Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nếu không hắn sẽ bị nhốt mấy năm trong này. Cường giả Cửu giới đáp xuống Đấu Thiên Giới, vậy toàn bộ người sẽ chết tuyệt…
- Lục Ly, tình huống sao rồi?
Trưởng lão chấp pháp đã tỉnh hắn cũng không biết tình huống bên ngoài, chỉ nhìn thấy Lục Ly hơi khẩn trương mới phỏng đoán bên ngoài xuất hiện tình huống.
- Có năm Thần Thú đến đây!
Lục Ly giải thích, sau đó bổ sung nói:
- Bên ngoài bọn họ hẳn còn có Thần Thú, còn có cường giả khống chế thần trận này. Cho nên chúng ta cũng không cần gấp gáp, chờ bọn họ công kích một hồi, tìm được cơ hội rồi nói sau, người chuẩn bị chiến đấu là được.
- Được!
Thiết côn trong tay trưởng lão chấp pháp xuất hiện, tùy thời chuẩn bị ra tay, đợi một lát hắn mới hỏi:
- Hạt châu này của ngươi có thể chịu đựng bao lâu?
Ha hả!
Lục Ly lạnh nhạt cười nói:
- Đừng nói mấy Thần Thú này, cho dù đến một ngàn Thần Thú, liên lục công kích trăm năm, hạt châu này của ta cũng sẽ không bị phá.
- Mạnh như vậy?
Trưởng lão chấp pháp hoảng sợ, nội tâm cũng an ổn lại, chỉ chờ Lục Ly tìm cơ hội thích hợp, bọn họ liều xông kích ra ngoài, càn quét Thú tộc.
Rầm rầm rầm!
Đám người Hồ Cơ ước chừng đứng đủ nửa canh giờ, Thiên Tà Châu ngoài hào quang lóng lánh cũng không có dao động gì, thậm chí không hề di động chút cự ly nào.
Phía dưới Thiên Tà Châu đã xuất hiện một hố sâu, cũng như năm đó tại thành bắc Lãnh Đế. Hồ Cơ đợi một lát, tự mình gia nhập chiến đoàn, năm Thần Thú liên thủ, công kích không ngừng, nhưng không có tiến triển gì.
Hồ Cơ hơi nóng nảy, nhưng nàng biết sốt ruột cũng vô dụng, không thể phá vỡ hạt châu, nàng chỉ có thể liều mạng phóng thích công kích, hy vọng đám người Ngao Đỉnh trễ chút tiến vào.
Nàng suy nghĩ nhiều rồi, sau hai nén hương, từng bóng người phá không đến, Ngao Đỉnh mang theo toàn bộ Thần Thú vào.
Ngao Đỉnh không phải ngu ngốc, Hồ Cơ mang theo mấy Thần Thú công kích lâu như vậy, còn không thể phá vỡ Thiên Tà Châu. Cho nên hạt châu này là bảo vật phi thường cường đại, nếu chỉ là bảo vật bình thường thì cho Hồ Cơ không sao, nhưng bảo vật cường đại này phải là của Cửu Trảo Ngân Long Tộc.
- Thứ tốt!
Ngao Đỉnh vừa tiến đến, ánh mắt tập trung vào Thiên Tà Châu, trong con ngươi lòe lòe ngân quang cực nóng.
Hắn nhìn thấy đám người liên tục công kích, nhưng hạt châu này lại không chút di động, nhất thời nội tâm rung động. Hắn không phải người không có kiến thức, dễ dàng phán định cho dù hạt châu này không phải thần khí thì cũng kém không xa.
- Tiến vào nhiều Thần Thú như vậy?
Lục Ly thông qua Thiên Tà Châu cảm ứng được đám người Ngao Đỉnh đã đến. Hắn vẫn không vội vã hành động, suy nghĩ từ từ sẽ có cường giả tiến vào hay không?
Quan trọng nhất là chờ Thần Trận đóng cửa, đánh chết Thần Thú không quan trọng, quan trọng là phải chạy ra khỏi nơi này.
- Công kích!
Bàn tay to của Ngao Đỉnh vung lên, hơn ba mươi Thần Thú bay đi, đứng ở bốn phương tám hướng, bao vây Thiên Tà Châu, sau đó toàn bộ bắt đầu công kích.
- Lực công kích cũng không quá mạnh.
Lục Ly thông qua năng lượng tiêu hao của Thiên Tà Châu cảm ứng một phen. Nhưng những Thú tộc này đều không phóng thích công kích cường đại, chỉ là công kích viễn trình. Hơn nữa lợi hại nhất của Thú tộc là thiên phú thần thông.
Lục Ly đợi một lát, xác định không có Thú tộc cường đại vào, hắn nói tình huống bên ngoài cho trưởng lão chấp pháp, thở dài:
- Tuy con không khống chế Thiên Tà Châu di động, nhưng con cảm giác thần trận không gian vẫn chưa đóng lại. Đối phương rất cẩn thận, sẽ không dễ dàng để chúng ta thoát. Thái gia gia, người cảm thấy nên làm gì?
Trưởng lão chấp pháp nghĩ nói:
- Trước thử đại trận có đóng cửa không? Nếu không đóng thì công kích đám Thần Thú kia, bắt vài người, để bọn chúng nghĩ biện pháp mở đại trận. Nếu bọn chúng dám dễ dàng tiến vào, vậy khẳng định có biện pháp ra ngoài.
- Đi!
Lục Ly quyết định không đợi nữa, nếu có cường giả, phỏng chừng trong thời gian ngắn cũng sẽ không tiến vào. Hắn vừa công kích đám người này, bên ngoài có cường giả ẩn núp sẽ tiến vào.
- Trước bắt mấy Thần Thú này đi!
Lục Ly tập trung lên mấy con Thần Thú trông yếu ớt. Loại Thần Thú này có thể sánh bằng Địa Tiên, thoải mái bắt đi.
Hắn dặn dò trưởng lão chấp pháp:
- Thái gia gia, đợi lát nữa con mang người ra ngoài, người lập tức bắt người bên ngoài mang về.
Sau khi trưởng lão chấp pháp gật đầu, Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu di động, đột nhiên va chạm lên một Thần Thú yếu ớt.
Vù!
Thiên Tà Châu đột nhiên lớn lên, tốc độ phi hành cao nhất có thể sánh bằng Hóa Thần Cảnh. Trước mặt đám Thần Thú kia, Thiên Tà Châu trực tiếp đánh bay Thần Thú đã nhắm đến.
Ách?
Thiên Tà Châu vẫn bất động, đột nhiên di động, còn biến lớn lên, khiến cả đám Thần Thú giật mình. Lục Ly khống chế một con phong long gào thét xuất kích. Thực lực Thần Thú bên ngoài rất yếu, bị linh phong bao phủ, quay cuồng giữa không trung, kêu la thảm thiết.
- Thái gia gia!
Lục Ly hét lên, thân hình trưởng lão chấp pháp lóe lên, một tay nắm cổ Thần Thú, một tay khác đấm lên đầu Thần Thú, đánh đến mức Thần Thú kia mắt toàn sao, đầu rơi máu chảy.
Vù vù!
Hào quang Thiên Tà Châu chợt lóe, trưởng lão chấp pháp kéo Thần Thú tiến vào trong. Hết thảy mọi chuyện chỉ xảy ra trong một hơi thở. Mấy chục Thần Thú bên ngoài cũng không phản ứng kịp...
Hừ!
Ngao Đỉnh nổi giận đùng đùng. Tuy Thần Thú bị bắt rất yếu, nhưng nhân tộc không kiêng nể gì bắt Thần Thú trước mặt hắn. Chuyện này không thể nghi ngờ đã chọc tức hắn.
Ngao!
Hắn nổi giận gầm lên, đột nhiên biến ra bản thể, một ngân long dài gần trăm trượng. Ngân Long này có chín móng nhọn, còn có hai cánh, khí huyết khủng bố. Thú tộc trấn áp phụ cận có rất nhiều Thần Thú không thở nổi.
Vù!
Ngao Đỉnh bay lên, đuôi rồng thật lớn, mang theo lực vạn quân đột nhiên đánh tới Thiên Tà Châu, hư không chấn động. Đồng thời sừng trên đầu hắn sáng lên, hai lôi điện màu bạc lóng lánh, bắn thẳng đến Thiên Tà Châu.
Vù vù...
Cửu Trảo Ngân Long mở to miệng, phun ra một dòng khí màu bạc. Dòng khí kia vừa xuất hiện, không gian phụ cận lập tức đông lại, dòng khí màu bạc thổi quét qua, muốn Thiên Tà Châu bao phủ vào.