Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một vài thần linh vì lực tín ngưỡng, vận dụng những thần thông này, tìm kiếm người tín ngưỡng ở nhân gian, thể hiện chút thần tích, ngẫu nhiên hiển linh một lần, vận dụng một vài thần thông của thần. Như vậy con dân những tộc này sẽ tín ngưỡng hắn, sẽ viếng thăm hắn hằng đêm, như vậy... bọn họ có thể có được lực tín ngưỡng?
Võ giả nhân gian đều yếu ớt, thần linh tùy tiện bộc lộ tài năng đều có thể chấn động một đám người. Hơn nữa thần linh đến từu Thần giới, đó là tồn tại cao nhất.
Cho nên...
Bọn họ tự động tẩy não thần linh không gì không làm được, chỉ cần tín ngưỡng thần linh, thần linh có thể phù hộ bọn họ, có thể giúp bọn họ tiêu trừ hết mọi đau khổ.
Kỳ thật trong mắt Lục Ly, thần linh chỉ là võ giả có chiến lực siêu cường mà thôi. Nếu thần linh thật sự không gì không làm được, Đấu Thiên Đại Đế vì sao không trở lại, Hằng Đế và Sát Đế vì sao phải chết? Nhất là Sát Đế cường đại như vậy, cũng vẫn có kết cục ngã xuống.
Hơn nữa phân thân của Dực Thần còn bị Lục Ly chém chết, cho nên Lục Ly không cho rằng thần linh không gì không làm được. Thậm chí ở Đấu Thiên Giới, tác dụng của phân thân thần linh hẳn không sai biệt lắm với Hóa Thần đỉnh phong.
- Hóa Thần đỉnh phong? Không đúng!
Lục Ly đột nhiên nhớ tới một người, Thiên Tàn lão nhân!
Lúc trước, Lục Ly vẫn nghĩ rằng Thiên Tàn lão nhân là Hóa Thần đỉnh phong, là người đệ nhất Trung Hoàng Giới. Hiện tại Lục Ly hơi hoài nghi, Thiên Tàn Lão nhân có thể phải Chân Thần hay không?
Bởi vì Thiên Tà Lão Nhân từng ra tay ngưng tụ một bàn tay to giành lấy Thiên Tà Châu, trước kia Lục Ly không hiểu, hiện tại có đối lập mới phát hiện vấn đề!
Phân thân của Dực Thần cũng từng ngưng tụ bàn tay giành lấy Thiên Tà Châu, nhưng Thiên Tà Châu vẫn có thể di động. Nếu Thiên Tàn Lão Nhân thật sự là Hóa Thần đỉnh phong, võ giả cấp bậc này có thể cầm lấy Thiên Tà Châu sao? Còn khiến Thiên Tà Châu không thể di động.
So sánh như vậy, Thiên Tàn Lão Nhân mạnh hơn phân thân của Dực Thần rất nhiều. Hóa Thần đỉnh phong mạnh hơn phân thân của Chân Thần? Điều này khiến Lục Ly thật hoài nghi...
- Không biết Duẫn Thanh Ti gần đây thế nào?
Lục Ly nghĩ đến Thiên Manh Nữ tuyệt mỹ kia, sau đó lắc đầu tiêu trừ ý niệm trong đầu. Giờ phút này, không phải lúc nghĩ chuyện này, vẫn là đối phó Vu Thần rồi nói sau.
Hắn an định tinh thần, truyền lời:
- Thật có lỗi, Vu Thần! Thiên Tà Châu ta không giao được, Vu Tộc ta cũng muốn giết, nếu ngươi muốn ra tay, mời tùy ý!
- Có khí phách, vậy bồi ngươi chơi đùa một chút, bổn tọa muốn ngươi xem thử chênh lệch giữa phàm nhân và Chân Thần là thế nào?
Trong pho tượng Vu Thần truyền ra giọng nói trầm thấp, sau đó pho tượng Vu Thần bắt đầu tỏa sáng. Lần này ngưng tụ cột sáng, đánh thẳng đến chân trời, nhìn không thấy đầu cuối. Dường như cột sáng này phá tan hàng rào Đấu Thiên Giới, nối kết với Thần Giới.
- Vu Thần, thật có lỗi, ta phải ra tay!
Lục Ly cũng không ngốc nghếch như lần trước, chờ Vu Thần truyền thần lực xong. Hắn biết nối kết giữa Vu Thần và vùng nhân gian này là pho tượng này. Chỉ cần hủy diệt pho tượng này, cho dù Vu Thần có thần lực thông thiên cũng không sao cả.
Vù!
Hắn khống chế Thiên Tà Châu bay nhanh ra, đột nhiên va chạm lên pho tượng. Nếu pho tượng này bị Thiên Tà Châu đánh lên, khẳng định sẽ lập tức dập nát.
- Ha hả!
Trong pho tượng truyền ra một tiếng cười đùa cợt, sau đó trong pho tượng truyền ra một luồng hắc quang. Hắc quang kia ngưng tụ thành một nắm tay lớn, đột nhiên đập đến Thiên Tà Châu.
Ầm!
Một thanh âm nặng nề vang lên, Thiên Tà Châu bị đập bay. Tuy chỉ bay ngược vài dặm nhưng vẫn chứng minh chiến lực của Vu Thần quả thật không tồi.
- Tiểu tử!
Vu Thần lạnh nhạt nói:
- Hạt châu này quả thật là thần khí không tồi, ở Thần Giới cũng xem như là thượng phẩm. Nhưng thần khí tự nhiên phải là Chân Thần mới có thể dùng. Với thực lực của ngươi căn bản không thể phóng xuất toàn bộ uy lực. Cho nên, đề nghị lúc trước của ta, ngươi bây giờ vẫn có thể suy xét. Hơn nữa... ta có thể thu ngươi làm đệ tử thân truyền, truyền thụ tất cả tuyệt học cho ngươi. Nếu thiên tư ngươi không tồi, phi thăng đến Thần Giới cũng không phải việc khó.
Đệ tử thân truyền!
Bốn chữ này có sức hấp dẫn vô cùng lớn, không nói tới Đại Đế Vu tộc và một đám cường giả Vu tộc mà thậm chí ngay cả Lục Ly cũng không dám tin.
Một Chân Thần, một vị thần có chiến lực vô cùng mạnh muốn nhận ngươi làm đệ tử thân truyền, truyền dạy tuyệt học và thần thông cho ngươi, chỉ dạy ngươi thành thần.
Lục Ly rất có tố chất, mặc dù không phải là cực kỳ giỏi nhưng chắc chắn là nhân tài hàng đầu. Nếu như trở thành đệ tử thân truyền của Vu Thần, không biết là có thể học được tuyệt học của hắn ta hay không, nhưng ít nhất vẫn có thể trở thành thần.
Nếu không được, Lục Ly cũng có thể thỏa thuận với Vu Thần, chỉ cần Vu Thần giúp hắn trở thành thần, hắn sẽ đem Thiên Tà Châu giao cho hắn ta. Có lẽ Vu Thần cũng sẽ không từ chối, thần linh có tuổi thọ rất cao, chắc chắn có thể chờ được mấy chục năm.
- Thành thần!
Lục Ly có hơi kích động, nếu như trở thành thần, hắn có thể đi tới Thần giới rộng lớn. Có thể tìm thấy Đấu Thiên Đại Đế, cùng hắn ta tạo dựng bá nghiệp, quan trọng nhất là có thể tìm kiếm Lục Linh.
Đối với Lục Ly mà nói, trên thế giới này ngoại trừ ba người vợ của hắn, người quan trọng nhất chính là Lục Linh. Còn quan trọng hơn cả Chấp pháp trưởng lão Lục Chính Dương Lục Nhân Hoàng. Lục Ly là tất cả đối với hắn.
Lục Linh và hắn sống cùng nhau từ nhỏ. Lục Linh vừa là chị, vừa là cha mẹ, cũng vừa là bạn bè, thậm chí còn có cảm giác giống như người yêu.
Từ khi Lục Linh mất tích, Lục Ly luôn cảm thấy thiếu vắng. Hắn cảm thấy Lục Linh chính là một phần cuộc sống của hắn, thiếu đi Lục Linh, cuộc sống của hắn không còn màu sắc, bảy hồn sáu phách như thiếu mất một phách.
‘Đi Thần giới, tìm kiếm Lục Linh’ là mục tiêu phấn đấu mấy năm nay của Lục Ly. Cả ba người Khương Linh Linh, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đều nghĩ rằng hắn đã không còn đau khổ vì chuyện Lục Linh mất tích nữa.