Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vừa chạy đi, Lục Ly vừa dò hỏi, chấp pháp trưởng lão suy nghĩ một chút lắc đầu.
- Đó là thần thông kinh thiên, trừ phi là loại cấp bậc như Đấu Thiên Đại Đế mới có thể đả thông? Qua nhiều thế hệ thiên kiêu cũng không có nghe nói có thần thông như thế, cho dù có thì dựa vào chiến lực của chúng ta cũng vô cùng khó khăn.
- Vâng!
Lục Ly hơi gật đầu, trầm mặc gấp rút lên đường, trong đầu suy tính các loại tình huống, nghĩ tới cục diện xấu nhất, làm như thế nào tâm tình cũng không lên được.
- Ồ?
Chạy được mấy vạn dặm, đột nhiên nội tâm Lục Ly cảm giác có cái gì đó không đúng, nhưng khi thần niệm hắn quét về phía sau, thì không phát hiện cái gì.
Hắn cho là cảm giác mình sai lầm, tiếp tục bôn tẩu mấy trăm dặm, nội tâm của hắn lại cảm thấy cực kỳ không thoải mái. Tựa như... Sau lưng luôn có một con mắt đang nhìn bọn họ.
- Thái gia gia!
Hắn nhích tới gần chấp pháp trưởng lão, thấp giọng nói:
- Ngài có một loại cảm giác bị theo dõi hay không? Ta luôn cảm giác có cái gì đó không đúng, giống như sau lưng có cái gì đó theo dõi chúng ta.
Chấp pháp trưởng lão hơi kinh ngạc, thế nhưng cước bộ không có ngừng lại, thần niệm quét về phía sau, sau khi hắn dò xét mấy lần lắc đầu nói:
- Không có, ta không có cảm giác như thế, cũng không có phát hiện bất kỳ đặc thù gì.
- Kỳ quái!
Thần niệm của chấp pháp trưởng lão mạnh hơn so với hắn nhiều, Lục Ly cho là cảm giác của mình sai rồi, nhưng tiếp tục bôn tẩu mấy trăm dặm, cảm giác như vậy vẫn luôn tồn tại.
Đột nhiên hắn ngừng lại, thấp giọng quát khẽ:
- Có cái gì đó không đúng, chúng ta tuyệt đối bị theo dõi rồi!
Mỗi người đều có giác quan thứ sáu, đều có trực giác, trực giác của Lục Ly tự nói với mình sau lưng có cái gì. Nhưng thần niệm không dò xét ra được vật này? Chẳng lẽ vật này hoàn toàn ẩn thân?
- Ẩn thân?
Đôi mắt Lục Ly lạnh lùng, chỗ sâu trong con ngươi hắn lấp lánh ngân quang, hai đầu ngân long hiện lên, trên người hắn ngưng hiện một luồng thú uy khủng bố, trong nháy mắt bao phủ phương viên mấy dặm!
- Quả nhiên!
Đột nhiên trên một cái cây đại thụ phía sau một dặm có ba điểm đen nhỏ rơi xuống, bò lổm ngổm trên mặt đất. Lục Ly và chấp pháp trưởng lão dùng thần niệm quét tới, trên mặt hai người đều lộ ra vẻ kinh sợ.
Đây là ba con biên bức mờ ảo, thể tích vô cùng nhỏ, chỉ lớn cỡ ngón tay cái, cộng thêm mới vừa rồi ẩn thân, cho nên thần niệm hai người không có bất kỳ phát hiện nào.
- Chúng ta đã sớm bị phát hiện và luôn bị theo dõi!
Lục Ly và chấp pháp trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt đều trở nên cực kỳ khó coi.
Nếu như nói lúc trước hai người cho rằng khả năng cửa ra vào bị hủy diệt đạt được chín thành, thì lúc này lại chắc chắn mười thành. Cổ Thú Giới đã sớm biết bọn họ tiến vào, bắt đầu bố trí giết bọn họ.
Chặn đường lui của hai người, trên đường phái kỳ thú theo dõi!
Loại biên bức kỳ lạ này phi hành không có bất cứ dao động không gian gì, trên người lại không có thú uy cường đại, tốc độ cũng rất nhanh. Khó trách chấp pháp trưởng lão không phát hiện, nếu như Lục Ly không có Thú Thần chi uy đoán chừng khổng thể nào phát hiện được.
Suy nghĩ những chuyện này đã không có ý nghĩa, Lục Ly ép buộc chính mình tỉnh táo lại lần nữa, bắt đầu nghĩ tới biện pháp phá cục.
Từ chỗ ba con biên bức theo dõi này nhìn lại, Cổ Thú Giới có rất nhiều thú tộc kỳ lạ, cho nên hơi không cẩn thận hắn và chấp pháp trưởng lão sẽ vĩnh viễn ở lại nơi này.
Lúc trước Lục Ly còn tưởng rằng dựa vào hắn và chấp pháp trưởng lão Âm Quỳ Thú Tiểu Bạch, là có thể ung dung quét ngang Cổ Thú Giới, lúc này hắn lại cảm nhận được nguy cơ.
Cổ Thú Tộc cường đại, xưng bá vô số giới diện hai trăm vạn năm, cho dù sau này nhân tộc quật khởi, cũng không có bị hoàn toàn huỷ diệt. Điều này nói rõ nhất định Cổ Thú Tộc có chỗ độc đáo, có rất nhiều thú tộc cường đại có thần thông khủng bố, khó có thể tưởng tượng.
Lục Ly chỉ trầm tư chốc lát, mở miệng nói:
- Thái gia gia, nhất định bây giờ chúng ta phải bắt một con thú hoàng cường đại, hoặc là thú tộc hiểu tiếng người. Địch ở trong tối ta ở ngoài sáng, không thăm dò tình huống bên trong Cổ Thú Tộc, chúng ta chính là hai người mù, rất dễ dàng bị đầu chui vào bẫy của kẻ địch.
Chấp pháp trưởng lão là một người già dặn kinh nghiệm, đời này trải qua vô số chiến sự, tự nhiên lâm trận sẽ không loạn, hắn suy nghĩ chốc lát nói:
- Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, ý nghĩ này của ngươi rất đúng, thế nhưng như vậy có thể rút dây động rừng hay không?
- Rắn đã kinh động, không có nhiều băn khoăn như vậy nữa!
Lục Ly lắc đầu, nếu như không thăm dò tình huống Cổ Thú Giới sẽ càng bết bát hơn, rơi vào bẫy rập lúc nào cũng không biết.
- Tốt!
Chấp pháp trưởng lão suy nghĩ một chút, quả thật là đạo lý này, hiện tại đã là tình huống vô cùng ác liệt rồi, cho dù có hỏng thì có thể tệ hơn cục diện lúc này sao?
- Đi!
Lục Ly tiện tay thả ra mấy đạo kiếm khí, biến bốn phương tám hướng thành một mảnh bừa bộn, “Trong lúc vô tình” kiếm khí quét qua vị trí ba con biên bức kia, đâm chết chúng nó, lúc này mới chạy nhanh về nơi xa.
Chấp pháp trưởng lão thả thần niệm ra, một đường dò xét tình huống, hai người chỉ hao tốn hơn một canh giờ đã đi tìm một khu vực thú đàn.
Chấp pháp trưởng lão dùng thần niệm lặng lẽ dò xét, rất khẳng định nói:
- Phía trước có một cái thú đàn, không tính là quá mạnh, tuyệt đối có thú hoàng tồn tại, hơn nữa ít nhất có mấy con thú hoàng. Ngươi xuất thủ, hay là ta xuất thủ?
- Để ta tới là được!
Lục Ly suy nghĩ một chút nói:
- Đợi lát nữa ta dùng thú uy trấn áp, thái gia gia đứng ở đây quan sát xung quanh, không để cho bất kỳ thú tộc nào chạy trốn. Mặc dù sớm muộn gì hành tung của chúng ta cũng lộ ra ngoài sáng, nhưng có thể kéo kéo dài một hồi cũng tốt.
- Đi!
Chấp pháp trưởng lão gật đầu, thân thể nhẹ nhàng bay ra như quỷ mị, trong nháy mắt biến mất ở trong ngọn núi lớn phía xa.