Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1324 - Chương 1312: Tính Tình Đại Biến

Bất Diệt Long Đế Chương 1312: Tính tình đại biến

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Cho nên chấp pháp trưởng lão chỉ bế quan chiều sâu một chút, nhưng lại bước ra nửa bước cuối cùng khiến vô số trưởng lão sợ ngây người. Tuổi tác võ giả càng lớn tư duy càng cứng nhắc, muốn đột phá càng khó, hơn nữa đến Địa Tiên chi cảnh, muốn tiến bộ một chút xíu cũng vô cùng khó khăn.

Bởi vì muốn đột phá cảnh giới sau Nhân Hoàng, mấu chốt nhất chính là áo nghĩa. Huyền lực có hùng hậu, thân thể hồn đàm có cường đại hơn nữa cũng vô dụng, áo nghĩa không đạt được tới tình trạng kia, đời này liền vĩnh viễn không cách nào đột phá.

Địa Tiên chi cảnh cần cảm ngộ ít nhất một cái bát phẩm áo nghĩa, hoặc là ba cái thất phẩm áo nghĩa. Về phần Hóa Thần thì khó hơn, cảm ngộ nhiều bát phẩm áo nghĩa hơn nữa cũng vô dụng, nhất định phải cảm ngộ một cái cửu phẩm áo nghĩa, nếu không đời này ngươi sẽ chết ở Địa Tiên chi cảnh.

Có rất nhiều cửu phẩm áo nghĩa, ví dụ như phong hệ có rất nhiều cửu phẩm áo nghĩa, nhưng muốn cảm ngộ cửu phẩm áo nghĩa thì lại khó như lên trời. Cho nên trong lịch sử Thần Châu đại địa mới ít Thiên Kiêu như vậy, mỗi khi nhân tộc xuất hiện một vị Thiên Kiêu đều có thể quét ngang tứ tộc, khiến nhân tộc xưng bá vạn năm.

Thiên tư chấp pháp trưởng lão rất tốt, nếu không cũng sẽ không ngồi lên được vị trí này. Rất nhiều năm trước hắn đã đạt tới Địa Tiên đỉnh phong rồi, nhưng mãi không cách nào đột phá một bước cuối cùng, rất nhiều người cho rằng đời này hắn phải chết già ở Địa Tiên cảnh.

Lại không nghĩ rằng chỉ bế quan hơn nửa năm, chấp pháp trưởng lão lại bước ra một bước kia, một bước này thật không đơn giản, là một bước lên trời.

Hình Mục làm điện chủ Thí Ma Điện hơn một nghìn năm, hơn một nghìn năm trước đã là Địa Tiên đỉnh phong rồi, nhưng đến chết hắn cũng không đột phá được một bước cuối cùng, nếu như không phải hắn áo nghĩa cảm ngộ đến có lực công kích đặc biệt khủng bố, sợ là rất khó ngồi vững vị trí này.

- Chúc mừng chấp pháp trưởng lão!

- Chúc mừng, chúc mừng!

- Ha ha ha, nhân tộc lại thêm một vị thiên kiêu nữa, đây là chuyện vui của nhân tộc, người đâu, nhanh truyền báo toàn bộ Thần Châu đại địa, chúc mừng chấp pháp trưởng lão!

Trong đại điện là một mảnh vui sướng, tất cả trưởng lão Địa Tiên vừa vui sướng lại vừa ước ao, vừa rồi có rất nhiều người thấp thỏm, lúc này lại chuyển buồn thành vui. Dưới tình huống như thế chỉ sợ chấp pháp trưởng lão có mắng bọn hắn nữa, thì mọi người cũng không buồn, ít nhất... sau hôm nay bá nghiệp nhân tộc tuyệt đối thành.

- Truyền báo cái gì?

Chấp pháp trưởng lão vốn nghiêm mặt, lúc này bị mọi người ca tụng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, xua tay nói:

- Đều đi xuống đi, xử lý thật tốt sự tình Tây Vũ đại địa, nếu như trước lúc điện chủ tỉnh lại mà bên kia còn chưa tiến triển, các ngươi cứ đợi bị phạt đi.

- Vâng!

- Chấp pháp trưởng lão yên tâm đi, lần này chúng ta không chỉ muốn tiêu diệt Vũ Tộc, mà Man Tộc Vu Tộc cũng muốn huỷ diệt, một lần hành động đặt vững bá nghiệp nhân tộc ta, hoàn toàn tiêu trừ uy hiếp của nhân tộc.

- Đi, đi, triệu tập quân đội, tiến vào Tây Vũ đại địa.

Một đám trưởng lão lập tức đi ra ngoài, chấp pháp trưởng lão bất đắc dĩ lắc đầu ánh mắt nhìn về phía Lục Ly ở trên giường, có một ít áy náy nói:

- Khổ đứa nhỏ này rồi, hiện tại ta đã xuất quan, chuyện về sau không cần hắn quan tâm, toàn bộ giao cho ta tới xử lý đi.

Khương Ỷ Linh và Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương vội vàng hành lễ với chấp pháp trưởng lão đồng thời nói, chấp pháp trưởng lão có một chút xấu hổ xua tay nói:

- Nói cái gì vậy, một lão già khú đế rồi, đến hôm nay mới có chút thành tựu. Nếu như không phải đứa nhỏ Lục Ly này chúng ta đã chết hết, ta làm tổ gia gia mà lại để chắt trai che chở, xấu hổ, xấu hổ!

Khương Ỷ Linh Bạch Thu Tuyết nghe được lời nói của chấp pháp trưởng lão... Hai người đều hơi kinh ngạc. Bạch Hạ Sương không nghe được thâm ý bên trong, nhưng thấy chấp pháp trưởng lão khen ngợi người đàn ông của mình, thì vẻ mặt vui mừng rạo rực.

- Tổ gia gia? Chắt trai?

Nội tâm Khương Ỷ Linh lập tức chấn động, bởi vì từ trước tới nay chấp pháp trưởng lão nổi danh lãnh huyết vô tình. Trước kia Lục Chính Dương thấy hắn, hắn vừa thấy đã trực tiếp không gặp, thấy cũng coi như người xa lạ. Cho dù Lục Chính Dương trúng Vu Độc chấp pháp trưởng lão cũng chẳng quan tâm, để Lục Chính Dương đóng băng vô số năm, nếu như không phải Lục Nhân Hoàng và Lục Ly, sợ là Lục Chính Dương hữu tử vô sinh rồi.

Chấp pháp trưởng lão bị cải tạo linh hồn, quên mất chuyện trước kia, cắt đứt tình duyên với Lục gia. Hắn vẫn cho rằng chỉ có cắt đứt thân tình, quên hết mọi thứ mới có thể đắc đạo thành tiên. Khương Ỷ Linh còn nhớ rõ ràng, lần đầu Lục Ly thấy chấp pháp trưởng lão, hắn đã nói thẳng hắn không phải tổ gia gia của Lục Ly...

- Chẳng lẽ đột phá cảnh giới, khiến tính tình hắn thay đổi lớn?

Trong đầu Khương Ỷ Linh toát ra một cái nghi hoặc, ngẩng đầu nhìn chấp pháp trưởng lão một cái, người sau lại nhìn thấu ý nghĩ của nàng, mỉm cười giải thích:

- Ngươi nghĩ lầm rồi, là bởi vì ta hiểu được tình, mới có thể đột phá. Làm sao giống như ta trước đây, nếu như vẫn mãi lạnh nhạt vô tình mà nói... Đời này tuyệt đối không cách nào đột phá. Cho tới giờ khắc này ta mới hiểu ra... Nếu người không có tình, vậy thì không phải là người, đã không phải là người rồi, ngươi còn nói tu luyện ngộ đạo cái gì?

Khương Ỷ Linh và Bạch Thu Tuyết nhận thức gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười, vì chấp pháp trưởng lão đột phá vui mừng, cũng vì hắn thay đổi mà cao hứng. Vừa rồi các nàng đang khóc, bây giờ có thể nói là cười trong nước mắt, thế nhưng nhìn qua lại rất xinh đẹp.

- Tổ gia gia!

Khương Ỷ Linh mấp máy miệng nói:

- Người có thể thay đổi, ta nghĩ sau khi phu quân tỉnh lại nhất định sẽ vô cùng cao hứng.

- Ha ha!

Chấp pháp trưởng lão lại cười lần nữa, sợ là hôm nay tươi cười còn nhiều hơn so với những năm gần đây cộng dồn lại, hắn nhìn thoáng qua Lục Ly, mắt lộ ra một chút thương yêu, gật đầu nói:

- Các ngươi chăm sóc hắn thật tốt, một mình hắn vì toàn bộ nhân tộc chống đỡ vùng trời này quá khổ rồi. Từ sau ngày hôm nay để hắn nghỉ ngơi tu luyện thật tốt, sự tình còn lại đều giao cho ta đi.

...

Bình Luận (0)
Comment