Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1394 - Chương 1382: Đại Địa Mạch Động

Bất Diệt Long Đế Chương 1382: Đại địa mạch động

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Hai mắt Lục Ly sáng lên, nội tâm âm thầm tiếc nuối, Thần Long Dịch trong Thần Long Trì quả thật quá ít. Nếu có thể nhiều hơn, có lẽ chờ sau khi cường giả Cửu Giới hạ xuống, hắn đứng cho bọn họ giết cũng giết không chết?

- Không biết có còn loại linh dịch có thể tăng cường thân thể như Thần Long Dịch không?

Nội tâm Lục Ly giống như hồ nước trở nên nhộn nhạo, hắn mở to mắt, thân mình phóng ra, tìm Thiên Hồ Vương đang bài binh bố trận, hỏi:

- Cổ Thú Giới có còn loại linh dịch như Thần Long Dịch không?

Nếu còn có thể tìm ao Thần Long Dịch, kích hoạt thêm mấy trăm huyệt vị, đến lúc đó thân thể Lục Ly sẽ mạnh đến không thể tưởng tượng nổi. Cho dù là Hóa Thần Cảnh đỉnh phong, phỏng chừng cũng không oanh sát được hắn.

- Thần Long Dịch?

Thiên Hồ Vương trầm tư một lát, hỏi Hải Trãi Vương vài câu, cuối cùng lắc đầu nói:

- Nếu là linh quả tăng cường thân thể thì vẫn có thể tìm được một ít, nhưng loại như Thần Long Dịch quả thật khó gặp, chủ yếu còn là lượng lớn như vậy!

- Đáng tiếc!

Lục Ly khe khẽ thở dài, nếu có thể tìm được thêm một ao Thần Long Dịch, hắn sẽ không sợ cường giả Cửu Giới nữa.

Hắn trầm ngâm một lát, đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, hỏi:

- Thần Long Dịch trong Thần Long Trì đến từ đâu?

Thiên Hồ Vương cười khổ, nói:

- Đó là nhỏ giọt xuống từ trong hang, tòa núi kia đã bị chủ nhân nổ nát, Thần Long Dịch sợ là về sau đã không còn.

- Không đúng!

Lục Ly lắc đầu nói:

- Nếu trong hang có thể tạo ra Thần Long Dịch, bên trong khẳng định có vật lạ. Các ngươi tiếp tục bận đi, ta tra xét thử.

Thần Long Dịch không thể nào vô duyên vô cớ xuất hiện, nhất định là bên trong có chỗ kỳ lạ hoặc là bảo vật kỳ lạ gì.

Lục Ly bay ra xa, hướng đến tòa núi bị hủy, bên kia đã bị đào ra một hố sâu lớn, bên trong còn có Thăng Long Đạo, được Thiên Hồ Vương dùng cấm chế bảo hộ.

Lục Ly không hiểu cấm chế, Thiên Hồ Vương lại có việc, hắn gọi Kha Mang ra, trực tiếp phá giải cấm chế.

- Tìm kiếm chung quanh, xem có chỗ kỳ lạ hay vật phẩm thần kỳ nào không?

Lục Ly nói nguyên nhân mình phải tìm kiếm Thần Long Dịch kia cho Kha Mang, hai người bắt đầu vận dụng thần thức tra xét xung quanh.

Lục Ly đi vào Thăng Long Đạo, đứng một lát bên trong, quả nhiên cảm giác có một vực tràng kỳ dị, giống như bên trong có một kỹ năng thần kì bao phủ địch nhân! Nhưng muốn tìm ngọn nguồn lực lượng hay đi cảm ứng đây rốt cuộc là vật gì, lại không thể nào tìm ra, căn bản không biết là vật gì.

Lục Ly cảm ứng một phen, nghĩ nghĩ rồi ngồi xếp bằng, tinh tế truy tìm lại cảm giác này, xem thử rốt cuộc là gì?

- Giống như...

Ước chừng ngồi xếp bằng một canh giờ, nội tâm Lục Ly mông lung, mơ hồ nghe được giai điệu, như một trái tim đang đập, linh hồn dao động theo tiết tấu, nhưng muốn tìm dao động và quy luạt này, lại không tìm được cái gì.

- Dao động? Đập? Vật này rốt cuộc đến từ đâu?

Lục Ly tiếp tục cảm ứng, tiếp tục truy tung, nhưng hắn cảm thấy dao động này mờ ảo vô tung. Lúc cảm giác truyền từ trên xuống, lúc từ bên trái truyền đến, từ từ thầm truyền đến.

- Đây là dao động gì?

Phụ cận cũng không có sinh vật gì, càng đừng nói là cự thú ẩn núp, chỉ có giải thích hoặc là không gian dao động hoặc là sơn thể đang dao động hoặc đại địa đang dao động.

- Thử xem!

Sau một lát, Lục Ly mở mắt, hắn lấy ra bản mạng châu trôi nổi giữa không trung, tiếp tục bế quan cảm ứng.

- Cảm giác biến mất là dao động của đại địa!

Đôi mắt Lục Ly chợt mở ra, vừa rời khỏi mặt đất, loại cảm giác này lập tức biến mất. Chuyện này chỉ có một loại giải thích, loại dao động này đến từ đại địa, đây là nhịp đập của đại địa.

- Khai quật!

Đôi mắt Lục Ly sáng lên, hắn đi ra khỏi Thăng Long Đạo, lấy ra bán thần khí khai quật phía dưới. Đồng thời hắn dặn dò Kha Mang bố trí trận pháp, bảo trụ Thăng Long Đạo, đừng để Thăng Long Đạo sụp đổ.

Đất đá nơi này cũng không quá cứng rắn, bán thần khí chém sắt như chém bùn, thoải mái chém đất đá phía dưới thành bột mịn, Lục Ly nhanh chóng khai quật thông đạo, di động xuống dưới.

Dưới nền đất có cái gì?

Đây là cảm giác của Lục Ly, Thăng Long Đạo và Thần Long Dịch đều có thể do vật phẩm thần kỳ nào đó dưới nền đất sinh ra.

Nghìn trượng, không có!

Hai ngàn trượng, vẫn không có!

Ba nghìn trượng, vẫn là không có. Lục Ly dừng lại cảm ứng thử, dưới nền đất không có đại địa mạch động kỳ dị. Tiếp tục đi tới, Lục Ly cũng không phát hiện một giọt Thần Long Dịch hay là chất lỏng như Thần Long Dịch.

Lục Ly hơi thất vọng, ba nghìn trượng đã sâu lắm rồi, hắn ngừng một chút tiếp tục khai quật, đào đến một vạn trượng, hắn vẫn không có thu hoạch gì.

- Chẳng lẽ... ta cảm ứng sai rồi?

Lục Ly nhíu mày trầm tư, cho dù phía dưới có thể chế tạo Thần Long Dịch, cũng không thể trào ra ngoài vạn trượng, hắn cứ đào xuống, không phát hiện được cái gì. Nếu Thần Long Dịch là từ phía dưới trồi lên, ít nhất cũng phải có dấu vết.

- Mặc kệ, lại đào thêm vạn trượng, nếu còn không có thì thôi đi!

Lục Ly quyết định, tiếp tục đào thông đạo, dọc đường đi, hắn càng ngày càng thất vọng, không phát hiện được gì, phía dưới ngoài đất đá thì chỉ là đất đá.

Hai vạn trượng!

Lục Ly bỏ cuộc, dưới nền đất sâu như vậy, nếu có vật gì thì đã sớm phát hiện rồi. Xem ra Thăng Long Đạo chỉ là tình cờ hình thành, đó không phải mạch động của đại địa, chỉ là trong Thăng Long Đạo xuất hiện luật động kỳ lạ mà thôi.

Vù vù!

Ngay lúc này, hình xăm Âm Quỳ Thú trên mi tâm Lục Ly đột nhiên sáng ngời. Trong đầu Lục Ly truyền đến tin tức kỳ dị, đó là cảm xúc sợ hãi!

- Tình huống gì?

Trong mắt Lục Ly lóng lánh hàn quang, Âm Quỳ Thú hóa thành hư ảnh ẩn núp ở mi tâm. Nó truyền đến tình tự sợ hãi? Nó phát hiện cái gì? Là vật gì khiến nó sợ hãi?

Lục Ly chợt cảm thấy dựng tóc gáy, Âm Quỷ Thú mạnh như thế, sao lại sợ hãi? Chẳng lẽ phụ cận có tồn tại khủng bố tà dị?

- Rời đi nơi này, rời đi nơi này...

Âm Quỳ Thú không ngừng truyền ý niệm, giống như thúc giục Lục Ly lập tức rời khỏi nơi này. Cả người Lục Ly đều căng thẳng nhưng không trốn thoát, nội tâm hắn vừa khẩn trương, vừa hưng phấn, lại hơi tò mò.

Bình Luận (0)
Comment