Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Nàng xác định là Địa Tiên sao?
Lục Ly vẫn không thể tin nổi, mấy năm nay hắn gặp rất nhiều kỳ ngộ, có được không ít tài nguyên, thiên tân vạn khổ mới tu luyện đến Địa Tiên Cảnh.
Hiện tại nghe thấy tin tức này, một tiểu nữ tử không tính là tư chất tuyệt đỉnh, còn không có bao nhiêu tài nguyên, không có chỗ dựa, lại đuổi đến cảnh giới của hắn, làm sao khiến hắn không sợ hãi?
- Hi hi, đợt lát nữa tự chàng xem đi.
Bạch Hạ Sương cười tủm tỉm nói, một lát sau nàng đột nhiên nheo hai mắt lại, ghé vào tai Lục Ly nói:
- Phụ quân, ta nghe nói Tử Liên Nhi từng theo đuổi chàng? Sau đó bị chàng cự tuyệt, có phải bởi vì thất tình, nàng mới liều mạng tu luyện, cảnh giới mới đột nhiên tăng mạnh? Ta nghe nói nàng còn tham ngộ một loại áo nghĩa bát đạo, Hủy Diệt Áo Nghĩa!
Ách...
Lục Ly ngẩn ra, sau đó cười khổ lắc đầu. Hắn và Tử Liên Nhi là bạn, căn bản không nghĩ đến trở thành người yêu. Hoặc là nói... hắn không có cảm giác gì với Tử Liên Nhi, không thể phát triển thành quan hệ người yêu. Hắn đã có ba vị thiên tư kiều nữ, hắn cũng không muốn trên lưng đeo thêm nhiều tình trái nữa.
Trong lúc trầm ngâm, chợt đi đến đại bản doanh phía trước. Đám người Lục Ly bay vào khe sâu, hắn theo bản năng tản ra thần niệm, rất nhanh tìm được Tử Liên Nhi ở trong sân.
Trong tiểu biệt viện, Tử Liên Nhi mặc váy vàng, đang vui mừng thưởng thức trà, tay ngọc đùa bỡn quân cờ. Nàng giống như cảm ứng được thần niệm của Lục Ly, ngẩng đầu lên nhìn. Con ngươi sáng như ánh sao trong trời đêm, đẹp như hoa sen nở rộ.
- Địa Tiên Cảnh!
Lục Ly cảm ứng được khí tức của Tử Liên Nhi, sắc mặt hơi động dung. Chẳng lẽ Tử Liên Nhi thật bởi vì mình cự tuyệt nàng, hóa bi phẫn thành sức mạnh, mới tu luyện đột nhiên tăng mạnh?
Tử Liên Nhi cũng không bay ra đón Lục Ly, thậm chí cũng không định đứng dậy. Thời điểm đối diện với Lục Ly chỉ hơi động dung, sau đó tiếp tục thưởng thức trà, đánh cờ. Không biết có phải do cảnh giới thăng cấp, khí chất của nàng có thay đổi rất lớn.
Lục Ly nhìn qua vài lần, thu hồi ánh mắt, như hắn từng nói với Bạch Hạ Sương, hiện tại nữ tử ở Thần Châu Đại Địa thích hắn ở khắp nơi, mỹ nữ đếm không xuể, chẳng lẽ hắn phải cưới hết?
Hắn cũng không phải ngựa đực.
Mặt khác, hắn đã lập chí phi thăng đi Thần Giới tìm kiếm Lục Linh. Có được Tuyến Bộ Thiên Đồ, hắn cũng không phải không có cơ hội phi thăng. Còn khả năng ba người Khương Kỉ Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương phi thăng thấp hơn hắn rất nhiều! Cho nên, đến lúc đó hắn chỉ có thể một mình phi thăng Thần Giới, vừa đi Thần Giới, nếu hắn không thể trở thành Thần Giới Đại Năng, muốn quay về Đấu Thiên Giới sẽ phi thường khó khăn. Đến lúc đó, hắn cùng ba thê tử này sẽ là thiên nhân cách biệt. Thân thể hắn không biết có vấn đề gì, vẫn chưa thể có con, nghĩ đến đây, nội tâm hắn hơi áy náy.
Ba nữ nhân này là ba đoạn tình trái, có được càng nhiều, trọng trách trên lưng càng nhiều, áy náy sẽ càng nhiều hơn. Cho nên hắn rất sớm đã phong bế nội tâm, không dám trêu hoa ghẹo nguyệt nữa. Đối mặt với tiểu thư các gia tộc, hắn thậm chí đều tránh tiếp xúc gặp mặt đối phương.
Đi vào đại bản doanh, cùng đám người Dạ Lạc, Lục Lân, Bạch Cô nói chuyện phiếm, sau đó, Lục Ly dẫn Bạch Hạ Sương đi vào trang viên của mình, Khương Kỉ Linh và Bạch Thu Tuyết còn bế quan.
Phòng hai người mở ra cấm chế, Lục Ly sợ hai người kia vào thời điểm bế quan quan trọng, không cho người đi quấy rầy hai người. Bạch Hạ Sương giống như con bướm bay lượn trong phòng, thỉnh thoảng rót nước cho Lục Ly, hay đút linh quả cho Lục Ly, vui vẻ giống một đứa nhỏ.
- Phu quân, thiếp đi tắm rửa trước...
Tiểu biệt thắng tân hôn, chứ đừng nói ly biệt hơn hai năm rồi. Bạch Hạ Sương thẹn thùng mở ra cấm chế tòa thành, liếc mắt nhìn Lục Ly, đi vào phòng tắm.
Khóe miệng Lục Ly cong lên, cả người đều an nhàn thoải mái, vẫn là về nhà tốt nhất. Hắn đi nhanh vào phòng tắm, cười to nói:
- Nương tử, để phu quân tắm rửa giúp nàng.
Bạch Hạ Sương mới tháo đai lưng, lộ ra một vùng lưng trắng nõn, nhìn thấy Lục Ly đi vào, nhất thời đỏ mặt, sẵn giọng:
- Lưu manh, đi ra ngoài...
Ha ha ha!
Nhìn thấy thê tử thẹn thùng, Lục Ly cười ha hả, dịu dàng giup Bạch Hạ Sương cởi thắt lưng. Hai người tiến vào trong bồn nước, hơi nóng bốc lên, hai người như đàn cá quay cuồng trong bồn nước.
Sau khi tắm xong, Bạch Hạ Sương nằm trên giường không động đậy nổi, yêu kiều dựa lên người Lục Ly, hàn huyện chuyện hai năm nay.
Lục Ly cũng nằm không nhúc nhích, nhưng trong đầu đang tự vấn làm sao đối chiến cường giả Cửu Giới. Thời gian đã gần ba năm, đã sắp đến lúc cường giả Cửu Giới hạ xuống.
- Chuyển đi!
Lục Ly xác định, chuyển đi lượng lớn Nhân tộc, dời đám nhân tộc có quan hệ với mình vào Mộc Ngục.
Hỗn Độn Luyện Ngục có quy tắc, cường giả Cửu Giới không thể đi xuống Kim Ngục. Cho nên về lý luận, cho dù cường giả Cửu Giới có thể theo Hoang Giới tiến vào Hỏa Ngục, cũng không thể từ Hỏa Ngục tiến vào Mộc Ngục. Hỏa Ngục Mộc Ngục lớn hơn Đấu Thiên Giới rất nhiều, Hỏa Ngục còn nóng bức, không thích hợp người thường ở lại, nhưng Mộc Ngục bất đồng. Nơi đó, mọi thứ đều sinh cơ bừng bừng, có vô số linh quả, phi thường thích hợp người ở lại.
- Ừm! Mộc Ngục là một căn cứ không tồi!
Lục Ly hạ quyết định, bảo vệ hậu phương mới có thể chiến đấu với cường giả Cửu Giới.
Lúc Lục Ly trầm ngâm, đột nhiên một luồng thần niệm quét qua, Bạch Hạ Sương đã ngủ say, không có cảm ứng gì. Lục Ly đột nhiên chau mày, thần niệm này hắn rất quen thuộc, đó là thần niệm của Bạch Thu Tuyết, hơn nữa... thần niệm này rất mạnh, Bạch Thu Tuyết hẳn đã đột phá rồi.
Kẽo kẹt!
Quả nhiên không bao lâu, cửa phòng bị đẩy ra, xuất hiện gương mặt điềm tĩnh tuyệt mỹ, một đôi mắt toàn là yêu thương và tưởng niệm. Gương mặt nhỏ như vầng trăng tỏa ra thần vận kì diệu, khiến tâm thần người lay động, thần hồn điên đảo.
- Thiên Mị Thuật tầng thứ ba?
Sắc mặt Lục Ly vui vẻ, Thiên Hồ Vương đã tiến vào Thiên Mị Thuật tầng thứ ba, trên người nàng cũng có ý nhị đặc biệt. Cho dù không dùng Thiên Mị Thuật, trên người cũng sẽ lặng lẽ phóng thích mị ý chấn động lòng người, lay động trái tim nam tử.