Đêm xuống, chúng nhân co quắp ngủ say trên sàn, Liễu Di tựa bên vách tường, hai tay vòng ôm đầu gối, sắc mặt âm trầm, không biết đang suy nghĩ điều gì. Nàng vẫn mặc nhuyễn giáp, tóc xõa trên vai, sớm đã không còn phong thái ung dung hoa quý của đại tiểu thư Liễu gia.
Mười tên trưởng lão Thần Hải Cảnh tụ tập lại với nhau, thấp giọng thảo luận, lên kế hoạch cho tương lai, tính xem Liễu gia phải làm sao mới quật khởi được.
Lục Ly nghe một lát liền khẽ lắc đầu, Liễu gia muốn người không người, muốn tài nguyên không tài nguyên, còn định quật khởi? Có thể bảo toàn giữ cho không còn người chết đã là vạn hạnh.
Một đêm vô sự, ngày thứ hai cũng gió êm sóng lặng, đến xế chiều chiến thuyền rốt cục đi tới bên ngoài một hòn đảo cực lớn.
- Phía trước chính là Huyết Sát đảo, ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi.
Dương Kỳ tiến vào nói một câu, rất nhiều người ngẩng đầu, trên mặt lộ ra vẻ căng thẳng và lo lắng. Thất trưởng lão vội thấp giọng thề thốt nói:
- Mọi người yên tâm đi, năm đó lúc Huyết Cừu bị người đuổi giết, ta từng cứu hắn một mạng. Hắn cũng từng phái người tìm ta, nhiều lần mời ta đến Huyết Sát đảo, nói muốn báo ân.
Trước nói Huyết Cừu là thân thích, đó chỉ là lời Thất trưởng lão lừa gạt người Lạc Nhật Đảo. Chẳng qua đúng là hắn đã từng cứu Huyết Cừu, đoán rằng mọi người tới Huyết Sát đảo chắc sẽ có chỗ an thân, chúng nhân cứ việc an tâm đi xuống.
Thuyền dừng trên bến tàu Huyết Sát đảo, bên ngoài một đám võ giả mặc chiến giáp màu máu vây tiến lại, một tên hán tử trung niên chắp tay nói:
- Bằng hữu Lạc Nhật đảo, đến Huyết Sát đảo ta là có chuyện gì?
Dương Kỳ cười nhạt nói:
- Giúp các ngươi tặng người, bên trong đều là thân thích của đảo chủ nhà các ngươi.
Thất trưởng lão dẫn người đi ra, chắp tay nói:
- Vị bằng hữu này, tại hạ Liễu Sơn Hà, thỉnh cầu thông báo Huyết Cừu huynh, ngươi cứ nói tên của ta hắn liền tự biết.
- À! Chư vị chờ một lát, để ta sai người truyền báo.
Hán tử trung niên không dám lơ là, vội vàng phái người đi thông báo, chẳng qua vẫn không cho phép mọi người xuống thuyền, thái độ rất là cẩn thận.
- Ha ha ha!
Gần gần một nén hương, nơi xa một đám người nhanh chân bước đến, đi đầu là một người mặc chiến giáp màu vàng, dáng người khôi ngô, mặt đầy hồng quan, chỉ còn một bên mắt, bên còn lại bịt kín, là tên Độc Nhãn Long.
Từ đằng xa hắn đã cười ha hả, vừa bước tới vừa cười nói:
- Ta còn đang thắc mắc sao hôm nay hoa Hàn Nguyệt trong sân lại nở, hóa ra là có việc vui tới cửa. Sơn Hà huynh đại giá quang lâm, Huyết mỗ không tiếp đón từ xa, chớ trách chớ trách a.
Hô…
Chúng nhân Liễu gia thấy thái độ Huyết Cừu như thế, lúc này mới triệt để yên tâm, có thể vào ở Huyết Sát đảo, bọn hắn xem như triệt để an toàn, cũng tính là có chỗ đặt chân ở Thiên Đảo Hồ.
- Hồn Đàm cảnh, còn là năm tên!
Lục Ly cảm ứng một cái khí tức Huyết Cừu và đám đông bên người, trong lòng âm thầm kinh hãi, Huyết Sát đảo nho nhỏ này không ngờ lại cường giả như mây, thậm chí mạnh hơn cả Liễu gia ở thời kỳ đỉnh phong.
Chẳng qua Lục Ly không nhìn thấy huyết mạch ấn ký trên cổ mấy chục người này, xem ra đều không phải là chiến sĩ huyết mạch.
Huyết Cừu dẫn theo mấy chục người tới đón tiếp, mặt mũi cấp đủ, Lục Ly đi theo sau chúng nhân lặng lẽ quan sát. Chú ý lực của hắn rất nhanh liền bị một thanh niên hấp dẫn, bởi vì thanh niên này một mực nhìn chằm chằm Liễu Di.
Người này đứng không xa bên cạnh Huyết Cừu, còn đứng ở hàng thứ nhất, trên thân khoác chiến giáp hoa lệ, bộ dạng có phần tương tự Huyết Cừu, xem ra là con của hắn.
Ánh mắt người này đảo qua trên thân chúng nhân một lượt, thoáng chốc liền khóa chặt Liễu Di. Dù đầu tóc Liễu Di có chút tán loạn, trên người bẩn thỉu, nhưng nói thế nào cũng là đệ nhất tiểu thư Liễu gia, khí chất không tầm thường, dung mạo cũng thuộc hàng đỉnh cấp. Bởi vì Liễu gia kịch biến, gần đây gầy đi không ít, ngược lại càng có được một loại vận vị động người.
Liễu Di phát hiện một đôi mắt nóng bỏng đang nhìn mình chằm chằm, nàng có chút sợ hãi dựa sát lại gần Lục Ly. Nàng cảm giác ánh mắt người thanh niên kia không chỉ nóng rực, thậm chí còn mang theo một tia dâm tà.
Nàng gặp qua rất nhiều ánh mắt nam nhân, ở Vũ Lăng thành không ai dám làm gì nàng, nhưng giờ đây lưu lạc Thiên Đảo Hồ nàng không có cảm giác an toàn, bản năng muốn dựa lại gần Lục Ly một chút.
Lúc đột vây vào Thiên Đảo Hồ, Lục Ly một đao đánh chết lão giả đầu trọc Thần Hải Cảnh hậu kỳ. Ở trong ấn tượng Liễu Di, Lục Ly đã thành là một trong những cường giả mạnh nhất Liễu gia, cảm giác càng ở gần hắn sẽ càng an toàn.
Cái khẽ nghiêng này của Liễu Di khiến Lục Ly đột nhiên cảm giác được áp lực. Ánh mắt như dao của người thanh niên kia quét tới, tuy chỉ thoáng liếc nhìn rồi thu về, song Lục Ly vẫn cảm nhận được sát ý rõ ràng.
- Xem ra Huyết Sát đảo này muốn ở cũng không dễ.
Lục Ly âm thầm thở dài, trong lòng đã có đề phòng với người thanh niên kia. Hắn thấy Huyết Cừu đầy vẻ nhiệt tình hàn huyên với Thất trưởng lão mới thoáng an tâm phần nào, xem ra chí ít Huyết Cừu vẫn còn nhớ ân cứu mạng của Thất trưởng lão năm đó, trong thời gian ngắn hẳn là sẽ không xảy ra vấn đề.
Huyết Cừu thân thiết kéo tay Thất trưởng lão đi vào trong, người Huyết Sát đảo cũng mời chúng nhân tiến đảo, thậm chí có một trưởng lão Huyết Sát đảo đích thân giảng giải tình huống ở đây cho mọi người.
Lục Ly đi theo nghe một trận, đối với Huyết Sát đảo đã có hiểu rõ đại khái. Huyết Sát đảo là một đảo cấp ba ở Thiên Đảo Hồ, Huyết Sát bang cũng được tính là thế lực tam phẩm.
Huyết Sát đảo không lớn không nhỏ, phương viên khoảng năm trăm dặm, phụ cận còn có mười đảo nhỏ khác, ở mặt đông bắc Thiên Đảo Hồ cũng được tính là thế lực có chút danh tiếng.
Toàn bộ Huyết Sát đảo và các đảo nhỏ phụ cận có tổng cộng ba mươi vạn con dân, võ giả Huyền Vũ cảnh năm ngàn người, Thần Hải Cảnh cũng có hơn một trăm, ngoài ra còn có năm Hồn Đàm cảnh.
Trong hải vực phương viên vạn dặm quanh đây, trừ Lạc Thần đảo ra, Huyết Sát đảo không e ngại bất kỳ thế lực nào khác.