Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đại thụ che trời, bụi gai phủ đầy mặt đất, sương mù dày đặc, đại trùng mai phục, cự thú ẩn núp.
Nơi này là Cổ Thú Giới, nơi nơi đều là núi lớn, căn bản không có đường để đi. Nếu Lục Ly không phải võ giả, căn bản không thể đi qua.
Lục Ly đương nhiên không tồn tại vấn đề này, hắn đi xuyên qua như U Hồ, thậm chí thân thể không hề chạm đến một miếng lá cây. Thần niệm của hắn đã sớm tập trung vào lộ tuyến tốt nhất, một đường phóng thẳng đến tòa núi lớn phía trước.
Phía trước có một ngọn núi lớn cao tới vạn trượng. Phía trên ngọn núi đều là thú quật, xa xa nhìn lại cảm thấy như một tổ ong lớn, nơi nơi đều là thạch động thú quật.
Thú tộc trên ngọn núi này là một huyền thú kỳ dị, hình thể giống sói, nhưng trên mũi lại có một cái sừng. Ánh mắt màu xanh đậm, da lông cả người cũng là màu xám, rất xinh đẹp, trên tứ chi có gai, răng nanh phi thường dài, giống như bò tót, rất sắc bén.
Phẩm giai kỳ thú bình thường không cao, chỉ có ngũ giai, nhưng thần niệm của Lục Ly tra xét đến kỳ thú có da lông biến thành màu xanh tím, phẩm giai đạt đến lục giai. Nếu biến thành tím đậm, vậy đạt tới thất giai.
Ô ô...
Một vài kỳ thú đứng trên tảng đá ngoài cửa động, không ngừng gào thét với trời cao. Trên sừng của chúng nó lấp lánh huỳnh quang, giống như đang hấp thu nhật nguyệt tinh hoa để tu luyện.
Ô...
Tiếng thú hô liên tiếp, Lục Ly nhìn từ xa, có thể nhìn thấy ít nhất mấy ngàn con kỳ thú đứng trên tảng đá, không ngừng thét dài với yêu nguyệt.
- Ừm, đích xác chỉ có mấy con Thú Hoàng, cũng không có Thần Thú!
Lục Ly yên lặng tra xét, thân mình bay về núi lớn. lần này không còn ẩn giấu thân mình nữa, nghênh ngang bay qua.
Ô ô!
Lục Ly cũng không che giấu hơi thở, chỉ một lát đã bị kỳ thú phát hiện. Một con kỳ thú thét dài, khiến hơn trăm ngàn con kỳ thú kinh động.
Vô số đôi mắt xanh đậm, lạnh như băng quét qua, sau đó vô số cự thú gào thét. Cảnh tượng cực kỳ động lòng người. Mấy ngàn đạo lam ảnh dưới ánh trăng mang theo khí tức hung ác bạo ngược đánh tới. Nếu là võ giả bình thường, sợ đã sớm bị dọa ngất.
Vẻ mặt Lục Ly không chút dao động, tiếp tục bay về trước. Mấy con kỳ thú phía trước đánh tới, Lục Ly tùy tay đánh ra vài đạo lưu quang, thoải mái đánh bay kỳ thú.
“Vù vù vù!”
Càng ngày càng nhiều kỳ thú đáp xuống, Bổn Mệnh Châu trên bụng Lục Ly chợt lóe, tiếp theo Linh Phong Tòa Thành xuát hiện, bao phủ phạm vị vài dặm, bao phủ hết mấy ngàn con kỳ thú.
Ô ô!
Kỳ thú không chịu nổi công kích linh hồn trong Linh Phong Tòa Thành, vô số kỳ thú rít gào, tiếp theo rất nhiều kỳ thú bị công kích linh hồn chấn động, trực tiếp chết ngất.
Phù phù phù!
Trên núi lớn này không biết có bao nhiêu kỳ thú, từng luồng lam quang trên núi bay vụt qua, cuồn cuộn không ngừng, Lục Ly rất nhanh thu hồi Linh Phong Tòa Thành, sau đó lại phóng thích một Linh Phong Tòa Thành, bao phủ tiếp mấy ngàn con kỳ thú vọt tới.
Vù vù!
Sau mấy hơi thở, Linh Phong Tòa Thành của Lục Ly biến mất, toàn bộ mấy ngàn con kỳ thú bị bao phủ đều ngất xỉu, ngã xuống, ngã trái ngã phải, ngã nhào xuống đất.
Linh Phong Tòa Thành của Lục Ly hung tàn nhất với đại quân, cho dù quân đội có mấy triệu, hắn phóng thích mấy Linh Phong Tòa Thành, mấy triệu quân đội đều sẽ chết ngất trên mặt đất.
Ô...
Trừ trên đỉnh núi truyền đến mấy tiếng thú hô khủng bố. Mấy con Thú Hoàng rốt cục không nhịn nổi, từ trên đỉnh núi bay vọt xuống.
Mấy con Thú Hoàng này thật kỳ dị, thân mình cũng không lớn, chỉ cỡ bò tót, nhưng thú uy trên người thật khủng bố. Cái sừng trên mũi chúng nó sáng lên, phóng thích thần thông cường đại.
Hừ!
Lục Ly thản nhiên hừ một tiếng, trong mắt ngân quang lóng lánh, một luồng thú uy vô hình tràn ngập trên người, nháy mắt bao phủ phạm vi hơn mười dặm. Sừng trên mũi mấy con Thú Hoàng vốn đang sáng lên, chợt trong mắt đều là hoảng sợ và kinh nghi.
Bốn con Thú Hoàng đều có linh trí rất cao, cho nên trong mắt nhất thời lộ ra vẻ kinh nghi, bởi vì chúng nó rõ ràng cảm ứng được Lục Ly là nhân tộc, lúc này cũng phóng thích ra uy lực Thần Thú? Chúng nó làm sao không sợ hãi, làm sao không khiếp sợ?
Vù!
Lục Ly phóng ra Linh Phong Tòa Thành, bao phủ toàn bộ Thú Hoàng, đồng thời dùng uy lực Thần Thú trấn áp chúng nó, khiến chúng nó không thể kháng cự công kích linh hồn không ngừng trong Linh Phong, bốn con Thú Hoàng cuối cùng đều chết ngất.
Vù!
Thân hình Thú Hoàng không lớn, dễ dàng mang đi. Lục Ly nhanh chóng thu mấy con Thú Hoàng vào Thiên Tà Châu, sau đó ngưng tụ ra một bàn tay to, phóng ra rất nhiều Linh Phong Thần Binh đánh chết kỳ thú chuẩn bị trốn thoát.
Ước chừng bận rộn ba nén hương, mấy vạn con kỳ thú trong thú quật này đều bị đánh chết. Trưởng lão chấp pháp đã trở lại, lấy ra hồ lô phóng hỏa đốt núi, đốt diệt những thi thể này.
Đi!
Lục Ly vung tay cùng trưởng lão chấp pháp rời đi, vừa bay Lục Ly vừa phóng thích uy lực Thần Thú, xác định phía sau không ai theo dõi.
- Tốt rồi.
Đi hơn mười ngàn dặm, Lục Ly nói với trưởng lão chấp pháp:
- Thái gia gia, người mang theo Thiên Tà Châu đi trước đi, con vào khảo vấn vài tình báo.
Lục Ly tiến vào Thiên Tà Châu, trưởng lão chấp pháp tiếp tục đi. Lục Ly tiến vào ngoại điện, Tử Cơ ở bên trong, Tử Cơ hiểu thú ngữ, Lục Ly muốn nàng hỗ trợ khảo vấn Thú tộc.
Xoẹt...
Lấy ra một ít thanh thủy, Lục Ly đổ vào đầu một con Thú Hoàng kỳ thú. Con Thú Hoàng này rất nhanh tỉnh lại. Lục Ly tỏa ra uy lực Thần Thú tràn ngập trên người, trên người Tử Cơ cũng tỏa ra uy lực Thần Thú thản nhiên. Thú Hoàng nhất thời sợ hãi quỳ rạp trên mặt đất.
- Hỏi hắn có thể nói sao?
Lục Ly liếc mắt nhìn Tử Cơ, nàng còn chưa mở miệng nói chuyện, Thú Hoàng đã mấp máy miệng, trong miệng lại nói cổ ngữ:
- Ngươi là nhân tộc?
- Hả, lại là cổ ngữ?
Cái này không cần Tử Cơ phiên dịch, Lục Ly có thể hiểu cổ ngữ, cũng có thể nói cổ ngữ:
- Ta là nhân tộc cũng là thú tộc, cụ thể ngươi không còn hỏi nhiều, ngươi tên là gì? Là chủng tộc gì?
Kỳ thú chần chờ một lát, vẫn thành thật mở miệng. Uy lực Thần Thú trên người Lục Ly không gạt người được, Tử Cơ cũng là thú tộc rõ ràng, còn là Thần Thú.