Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vấn đề là!
Nếu Vu Thần là cường giả siêu cấp của Thần giới, tồn tại mạnh như vậy, vì sao sẽ giúp Vu Tộc nho nhỏ này? Giống như địa vị của Lục Ly, nếu Liễu gia Thiên Đảo Hồ muốn hắn hỗ trợ, phái người đến cầu hắn. Cho dù Lục Ly giúp Liễu gia, nhiều nhất cũng chỉ gọi thủ hạ trợ giúp, sao có thể tử mình ra tay?
Hừ!
Càng nghĩ, Lục Ly càng quyết định đi Vu Lỗ Thành xem thử. Thần linh hắn không phải chưa gặp qua, hắn còn từng giao thủ với phân thân của Dực Thần.
Năng lượng của Thiên Tà Châu mấy năm nay khôi phục không ít. Cho dù là Vu Thần thật sự thả xuống phân thân thì sao? Dực Thần còn phá không được, hắn có thể phá?
Vù!
Lục Ly không để ý Vu Tộc Đại Đế và đại quân Vu Tộc hơn ngàn quân, khống chế Thiên Tà Châu phá trường không. Đối với hắn, hơn ngàn vạn võ giả và Vu Tộc Đại Đế đều là con kiến, thoải mái có thể trấn áp, chỉ cần giải quyết chuyện thần độc, hết thảy không phải vấn đề.
Tốc độ Thiên Tà Châu rất nhanh, hóa thành lưu tinh bay đến Vu Lỗ Thành. Vu Tộc Đại Đế và một đám cường giả Vu Tộc thậm chí không kịp phản ứng.
- Tự tìm tử lộ!
Vu Tộc Đại Đế cười lạnh, vung tay lên, mang theo một đám cường giả Vu Tộc bay theo Thiên Tà Châu, hắn quát lạnh:
- Lục Ly, ngươi dám đi Vu Lỗ Thành, Vu Thần chắc chắn luyện chế thần hồn của ngươi thành thần cổ, trọn đợi không thể ngóc đầu.
Tốc độ Thiên Tà Châu rất nhanh, lộ trình mười vạn dặm chỉ cần mười hơi thở, rất nhanh Vu Lỗ Thành đã xuất hiện trước mặt, tòa thành nhỏ này ở ngay đỉnh núi, rất là rõ ràng.
Thần niệm Lục Ly dò xét ra ngoài, tuy sương khói màu phấn hồng này có thể ảnh hưởng thần niệm tra xét, cũng không ngăn cách toàn bộ.
Thần niệm của Lục Ly tập trung ở tòa tế đàn thành bắc, trên tế đàn có một pho tượng thật lớn. Pho thượng là một lão giả toàn thân mặc áo choàng đen, mi tâm lão giả còn có một hình xăm màu vàng, hình xăm con bò cạp màu hoàng kim.
Pho tượng tỏa ra hào quang sáng chói, sương khói hồng phấn nồng đậm tràn ngập ra từ trong pho tượng, khuếch tán bốn phương tám hướng.
Mọi thứ thoạt nhìn giống với Vũ Thần Cốc, Dực Thần Sơn năm đó. Vu Thần hiển linh, giáng xuống thần độc, phù hộ con dân Vu Tộc, công kích mọi địch nhân xâm lược.
- Không đúng...
Lục Ly phát hiện một vấn đề, còn là vấn đề rất lớn. Tuy pho tượng này tỏa sáng nhưng không có thần uy! Thần uy là dấu hiệu của thần, pho tượng Đấu Thiên Đại Đế năm đó tỏa sáng còn có phân thân của Dực Thần phóng thích đều có thần uy. Pho tượng này ngoài sương khói màu hồng phấn tràn ngập, không có dấu hiệu Chân Thần hiển linh nào.
- Ha ha!
Lại tra xét một lát, Lục Ly cười lạnh, hắn xác định mọi thứ đều do Vu Tộc Đại Đế bày ra. Vu Thần cũng không hiển linh, thần độc này là giả, chỉ dùng để hù họa hắn.
Hết thảy dấu hiệu cũng cho thấy Vu Tộc Đại Đế vì dọa lui hắn, nếu không Vu Thần thật sự hiển linh, hoặc thả ra phân thân, Vu Thần khẳng định sẽ không bỏ qua hắn, khẳng định sẽ cướp đoạt Thiên Tà Châu.
Vù!
Sau đó, Vu Tộc Đại Đế mang theo một đám cường giả bay vụt đến, Vu Tộc Đại Đế rống to từ xa:
- Vu Thần vĩ đại, mời người đánh xuống thần phạt, giúp con dân của người diệt trừ dị tộc này, luyện hóa linh hồn của hắn thành thần cổ, trọn đời trầm luân.
Vù!
Sau khi Vu Tộc Đại Đế rống to, pho tượng kia nháy mắt nở rộ ra hào quang vạn trượng, giống như Vu Thần sắp ra tay.
- Vu Thần trọn đời bất diệt, Vu Thần vô địch vạn giới!
Đám cường giả Vu Tộc phía sau Vu Tộc Đại Đế nhìn thấy pho tượng phát sáng, lập tức sợ hãi quỳ rạp xuống đất, thành kính lễ bái pho tượng này,
- Ha ha ha!
Tiếng cười to của Lục Ly vang lên, đùa giỡn nói:
- Vu Tộc Đại Đế, thu hồi thủ đoạn nham hiểm của ngươi đi. Ngươi cho rằng ta sẽ bị dọa sao? Vu Thần đáp xuống? Ngươi thật để hắn đáp xuống đi, ta ở ngay đây, ngươi để Vu Thần đến giết t a!
Tiếng rồng gầm của Lục Ly vang vọng khắp trăm dặm, chấn động đến mức cường giả Vu Tộc quỳ gối giữa không trung đau nhói hai tai. Lời nói của Lục Ly rất kiêu ngạo, khiến rất nhiều cường giả Vu Tộc giận tím mặt.
Dám khinh nhờn Vu Thần?
Đó là thần của tất cả con dân Vu Tộc, đó là tồn tại hiểu biết cao nhất, bất luận là ai dám khiêu khích, khinh nhờn Vu Thần, vậy còn đáng giận hơn giết cha mẹ bọn họ.
Vu Tộc Đại Đế lộ vẻ bối rối, sau đó hét lớn lên:
- Lục Ly, ngươi thật to gan, hiện tại mau lăn ra chịu chết, ngươi còn có thể chết an nhàn một chút. Nếu không, đợi lát nữa ngươi sẽ sống không bằng chết.
Vu Tộc Đại Đế léo nhéo không ngừng, Lục Ly nghe mà cảm thấy phiền phức, đột nhiên biến lớn Thiên Tà Châu, sau đó hóa thành một luồng lưu tinh đánh tới Vu Tộc Đại Đế.
Vu Tộc Đại Đế là Địa Tiên đỉnh phong, tốc độ phản ứng tương đối, nhìn thấy Thiên Tà Châu bay đến, thân mình lập tức lóe lên, tránh né. Hắn tránh được, nhưng đám cường giả Vu tộc phía sau đều thảm rồi. Nhưng cường giả Vu Tộc này còn đang quỳ trên mặt đất, đột nhiên mười mấy Địa Tiên bị đánh bay, miệng phun máu tươi, xương cốt cũng bị đứt gãy. Tuy Địa Tiên Vu Tộc là Địa Tiên Cảnh nhưng bình thường vẫn nghiên cứu thuật độc cổ, lực phòng ngự yếu đến đáng thương. Còn có vài người bị Lục Ly phá vỡ cổ bản mạng, nguyên khí đại thương, cho nên hiện giờ thương tích chồng chất thương tích.
Vù vù!
Lục Ly phóng ra ít Linh Phong, dọa sợ linh hồn mười mấy Địa Tiên này. Nhưng hắn không ra ngoài mà khống chế Thiên Tà Châu di chuyển... sau đó đột nhiên va chạm!
Bịch!
Linh hồn mười mấy Địa Tiên kinh sợ, căn bản không thể phản ứng. Lần này bị hung hăng va vào, bị đụng chết tươi.
Vù vù!
Lục Ly tiếp tục phóng thích Linh Phong, sau đó khống chế Thiên Tà Châu bay lên trời cao, lại đập mạnh xuống, đánh chết tươi mấy Địa Tiên ẩn núp dưới lòng đất.
Vù vù!
Cả tòa thành trì chấn động, mấy chục tòa thành bị nghiền áp thành phế tích. Có Địa Tiên bị đè bẹp, có Địa Tiên bị đâm chết, còn có vài Địa Tiên lực phòng ngự tương đối, mặc dù chưa chết cũng bị thương nặng.
Vù!
Lục Ly đã đại khai sát giới, tự nhiên sẽ không dừng tay nửa đường, khống chế Thiên Tà Châu bay vụt lên, oanh kích thật mạnh xuống dưới.
- Công kích!