Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hiện tại, bọn họ cần phải lập tức phá vỡ thần trận này, nếu không chờ tộc vương các tộc kia đến đây, vậy thì phiền toái lớn rồi.
- Rất đơn giản, ta giúp ngươi thu!
Trưởng lão chấp pháp lấy ra một thanh chủy thủ sắc bén, thân mình bay lên, đâm lên đỉnh đầu Ngao Đỉnh. Chủy thủ này là bán thần khí, rất sắc bén, nhưng lần đầu tiên đâm vào chỉ được một nửa. Cửu Trảo Ngân Long này có phòng ngự quá mạnh mẽ.
Phịch!
Bàn tay khác của trưởng lão chấp pháp tỏa ra hắc quang lóng lánh, nện mấy quyền thật mạnh lên đỉnh đầu Ngạo Đỉnh, chấn vỡ đầu Ngao Đỉnh đang chết ngất, mới tiếp tục dùng chủy thủ đâm vào.
Sau khi Ngao Đỉnh chết đi, lực phòng ngự tự nhiên yếu bớt. Trưởng lão chấp pháp đầu tiên lấy ra nội đan, sau đó cắt long sừng và cặp long trảo kim sắc, cuối cùng phá vỡ bụng Ngân Long lấy ra trái tim thật lớn.
Vu vù!
Trưởng lão chấp pháp lấy ra một hộp ngọc, đặt trái tim thật lớn kia vào, lúc này mới giải thích với Lục Ly:
- Hộp ngọc này có cấm chế, có thể cam đoan linh khí bên trong không tiết ra ngoài. Ngươi muốn luyện hóa, tùy thời đều có thể luyện hóa.
Lục Ly nhận lấy hộp ngọc, thu vào trong, tiến vào trong Thiên Tà Châu. Trưởng lão chấp pháp tiếp tục thu linh tài, trên người nhiều Thần Thú như vậy là biết bao linh tài quý hiếm.
Sau khi Lục Ly tiến vào, ánh mắt lập tức tập trung vào Quy Cốt, hắn bắt đầu ngưng tụ hồn ấn. An toàn thứ nhất, hắn chuẩn bị biến Quy Cốt thành hồn nô của hắn, như vậy phá trận càng đơn giản.
Lúc này, Quy Cốt còn đang hôn mê, Lục Ly thoải mái dẫn hồn vào trong linh hồn hắn, tiêu phí nửa canh giờ, hồn dẫn đang cộng sinh với linh hồn Quy Cốt.
- Thành!
Sau khi linh hồn của Quy Cốt và Lục Ly liên kết, Lục Ly như trút được gánh nặng. Nghỉ ngơi một lát, hắn đánh thức Quy Cốt, Quy Cốt theo bản năng muốn động thủ, nhưng trong linh hồn truyền ra áp lực khủng bố, khiến Quy Cốt sinh ra cảm giác kính sợ với Lục Ly.
- Chủ nhân!
Hắn dừng một lát, ngoan ngoãn đứng dậy hành lễ với Lục Ly, Lục Ly gật đầu nói:
- Thần trận này phá thế nào? Có thể lập tức đóng hay không? Ta phải ra ngoài?
- Có thể!
Quy Cốt gật đầu nói, Lục Ly vội mang hắn ra ngoài. Trưởng lão chấp pháp đã thu hoạch xong, Quy Cốt mang theo Lục Ly và trưởng lão chấp pháp đi về trước, sau khi đi hơn mười dặm, Quy Cốt ngừng lại, trong tay lấy ra mấy mảnh giáp xác.
Vù vù!
Đồ văn thần bí trên giáp xác sáng lên, trên mặt phóng ra nhiều hơi thở khó hiểu. Quy Cốt ném mạnh giáp xác ra ngoài, không gian nhất thời nổi dậy sóng gió. Biên độ dao động càng lúc càng lớn, cảm giác không gian phía trước cũng đang vặn vẹo.
- Tốt lắm!
Sau một lát, không gian phía trước dần bình tĩnh lại, Quy Cốt khom người với Lục Ly:
- Chủ nhân, hiện tại có thể ra ngoài rồi.
- Đi thôi!
Lục Ly và trưởng lão chấp pháp lập tức bay về trước, lần này không có bị quấy nhiễu, ba người thoải mái đến ngọn núi xa xa, sau đó bay ra ngoài.
- Đi ra rồi, rốt cuộc ra ngoài rồi!
Lục Ly và trưởng lão chấp pháp liếc nhau, trên mặt hai người đều lộ ra tươi cười. Trưởng lão chấp pháp còn hơi hổ thẹn, dù sao lần này hắn không cẩn thận lâm vào thần trận, thiếu chút khiến hai người bị nhốt chết bên trong.
- Nhiều Thú tộc như vậy?
Lục Ly và trưởng lão chấp pháp nhìn phía trước, nhìn thấy Thú tộc đông đúc không thấy đầu cuối, khóe miệng hai người hơi co rúm lại. Nhưng những Thú tộc cấp thấp này đối với bọn họ có nhiều hơn gấp bội cũng không sao.
- Thái gia gia, chúng ta không giết nữa, rút lui trước đi.
Lục Ly nhìn thoáng qua trưởng lão chấp pháp, trưởng lão chấp pháp đồng ý gật đầu. Khí tức thần thức trên người Lục Ly tỏa ra, Thú tộc rục rịch bên ngoài không dám động đậy.
Vù!
Lục Ly thu trưởng lão chấp pháp vào trong Thiên Tà Châu, cùng Quy Cốt bay ra xa, tất cả Thú tộc dọc đường đi đều bị trấn áp, không dám công kích. Dù sao chúng nó không biết Lục Ly chính là nhân tộc bị vây sát, hơn nữa Quy Cốt còn là Thần Thú.
Thoải mái rời khỏi phụ cận, Lục Ly nhìn Quy Cốt, dò hỏi:
- Phụ cận có nơi ẩn thân tốt không?
Quy Cốt nghĩ nghĩ nói:
- Trong trăm vạn lý tây bắc có khe sâu bí mật, nhưng… Ảnh Bức Tộc phỏng chừng rất nhanh có thể tìm thấy ngươi. Ảnh Bức Tộc muốn truy tung một người, trừ phi không ở Cổ Thú Giới, nếu không sẽ dễ dàng tìm được.
- Đám dơi ẩn thân?
Lục Ly nhớ tới ba con dơi lúc trước gặp được, nghĩ nghĩ cũng không quá để ý. Hắn có thể tìm một nơi ẩn núp, sau đó tiến vào trong Thiên Tà Châu, Ảnh Bức Tộc tuyệt đối không tìm thấy.
Tốc độ Lục Ly rất nhanh, Quy Cốt cũng không chậm, hai người bay thẳng một đường, thần niệm không ngừng đảo qua, tránh Thú tộc phụ cận. Nhưng bởi vì bên này sắp đại chiến, rất nhiều Thú tộc phụ cận đều chạy trốn, cho nên Lục Ly đi thật thuận lợi.
Bay hơn nửa canh giờ, Lục Ly đến chỗ khe sâu như lời Quy Cốt nói. Nơi này đích thật bí mật, bên trong có một vài Thú tộc cấp thấp, linh trí không cao, căn bản không có tác dụng gì.
Vù vù!
Lục Ly mang theo Quy Cốt tiến vào trong Thiên Tà Châu, hào quang Thiên Tà Châu lóe sáng lóng lánh, hơi thở phía trên rất nhanh tiêu thất, biến thành hòn đá nhỏ thật tầm thường.
Bên trong có Thần Thú đã tỉnh, nhưng bị Tù Ma Liên trói buộc, hơn nữa trưởng lão chấp pháp ở bên trong. Mấy Thần Thú tỉnh lại bị trưởng lão chấp pháp trực tiếp đả thương nặng, tránh bọn họ xằng bậy.
- Những Thần Thú đó làm sao bây giờ?
Lục Ly ban đầu sợ không ra ngoài được, cho nên bắt vài Thần Thú, lúc này đã có thể ra ngoài, những Thần Thú này đã không còn tác dụng quá lớn, hắn không định thu thêm hồn nô.
- Giết!
Trưởng lão chấp pháp nói một câu, Lục Ly gật đầu lạnh như băng, trưởng lão chấp pháp tự mình động thủ. Hắn lấy ra thiết côn, đập chết toàn bộ Thần Thú, sau đó thu thi thể vào trong không gian giới.
- Chủ nhân đừng giết ta!
Quy Cốt bị dọa, phủ phục trên mặt đất, khẩn cầu nói:
- Chủ nhân, Quy Cốt tuyệt đối sẽ trung thành với chủ nhân, hơn nữa tình huống của Cổ Thú Giới Quy Cốt hiểu biết rất rõ ràng.
- Ừm!
Lục Ly vốn không định đánh chết Quy Cốt, thần trận kia rất lợi hại, hắn còn muốn lợi dụng một phen.