Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1395 - Chương 1383: Thần Thi Không Đầu

Bất Diệt Long Đế Chương 1383: Thần Thi không đầu

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Vù!

Thần niệm của hắn tra xét bốn phương tám hướng, cẩn thận kiểm tra tình huống bốn phía, không ngừng mở rộng thần niệm đến cực hạn, nhưng vẫn không phát hiện gì.

- Tiếp tục đào!

Sau đó, ánh mắt hắn hiện lên vẻ quyết tâm, cắn răng tiếp tục đào xuống dưới, đồng thời thần niệm vẫn tỏa ra, Long Khải hiện lên trên người, tùy thời chuẩn bị rút lui.

Vù!

Ấn ký màu đỏ ở mi tâm lóe sáng không ngừng, Âm Quỳ Thú không ngừng truyền ý niệm để Lục Ly rời đi, Lục Ly cắn răng tiếp tục đào.

Một trăm trượng, năm trăm trượng, tám trăm trượng!

Ô!

Lục Ly dừng hành động, cả người rung động, tóc gáy toàn thân dựng đứng, trên mặt đều là vẻ kinh hãi, giống như gặp ma giữa ban ngày.

Không sai!

Lục Ly hiện giờ là gặp ma giữa ban ngày, bởi vì thần niệm của hắn mơ hồ tra xét được một cung điện nhỏ phong bế phía dưới. Cung điện kia bị phong bế toàn bộ, dài hai trăm trượng, rộng hơn mười trượng, bên trong không có bảo vật gì, chỉ có một khối thi thể không đầu thật lớn!

Thùng thùng thùng!

Thi thể dài hơn trăm trượng, rộng mười trượng, giống như hoàng kim đúc thành, lưng có hai cánh, tuy không có đầu, nhưng trái tim hắn đang đập chầm chậm, ngực còn hơi phập phồng...

Dưới nền đất hai vạn trượng, cung điện dưới lòng đất phong kín, một thi thể hoàng kim không đầu nằm đó, trái tim thi thể còn đang đập!

Chuyện tình quỷ dị như thế nếu không phải Lục Ly tự mình tra xét, hắn khẳng định tưởng là Thiên Phương Dạ Đàm. Hiện giờ, tuy hắn còn không tra xét quá rõ ràng, nhưng trăm phần trăm xác thật, tình huống mình tra xét là thật.

Bởi vì trong thi thể truyền đến một khí tức phi thường khủng bố. Khí tức kia cường đại hơn Âm Quỳ Thú thập bội. Lục Ly hiện giờ giống như biến thành đứa trẻ con, bị hơi thở của một con sư tử khổng lồ, điên cuồng bao phủ.

Toàn thân Lục Ly đều cảm giác lạnh lẽo thấu xương, tóc gáy dựng đứng, ở chỗ sâu trong linh hồn truyền đến cảm giác nguy cơ trí mạng, thậm chí lúc này, hắn cảm thấy thân thể hơi chết lặng, không thể động đậy.

Phía dưới vì sao có một cung điện dưới lòng đất bị phong bế toàn bộ! Vì sao có một khối thi thể không đầu? Vì sao hình thể thi thể kia to lớn như vậy? Cổ của thi thể kia rõ ràng đã bị cắt đứt, rõ ràng đã chết đi, sao tim còn đập? Khí tức của thi thể này sao lại khủng bố như thế?

Rất nhiều ngờ vực...

Hiện giờ Lục Ly không có thời gian suy nghĩ nhiều như vậy, chuyện hắn muốn làm duy nhất là đào tẩu, không đi, hắn sẽ vĩnh viễn bị nhốt ở nơi này.

Hưm!

Hắn đột nhiên cắn đầu lưỡi mình, một cảm giác đau nhức truyền đến, ý thức hắn tỉnh táo lại, hắn khởi dậy một dòng khí, thân mình liều mạng bay lên trên.

Một trăm trượng, ba trăm trượng!

Chờ sau khi luồng khí tức âm hàn bao phủ trên người mình biến mất, Lục Ly như gặp được đại xá, lấy bản mạng châu đạt đến tốc độ cực hạn, trải qua mấy hơi thở đã chạy ra khỏi hầm ngầm.

Vù vù!

Vừa bay ra khỏi hầm ngầm, Lục Ly lập tức quỳ rạp trên mặt đất, thở mạnh từng hơi, mồ hôi lạnh toàn thân chảy ròng, trong mắt đều là vẻ sợ hãi, giống như mới trốn ra từ trong âm tào địa phủ.

- Thánh Chủ, làm sao vậy?

Kha Mang còn đang tra xét phía trên, nhìn thấy bộ dạng của Lục Ly, vội vàng chạy đến dò hỏi, trên mặt đều là cấm chế và vẻ kinh ngạc. Thực lực Lục Ly cường đại như thế, rất ít lộ ra vẻ mặt này, hắn đã trải qua chuyện gì?

- Phong ấn hầm ngầm này, mau!

Lục Ly hít một hơi, nghĩ nghĩ rồi bổ sung nói:

- Sai, không phải phong ấn hầm ngầm mà là phong ấn toàn bộ mặt đất phía dưới, mau lên!

- Dạ!

Kha Mang không dám hỏi nhiều, ngữ khí Lục Ly nghiêm túc như thế, khẳng định có chuyện lớn xảy ra. Hắn vội vàng bối trí trận pháp cấm chế, mặt đất phía dưới bố trí một trận pháp cấm chế, phong ấn phạm vi nghìn trượng phía dưới.

Thần niệm Lục Ly tra xét phía dưới, chờ Kha Mang bố trí đại trận công thành, phía dưới không có vật kỳ quái lao tới, hắn như trút được gánh nặng.

- Phong ấn thêm mấy tầng!

Tuy biết cho dù phong ấn một trăm tầng, nếu thi thể không đầu muốn xông ra, thế nào cũng không cản được, nhưng Lục Ly vẫn muốn an toàn thêm một chút.

Kha Mang ngoan ngoãn tiếp tục bố trí cấm chế, ước chừng đã được bốn năm tầng, hắn mới ngừng lại, dò hỏi:

- Thánh Chủ, phía dưới... rốt cuộc có cái gì?

- Đợi lát nữa sẽ nói!

Lục Ly bay lên trời, Kha Mang vội vàng bay theo. Lục Ly bay vào trong Long Bảo, trưởng lão chấp pháp nhìn vẻ mặt khác thường của hắn, nhíu mi hỏi:

- Xảy ra chuyện gì rồi?

- Phía dưới Thăng Long Đạo...

Lục Ly kể lại tình huống tra xét bên trong, trưởng lão chấp pháp và Kha Mang nghe xong, hai người đều cảm thấy sởn tóc gáy, thân thể lạnh như băng.

- Thi thể không đầu lớn trăm trượng? Cả người vàng óng ánh? Còn có hai cánh? Con xác định là thi thể của người, không phải Thú tộc?

Trưởng lão chấp pháp mở to hai mắt, Lục Ly phi thường kiên định nói:

- Là thi thể của người, trên người hắn cũng không có khí tức của Thú tộc, hơn nữa ngoài sau lưng có hai cánh thì trong giống người như đúc. Người cũng biết... sau khi Thú tộc chết sẽ hóa thành bản thể, con cảm giác đây là thi thể người. Không đúng... nói thi thể cũng không chính xác, con rõ ràng cảm ứng được trái tim hắn đang đập, đập rất có tiết tấu!

- Tiết tấu?

Nói đến đây, Lục Ly chợt nhớ đến một chuyện. Ở trong Thăng Long Đạo, hắn cảm ứng được một dao động kỳ dị, cũng phi thường có tiết tấu. Dao động kia truyền đến từ dưới nền đất, chẳng lẽ... nhịp đập đại địa trong Thăng Long Đạo là do thi thể không đầu kia truyền ra?

Khả năng phi thường to lớn!

Lục Ly càng nghĩ càng nhận định, trái tim của thi thể không đầu này còn đang đập, cộng minh với Thăng Long Đạo. Trái tim đập ẩn chứa quy luật kỳ lạ nào đó. Cho nên, trong Thăng Long Đạo mới có thể dễ dàng hiểu được áo nghĩa.

- Nhân thi lớn như vậy? Không có đầu nhưng trái tim vẫn còn đập? Hơn nữa hơi thở còn cường đại hơn Âm Quỳ Thú gấp mười? Chẳng lẽ đây là... thi thể của thần hay sao?

Trưởng lão chấp pháp thì thào, trong mắt Kha Mang cũng tỏ ra không dám tin, hắn nói tiếp:

- Thi thể của thần sao lại xuất hiện ở thế gian? Lại còn xuất hiện ở Cổ Thú Giới?

- Thiên Hồ Vương, tiến vào!

Bình Luận (0)
Comment