Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ngũ công chúa!
Hai vị trưởng lão Vũ Tộc thất thanh tru lớn lên, nước mắt tuôn ra đầy mặt, quỳ trên mặt đất không ngừng khóc thảm. Dạ Nghê Thường không nhìn bọn họ, chỉ mỉm cười nhìn Lục Ly, càng ngày bạch sắc hỏa diễm trên thân thể nàng càng nhiều, nửa người đã bị đốt thành tro tàn rồi, ánh mắt của nàng cũng càng lúc càng ảm đạm.
- Haiz...
Lục Ly khẽ thở dài, nhưng không nói gì cả, đây là lựa chọn của Dạ Nghê Thường, hắn không cứu được nàng, chỉ có thể nhìn nàng rời đi, vĩnh viễn rời đi.
- Lục Ly, đây là một loại bí pháp, linh hồn của ta có tỷ lệ vô cùng nhỏ còn sót lại, chuyển thế trọng tu.
Tại thời điểm Dạ Nghê Thường sắp hóa thành hư vô, đột nhiên một đạo thanh âm thật nhỏ truyền đến bên tai Lục Ly:
- Nếu như Nghê Thường có thể chuyển thế trùng sinh mà nói... nhất định ta sẽ tới tìm ngươi, lần sau... Nghê Thường chắc chắn không thua ngươi!
- Bồng!
Đột nhiên bạch sắc hỏa diễm trên thân thể Dạ Nghê Thường bùng lên, cả người nàng hoàn toàn bị đốt thành tro tàn, một đạo khói trắng lượn lờ bay lên, vờn quanh không trung chốc lát, cuối cùng hoàn toàn tiêu tán trong thiên địa.
Ánh mắt Lục Ly nhìn về phía khói trắng biến mất, trên mặt lộ ra một vòng phức tạp, đột nhiên hét to:
- Dạ Nghê Thường, Lục Ly ta chờ ngươi, sẽ chờ ngươi đến chiến thắng ta!
- Ngũ công chúa...
Hai vị trưởng lão Vũ Tộc vẫn còn quỳ trên mặt đất gào khóc bi thương, đột nhiên lúc này Âm Quỳ Thú từ phía dưới bay vụt lên, vừa rồi nó bị dính thương thế nghiêm trọng, rốt cục cũng khôi phục được một ít, cảm ứng được thần uy Dực Thần biến mất, nó lập tức chạy nhanh mà đến.
- Grào grào!
Ánh mắt nó lạnh như băng quét nhìn một vòng, cuối cùng dừng lại ở trên người hai vị trưởng lão. Mắt nó lộ ra vẻ nổi giận, giống như muốn phát tiết lửa giận lên người hai vị trưởng lão.
- Phanh!
Thân thể nó chợt lóe lên, vung móng vuốt khổng lồ, tươi sống chụp chết hai vị Địa Tiên Vũ Tộc.
- Âm Quỳ Thú, thu!
Lục Ly đã nhận ra cử động của Âm Quỳ Thú, nhưng không có ngăn cản, mà thu hồi Âm Quỳ Thú. Thiên Tà Châu chợt lóe sáng, Tôn trưởng lão và Kha Mang xuất hiện, Lục Ly quát khẽ nói:
- Đi theo ta!
- Hưu!
Lục Ly bay vụt xuống, chiến đao bán thần khí trong tay rực rỡ thần quang, hắn vung chiến đao nặng nề bổ về phía màn hào quang màu vàng trên quảng trường Vũ Thần Cốc.
- Oanh!
Màn hào quang màu vàng lay động kịch liệt, đám người Lục Chính Dương bên trong đều đứng lên, trong mắt tràn đầy vẻ mong đợi nhìn Lục Ly.
Lục Ly không nói một lời liên tục bổ trường đao trong tay ra, mỗi lần đều vận dụng Sát Đế chi huyết, uy lực mười phần. Sau khi bổ ra mười đao, rốt cục màn hào quang màu vàng cũng vỡ vụn.
- Tốt rồi!
Lục Ly như trút được gánh nặng, thân thể chợt lóe lên thu Tiểu Bạch đang hôn mê vào Thiên Tà Châu, sau đó mệt mỏi nhắm mắt lại ngồi dưới đất, phất tay nói:
- Tôn trưởng lão, Kha Mang, dựa theo lời nhắn nhủ của ta với các ngươi xử lý đi.
Rất nhanh hắn đã hôn mê, để lại Lục Chính Dương và một đám lão quái vật, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, khuôn mặt đầy vẻ áy náy và tự trách...
Lục Ly đã dặn dò, tự nhiên mọi người phải làm theo, hơn nữa lúc này các vị trưởng lão vô cùng suy yếu, cho nên mọi người lập tức mang theo Lục Ly rút lui.
Sau khi bay khỏi Vũ Thần Cốc vạn dặm, mọi người tìm được rồi một cái sơn cốc để ẩn nấp, đám người Lục Chính Dương bắt đầu bế quan chữa thương, Kha Mang thì dùng linh dược chữa trị cho Lục Ly, Tôn trưởng lão cảnh giới ở xung quanh.
Thực ra cũng không cần phải cảnh giới nữa, lúc này đại quân Vũ Tộc đều đã phân tán chạy đi rồi, căn bản không ai dám lộ đầu. Xung quanh Vũ Thần Cốc luôn có thám báo ẩn nấp, kết quả trận chiến giữa Lục Ly và Dạ Nghê Thường đã sớm truyền đến các lộ đại quân.
Tin tức truyền đến, toàn bộ đại quân Vũ Tộc lập tức xôn xao, sau đó đều kinh hoàng không ngớt. Ba vị vương tử phân biệt ở trong một đạo đại quân, sau khi nhận được tin tức không có chần chờ, dẫn đầu thủ hạ trung thành của riêng mình chạy trốn!
Vương tộc Vũ Tộc có một cái tiểu thế giới rất lớn, bên trong cái tiểu thế giới kia có một ít con dân và vô số tài phú linh tài, phần lớn con cháu Vương tộc đã được sớm dời đi vào. Cho nên sau khi ba vị vương tử tiến vào, vẫn có thể hưởng hết vinh hoa phú quý.
Ba vị vương tử trốn đi nhưng không có dần theo tất cả quân đội. Thật ra quân đội này là do các đại gia tộc tạo bên trong Vũ Tộc tạo thành, tự nhiên bọn họ cũng bắt đầu tự tính đường lui, dồn dập mang theo thủ hạ của mình truyền tống về, chuẩn bị đường lui.
Chỉ mất ba ngày thời gian tin tức đã truyền khắp toàn bộ Tây Vũ đại địa, lần này các đại gia tộc ở Tây Vũ đại địa đã triệt để tuyệt vọng, bắt đầu dồn dập suy nghĩ đường lui. Gia tộc chiếm cứ tiểu thế giới thì dời vào bên trong tiểu thế giới, không có thì hoặc là chuẩn bị tử chiến đến cùng, hoặc là chuẩn bị đầu hàng nhân tộc.
- Điện chủ uy vũ!
- Điện chủ vạn tuế vạn vạn tuế!
- Điện chủ thần uy, vô địch thiên hạ!
Bên trong một sơn mạch tòa khổng lồ phía đông Tây Vũ đại địa, có mấy chục vạn quân đội nhân tộc ẩn núp, trong quân luôn có thám báo dò xét tình huống bốn phía, tin tức Lục Ly đại thắng truyền khắp toàn bộ thành trì Vũ Tộc, bọn họ cũng nhanh chóng nhận được tin tức.
Bên này vẫn còn ba vị trưởng lão Thí Ma Điện sống sót, ba người nhận được tin tức ý nghĩ đầu tiên chính là dẫn theo đại quân bắt đầu quét ngang Tây Vũ đại địa, một đường giết tới Vũ Thần Cốc hội hợp cùng đám người Lục Ly.
Thế nhưng có một vị trưởng lão tương đối thận trọng, hắn nói liên hệ đám người Lục Ly trước, sau khi nhận được mệnh lệnh của Lục Ly rồi mới tiếp tục hành động. Lần trước bọn họ ra quyết sách sai lầm, nếu như lần này lại xuất hiện sai lầm, bọn họ sẽ không còn mặt mũi đi gặp Lục Ly nữa.
Hai vị trưởng lão khác suy nghĩ một chút, cũng quyết định thận trọng một chút, dù sao lúc này Vũ Tộc đã hoàn toàn tuyệt vọng, trong tình huống biết rõ phải chết sẽ phản công rất kịch liệt. Nếu như vài chục vạn quân đội này đều bị chết, sau khi Lục Ly biết được tin tức nhất định bọn họ sẽ rất thảm.