Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1409 - Chương 1397: Tự Tìm Tử Lộ

Bất Diệt Long Đế Chương 1397: Tự tìm tử lộ

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Đầu óc hắn xác định không có vấn đề? Hơn nữa, Lục Ly là tồn tại ngay cả Đại Ma Thần cũng có thể đánh chết, Vu Tộc Đại Đế thế hệ trước còn bị Lục Ly đánh chết, hắn tính là cái gì?

- Được rồi!

Chuyện khiến vô số quân sĩ Nhân tộc chấn động đã xảy ra, Lục Ly đột nhiên mặt không đổi sắc hạ lệnh:

- Rút quân, toàn bộ quân sĩ nghe lệnh, lập tức rút lui!

Rất nhiều người không hiểu mệnh lệnh của Lục Ly, ngay cả Khương Thiên Thuận cũng kinh nghi nhìn hắn, Lục Ly nhìn lướt qua, Khương Thiên Thuận rốt cục tỉnh ngộ, rống to:

- Rút lui!

Lục Ly là vương giả của Nhân tộc, là điện chủ Thí Ma Điện, mệnh lệnh của hắn mọi người chỉ có thể chấp hành, tuyệt không thể ngỗ nghịch. Tôn trưởng lão và Lôi trưởng lão đều tỉnh lại, lập tức khống chế đại quân rất nhanh lui về sau.

Đại quân Nhân tộc quan trọng nhất là quân kỷ, nếu cấp trên đã hạ lệnh rút lui, toàn bộ quân sĩ đều bay vụt lên, rút lui bằng tốc độ nhanh nhất. Các quân sĩ bị thương đều được mang đi, thi thể cũng không quản.

- Lục Ly, lui về đâu?

Khương Thiên Thuật và một đám Địa Tiên vẫn tập trung chỗ Vu Tộc, xác định đại quân Vu Tộc không công kích, Khương Thiên Thuận mang theo một đám Địa Tiên bay lên. Lục Ly nghĩ, trả lời:

- Quân đội rút về chiến trường Thí Ma, các ngươi bảo hộ nơi cửa ra vào.

Vù!

Lục Ly lấy ra Thiên Tà Châu, truyền tống ba người Khương Kỉ Linh ra ngoài, sau đó dặn dò đám người Khương Thiên Thuận:

- Mang các nàng về, trực tiếp về Thí Ma Thành!

- Phu quân?

Bạch Thu Tuyết nhíu mi, Khương Kỉ Linh và Bạch Hạ Sương trầm mặt nhìn Lục Ly, nhưng không hỏi nhiều.

- Sau này giải thích với mọi người!

Lục Ly phất tay áo, dùng ngữ khí dị thường kiên định nói:

- Chấp hành theo mệnh lệnh của ta, lập tức!

- Được rồi!

Khương Thiên Thuận lôi kéo Khương Kỉnh Linh, đám trưởng lão còn lại hộ vệ Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương bay đi xa.

Lục Ly nhìn Hòa Nguyệt bên cạnh, sắc mặt Hòa Nguyệt rất khó coi, đợi đám người Khương Thiên Thuận bay đi mới thấp giọng nói:

- Khói độc kia rất nhanh khuếch tán đến đây, tử thể của ta đang không ngừng tử vong!

- Chẳng lẽ thật là... thần độc?

Lục Ly cau mày, để đại quân Nhân tộc rút lui, cũng không phải hắn đầu óc động kinh mà là đã xảy ra chuyện.

Tử thể của Hòa Nguyệt tra xét được pho tượng trong Vu Lỗ Thành, sau đó pho tượng đột nhiên tỏa ra sương khói màu hồng phấn. Sương khói kia rất nhanh tràn ra, thời gian ngắn bao phủ khoảng cách ngàn dặm. Tử thể Hòa Nguyệt bố trí chết hết, chỉ cần nơi sương khói hồng phấn đi qua, tử thể sẽ chết ngay. Cho nên, Lục Ly hạ lệnh đại quân rút lui, dù sao tùy thời có thể triệu tập. Nếu khói độc này thật là thần độc, vậy hơn hai trăm vạn quân sĩ sẽ chết.

Lục Ly không đi! Bởi vì thân thể của hắn rất mạnh, lần trước hấp thu Thần Long Dịch có tiến bộ vượt tốc, kịch độc của Tam Túc Kim Thiềm Thú không tạo thành thương tổn gì với hắn. Hơn nữa, cho dù là thần độc, hắn có Thiên Tà Châu, đó là thần khí, khói độc này chẳng lẽ có thể phá vỡ thần khí hay sao?

- Lục điện chủ!

Vu Tộc Đại Đế lạnh giọng mở miệng:

- Quân đội của ngươi đã rút lui, ngươi còn không đi? Chẳng lẽ thật muốn tử chiến với Vu Tộc ta? Bản đế cho ngươi một cơ hội nữa, hiện tại rút đi, nếu không... đợi lát nữa, ngươi vĩnh viễn ở lại Nam Vu Đại Địa này đi.

- Ha hả!

Lục Ly cười nhạt, cũng không để ý đến Vu Tộc Đại Đế, ánh mắt nhìn Vu Lỗ Thành. Các quân sĩ Vu Tộc rất nhanh tụ tập vào một chỗ, trong mắt đều là vẻ kinh nghi, vì sao đại quân Nhân tộc rõ ràng chiếm ưu thế, Lục Ly còn để đại quân rút lui? Chính hắn vì sao không đi?

- Đó là cái gì?

Rất nhanh có Vu Tộc kinh hô, vô số ánh mắt Vu tộc nhìn Vu Lỗ Thành, toàn bộ đều kinh ngạc. Bởi vì phía chân trời xa xa đột nhiên xuất hiện một vùng màu đỏ, sau đó sợi đỏ biến thành cả vùng mây đỏ, rất nhanh khắp trời đều biến thành màu hồng phấn.

Khói độc màu hồng phấn bay đến với tốc độ phi thường nhanh, thậm chí còn nhanh hơn Địa Tiên phi hành, trong chớp mắt đến đây, bao phủ toàn bộ Vu Tộc phía dưới.

- Chuyện này...

Vô số Vu Tộc hít mấy ngụm khói màu hồng phấn nhưng không trúng độc, ngược lại tỏ vẻ vui mừng như điên. Một cường giả Vu Tộc đột nhiên quỳ trên mặt đất, miệng thì thào:

- Vu Thần vĩ đại hiển linh, Vu Thần đừng quên chúng ta, Vu Thần hiển linh. Đây là... căn nguyên Vu Tộc, Thần Độc!

Bùm bùm!

Một đám quân sĩ Vu Tộc quỳ xuống, bọn họ hút vào khó độc hồng phấn, giống như linh dược tuyệt thế, giúp bọn họ gia tăng chiến lực.

- Thật là thần độc sao?

Lục Ly chau mày, cuối cùng vẫn không dám mạo hiểm. Thân mình hắn chợt lóe lên, mang theo Hòa Nguyệt tiến vào Thiên Tà Châu. Sau đó cứ lẳng lặng để Thiên Tà Châu trôi nổi trong không trung.

Xuy xuy!

Vu Độc nhẹ nhàng bay lại, bao phủ nơi của Thiên Tà Châu, tiếp tục tỏa ra xa. Khói độc dường như là vô cùng vô tận, có thể bao phủ khắp Nam Vu Đại Địa.

- Lục Ly!

Vu Tộc Đại Đế giơ cao quyền trượng, lớn tiếng hét lên:

- Vu Thần vĩ đại hiển linh, giáng xuống thần độc. Nếu bây giờ ngươi còn không cút, vĩnh viễn ở lại đây đi. Thối lui như vậy, từ nay về sau nước giếng không phạm nước sông, thế nào?

Vù vù!

Thiên Tà Châu lóe sáng, khói độc bắt đầu công kích Thiên Tà Châu, hon nữa lực công kích cũng tương đối, có thể sánh bằng công kích không ngừng của võ giả Địa Tiên đỉnh phong.

Cảm ứng thử, tốc độ năng lượng tiêu hao trong Thiên Tà Châu cũng không mau. Hắn vẫn không phản ứng lại Vu Tộc Đại Đế, trong đầu tính toán lực công kích của khói độc rất hung tàn, chẳng lẽ thật là thần độc?

Chẳng lẽ...

Bên trong thần giới xa xôi, Vu Thần biết được cầu nguyện của Vu Tộc, vận dụng đại thần thông từ thần giới, phóng vu tộc từ cự ly siêu xa giúp Vu Tộc vượt qua kiếp nạn.

- Vu Thần chẳng lẽ là đại năng siêu cấp của Thần Giới? Nếu không làm sao có thể có năng lực cường đại như vậy?

Hằng Đế vì trở về Đấu Thiên Giới đã trả giá lớn là sinh mệnh. Đấu Thiên Đại Đế sinh ra Đấu Thiên Giới, nghe nói còn trở thành đại năng Thần Giới, nhưng đi Thần Giới lâu như vậy, vẫn chưa từng trở về. Hơn nữa nghe nói... hình như lấy năng lực của Đấu Thiên Đại Đế, muốn trở lại Đấu Thiên Giới là phi thường khó khăn.

Bình Luận (0)
Comment