Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vu Tộc Đại Đế nhìn thấy Lục Ly giết hại cường giả Vu Tộc không kiêng nể gì, nhất thời giận tím mặt, bay đi, quyền trượng trong tay đột nhiên bắn ra luồng lưu quang màu xanh, công kích đến Thiên Tà Châu.
- Dừng tay!
Cường giả Vu Tộc còn lại đều phản ứng lại, đều đánh ra lưu quang với Thiên Tà Châu, phóng thích các loại công kích áo nghĩa. Chỉ là công kích lợi hại nhất của bọn họ là cổ độc. Lục Ly ở trong Thiên Tà Châu, cổ độc hoàn toàn vô dụng. Áo nghĩa bọn họ hiểu biết cũng không quá mạnh mẽ, không tạo thương tổn quá lớn cho Thiên Tà Châu.
Đương nhiên, cho dù lực công kích của bọn họ cường thịnh, cũng vô pháp tạo thành thương tổn quá lớn với Thiên Tà Châu. Làn khói độc màu hồng phấn này còn có thể tiêu hao một chút năng lượng của Thiên Tà Châu.
Ầm!
Lục Ly lần nữa nghiền áp, mấy Địa Tiên phía dưới hoàn toàn chịu không nổi, bị nghiền áp thành thịt nát, vô cùng thê thảm.
- Đừng nóng vội, lần này đến phiên các ngươi!
Giọng nói Lục Ly truyền ra, sau đó Thiên Tà Châu bay đến nơi Địa Tiên đông đúc nhất, đánh bay thêm chín Địa Tiên. Linh Phong xuất hiện, Địa Tiên đều biến thành ngưu dương béo ngon, bị Lục Ly thoải mái đánh bay ra ngoài.
Cục diện về sau không cần đoán nhiều, Thiên Tà Châu đập chín Địa Tiên xuống đất, Linh Phong tiếp tục dọa sợ, sau đó Thiên Tà Châu bay lên trời, hung hăng đập xuống.
Rầm rầm rầm!
Vu Tộc Đại Đế và một đám cường giả liều mạng công kích Thiên Tà Châu. Chỉ là công kích của bọn họ đừng nói phá vỡ Thiên Tà Châu, thậm chí còn không làm quỹ tích bay của Thiên Tà Châu chệch đi chút nào.
- Thần khí này quá mạnh mẽ, Đại Đế, Vu Thần... sao người còn không ra tay?
- Đúng vậy, Đại Đế mau mời Vu Thần ra tay, nếu không chúng ta đều sẽ bị Lục Ly đánh chết.
Một đám cường giả Vu Tộc nóng nảy, vừa công kích Thiên Tà Châu vừa cấp bách truyền tin với Vu Tộc Đại Đế.
Thần tình Vu Tộc Đại Đế chua sót, hắn vừa rồi chỉ hù dọa người, Vu Thần căn bản không hiển linh, tuy hắn vận dụng bí thuật cầu nguyện mấy lần nhưng Vu Thần vẫn không có phản ứng gì.
- Thần khí?
Ánh mắt hắn nhìn Thiên Tà Châu, đôi mắt vừa chuyển, thân mình đột nhiên bay đến trước pho tượng, sau đó quỳ xuống, giơ quyền trượng lên cao.
Quyền trượng kia rất nhanh sáng lên, tản mát ra quang mang kim hoàng sắc. Hào quang hóa thành cột sáng bắn lên pho tượng Vu Thần. Thần tình Vu Thần Đại Đại tiều tụy, thì thào nói:
- Vu Thần vĩ đại, dị tộc mang theo thần khí cường đại, đang giết hại con dân người, mời người đánh xuống thần phạt phù hộ con dân người, vượt qua kiếp nạn này, chúng ta sẽ...
Vù!
Vu Tộc Đại Đế còn chưa nói dứt lời, pho tượng lại sáng lên, sau đó có khí tức khó hiểu truyền ra từ trong pho tượng, nháy mắt tỏa ra ngàn dặm.
- Hửm... thần uy?
Lục Ly nháy mắt kinh ngạc, lần này hắn cảm nhận được thần uy rõ ràng. Vu Thần... thật sự hiển linh
Lục Ly cảm ứng được thần uy, nội tâm không quá khẩn trương. Bởi vì hắn cảm thấy thần uy của Vu Thần yếu hơn Dực Thần rất nhiều, so với Đấu Thiên Đại Đế, không biết yếu hơn bao nhiêu lần.
Nếu thần uy yếu hơn Dực Thần, chiến lực của vị Vu Thần này khẳng định không mạnh. Cho dù ngưng tụ ra phân thần, Lục Ly cũng không có áp lực quá lớn. Phân thân của Chân Thần, hắn cũng không phải chưa từng chiến đấu.
Cho nên...
Hắn tiếp tục khống chế Thiên Tà Châu đi xuống dưới, đâm chết tươi mấy Địa Tiên bên dưới.
Hửm?
Một giọng nói trầm thấp vang lên, thanh âm kia rất già nua, hơi khàn khàn, hắn dừng một chút, tiếp tục nói:
- Một nơi nhân gian nho nhỏ lại có thần khí? Còn là... thần khí không tệ?
Thế giới phàm nhân sẽ không xuất hiện thần khí, bởi vì Chân Thần của Thần Giới rất khó trở về nhân gian, điểm ấy Lục Ly và Vu Tộc Đại Đế đều rõ ràng.
Sau khi Lục Ly đánh chết mấy Địa Tiên kia, khống chế Thiên Tà Châu đứng giữa không trung, thanh âm thản nhiên của hắn truyền ra:
- Sao hả? Vu Thần, ngươi muốn cướp thần khí của ta sao?
Ách?
Vu Thần hơi kinh ngạc, hắn truyền lời nói:
- Ngươi là ai? Là người của Thần Giới?
Trong mắt Vu Thần, thần khí không thể nào xuất hiện ở nhân gian, trừ phi Thần giới có người có thể trở về. Nhưng dù sao là cường giả của Thần Giới, vì sao lại động thủ với phàm nhân cấp thấp? Cho dù động thủ cũng không cần giấu đầu lòi đuôi?
- Ta gọi là Lục Ly!
Lục Ly bình thản trả lời:
- Là Nhân tộc của nhân gian, cũng không phải thần linh của Thần Giới. Đương nhiên... ta sớm hay muộn cũng sẽ đi Thần Giới. Nhân tộc chúng ta có chút ân oán với Vu Tộc, cho nên vị đại nhân Thần Giới này, ngươi muốn giúp Vu Tộc sao?
Vu Thần không trả lời vấn đề của Lục Ly, ngược lại hỏi lại vấn đề:
- Thần khí này của ngươi đến từ đâu?
Lục Ly không muốn nhiều lời, Vu Thần này rốt cuộc có ra tay không, sao dong dài như vậy, cứ hỏi không ngừng. Hắn lười biếng nói:
- Từ đâu đến, người đừng quan tâm. Vu Thần đại nhân, ta cảm thấy chuyện nhân gian ngươi vẫn không cần tham gia. Một đám trẻ nhỏ đánh nhau, đại nhân các ngươi tham gia cái gì?
- Ha hả?
Vu Thần cười to, nói:
- Nhân tộc ngươi thật thú vị, Vu Tộc nơi này tín ngưỡng ta, bổn tọa tự nhiên phải phù hộ bọn họ. Nếu bọn họ đều chết hết, ta lấy lực tín ngưỡng từ đâu? Đương nhiên... nếu ngươi nguyện ý dâng tặng thần khí này cho ta, Vu Tộc giới này ta không cần cũng được, tùy tiện để ngươi giết, thấy thế nào?
Ách...
Vu Tộc Đại Đế và cường giả Vu Tộc trợn tròn mắt, Vu Thần dễ dàng bán bọn họ như vậy? Bọn họ đều cảm thấy bị đả kích, thần linh tín ngưỡng nhiều năm như vậy, lại dễ dàng bỏ rơi bọn họ như thế, điều này cường giả Vu Tộc làm sao chịu đựng nổi?
- Lực tín ngưỡng?
Trong đầu Lục Ly hiện lên một ý niệm, rất nhiều chuyện tình không nghĩ ra, hiện giờ mơ hồ hiểu được.
Ma Tộc, Vũ Tộc, Vu tộc đều không có tổ tiên đột phá phi thăng thành thần, nhưng bọn họ đều có thần linh tín ngưỡng, lại có tổ khí, hơn nữa vào lúc quan trọng có thể mời thần linh hiển linh.
Trước đây Lục Ly không hiểu, thần linh bọn họ tín ngưỡng đến từ đâu?
Giờ đây, hắn rốt cục hiểu rõ, thần linh tín ngưỡng cũng không phải tùy tiện tín ngưỡng, mà Thần Linh chủ động này chủ động tìm đến cửa.
Vì lực tín ngưỡng!