong thân thể của hắn chảy xuôi Sát Đế chi huyết, có lẽ trong máu này có một ít tinh thần ấn ký Sát Đế lưu lại? Có lẽ hắn có thể thật sự thả ra sát chiêu cường đại của Sát Đế cũng chưa biết chừng.

- Hống!

Thân thể hắn lại bắn lên một lần nữa, trong tay xuất hiện một thanh chiến đao bán thần khí. Chiến đao này không có hoa lệ như Long Đế Thần Binh, đen nhánh, lại vô cùng nặng nề. Đây là chiến lợi phẩm từ trong tay một vị trưởng lão Thí Ma Điện, Lục Ly vẫn luôn ưa thích dùng đao, nên để lại cây đao này.

- Ha ha!

Hai vị trưởng lão Vũ Tộc ẩn nấp ở nơi xa thấy Lục Ly lại tiến tới, thì lộ ra vẻ châm chọc, dưới cái nhìn của bọn họ Dực Thần là thần linh, Lục Ly là một phàm nhân lại dám chiến đấu cùng thần linh? Con kiến hôi cũng muốn rung trời!

- Chỉ cần Lục Ly chết rồi, dựa vào tư chất của ngũ công chúa đoán chừng không mất bao lâu sẽ có thể đột phá Hóa Thần? Hơn nữa lần này Dực Thần ngưng tụ phân thân, nói không chừng có thể truyền cho ngũ công chúa một ít thần thông. Hắc hắc... Không cần mấy năm, ngũ công chúa quật khởi, thịnh thế Vũ Tộc chúng ta sẽ tới!

Một vị trưởng lão Vũ Tộc âm thầm kích động, ánh mắt nhìn về phía Lục Ly, muốn nhìn một chút xem lần này Lục Ly bị đánh ra như thế nào, sẽ nhận thương tổn gì?

- Hưu!

Lục Ly đã bay đến phía trước pho tượng mấy trăm trượng rồi, pho tượng phát ra tia sáng vạn trượng, tùy thời chuẩn bị tấn công đánh bay Lục Ly.

- Hống!

Lục Ly truyền huyền lực và năng lượng Sát Đế chi huyết vào bên trong chiến đao bán thần khí, sau đó chợt quát to một tiếng, rồi đột nhiên nhắm hai mắt lại.

Trong đầu hắn hiện lên một bức tranh, hiện ra cảnh tượng Sát Đế vung vẩy chiến đao, hắn cũng không nhiều nghĩ, chỉ vung chiến đao ra theo bản năng.

- Xoẹt!

Một đạo âm thanh vải vóc bị xé vang lên, hết sức chói tai, vào giờ khắc này thanh chiến đao khổng lồ kia giống như ngưng tụ ở giữa không trung, thời gian xung quanh trở nên hết sức chậm chạp.

- Xuy!

Hình ảnh khiến hai vị trưởng lão Vũ Tộc khiếp sợ đã xuất hiện, đột nhiên thiên địa huyền khí từ bốn phương tám hướng hội tụ về phía chiến đao, toàn bộ thiên địa đều bị tác động, một luồng lực lượng khủng bố trấn áp toàn trường. Lực chú ý của mọi người đều bị thanh chiến đao vạch phá trường không kia hấp dẫn, bao gồm cả Dạ Nghê Thường đang bò lổm ngổm trên mặt đất cũng khiếp sợ ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm chiến đao.

- Chuyện này...

Bình Luận (0)
Comment