Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đương nhiên Lục Ly vẫn không vì có được thần thuật mà hưng phấn đến mức quên hết tất cả, hắn im lặng một lúc để tỉnh táo lại rồi hỏi:
- Ngươi chắc chắn ta có thể luyện được thần thuật này không? Nếu như sau này ta không luyện được, ta sẽ giết chết con dân Vu tộc.
- …
Vu Thần bó tay rồi, sắc mặt lại xấu đi, hắn ta gào lên:
- Bản tôn đường đường là Chân Thần, sao có thể làm loại chuyện này? Nếu ta đã quyết định dạy cho người thì chắc chắn sẽ không dùng thủ đoạn này. Tin hay không thì tùy ngươi
- Được, Vu Thần, ngươi đã sống nhiều năm như vậy rồi mà sao tính tình vẫn nóng nảy thế.”Lục Ly cười nói:
- Nếu như không có vấn đề gì thì chúng ta đã sơ bộ đạt được thỏa thuận.
Sắc mặt Vu Thần lúc này mới tốt hơn một chút, sau đó tức giận nói:
- Cái gì là sơ bộ đạt được, tiểu tử, ngươi đừng có mà quá đáng, làm người thì nên để lại cho mình một đường lui. Nếu sau này gặp lại ở Thần giới, ngươi có tin ta phái ngươi đuổi giết ngươi hay không?
- Ha ha ha!
Lục Ly cười ha hả, chế nhạo nói:
- Vu Thần, ta vừa mới nói, ngươi nhiều tuổi như vậy rồi, tính khí nên thu lại một chút. Ta có thể đi tới Thần giới hay không còn chưa biết đâu? Nếu ngươi muốn truy sát hiện tại sao không ngươi phái người đến Đấu Thiên giới truy sát ta này, thấy thế nào?
- Thật ra là!
Lục Ly không đợi Vu Thần nổi giận tiếp tục nói:
- Ta chỉ muốn nhờ ngươi một chuyện, chuyện này đối với ngươi mà nói chỉ là chuyện nhỏ, không đáng nhắc đến. Ta ở nhân gian có một vài kẻ thủ. Trong khoảng thời gian này, kẻ thù sẽ tìm tới cửa, chỉ là một chút chuyện mà thôi. Ta không thể đấu lại bọn họ nên mới phải làm phiền ngươi giúp ta ra tay giết chết bọn chúng. Nếu như ta có thể giết thì tất nhiên sẽ không phải nhờ ngươi làm chuyện nhỏ như thế này.
- Giết người?
Sắc mặt Vu Thần tốt hơn một chút, đánh giết một vài người thường đối với hắn không phải là một chuyện gì lớn, chỉ hao phí một chút thần lực mà thôi, điều kiện này cũng không quá đáng.
- Không được!
Vu Thân nhớ tới cái gì đó, lắc đầu nói:
- Ta không thể ra tay, nếu không ngươi dẫn đám kẻ thù của ngươi đến đại địa Thánh Tiên, lỡ để chạy thoát môt hai tên, thì con dân của ta sẽ bị giết chết. Không còn con dân, ta không có sức mạnh tín ngưỡng, chuyện này không thể được.
- Chuyện này...
Lục Ly suy nghĩ một lúc, rồi nói:
- Thế này, ta chuyển pho tượng của ngươi đến địa bàn của Nhân tộc bọn ta, ngươi dạy ta cách dựng đền thờ, làm thế nào để kết nối với ngươi. Sau đó ta dẫn kẻ thù tới chỗ pho tượng của ngươi, như vậy sẽ không vô tình giết con dân của ngươi. Sẽ không có vấn đề gì.
Mặc dù chiến lực của Vu Thần không mạnh bằng Dực Thần nhưng dù sao cũng là Chân Thần. Phân thần của hắn ta cũng có sức mạnh vô cùng đáng sợ. Chỉ cần một chưởng đã giết chết gần hết thần linh. Lục Ly tất nhiên không bỏ qua chuyện tốt như vậy, nhất định phải lợi dụng Vu Thần để giết hết kẻ thù.
- Thế thì được!
Vu Thần khẽ gật đầu, sau đó nghiêm túc nói:
- Ta muốn ngươi lập lời thề bằng máu với Chủ Thần, ta giúp ngươi, ngươi phải cố gắng hết sức bảo vệ con dân Vu tộc. Nếu như ngươi làm trái lời thề, sẽ bị Chủ Thần đuổi giết, ngay cả ở Thần giới cũng không ai dám làm trái lời thề này.
- Được!
Lục Ly rất sảng khoái đồng ý, đối với hắn chuyện đánh giết con dân Vu tộc không phải là chuyện gì tốt đẹp, Lục Ly vốn dĩ không đánh giết người dân Ma tộc và Vũ tộc bình thường.
Hắn ngay lập tức nghe theo Vu Thần lập lời thề bằng máu Chủ Thần, chỉ là hắn cực kỳ láu cá. Ví dụ như là hắn chỉ nói cố gắng hết súc bảo vệ bình đàn Vu tộc chứ không nói không đánh giết Vu tộc. Hay là hắn nhấn mạnh một câu, nếu như thần thuật Vu Thần cho hắn có vấn đề, Vu Thần không giúp hắn giết cường giả cửu giới, thỏa thuận này lập tức hết hiệu lực, huyết thệ không thành lập.
Huyết thệ này có thể chơi chữ, Lục Ly nói chuyện úp úp mở mở. Tất nhiên nếu như Vu Thần không lừa hắn, hắn vẫn sẽ cố gắng hết sức giúp Vu Thần bảo vệ con dân Vu tộc.
Sau khi lập lời thề, Vu Thần bắt đầu hướng dẫn cho Lục Ly cách xây dựng đền thờ, Lục Ly hoàn toàn không biết gì về mấy thứ này, trước hết chỉ có thể ghi nhớ sau đó để Kha Mang đi làm.
- Được!
Đợi sau khi Vu Thần hướng dẫn cho Lưu Ly các dựng đền thờ và cách kết nối với hắn ta xong thì ảo ảnh ở trên pho tượng biến mất, cuối cùng truyền ra một câu:
- Lục Ly, tất cả điều kiện của ngươi ta đều đồng ý. Nếu như ngươi làm trái thỏa thuận, không nói tới chuyện ngươi bị Chủ Thần truy sát, coi như là ngươi có thể thoát khỏi Chủ Thần huyết thệ, sau này ngươi đến Thần giới, ta thề chắc chắn sẽ truy sát ngươi đến chết.
- Ha ha ha!
Lục Ly cười ha hả, không có chút e ngại, không nói tới chuyện hắn có thể tới Thần giới hay không, giả sử có thể tới thì Thần giới lớn như vậy, Vu Thần sao có thể dễ dàng tìm thấy hắn.
Lỡ như Vu Thần thực sự có thể tìm thấy hắn thì cũng không sao. Sư phụ hắn là Đấu Thiên Đại Đế của Thần giới. Ngay cả Dực Thần, Vu Thần không thể đánh nổi, làm sao dám động vào Đấu Thiên Đại Đế.
Nếu như Vu Thần không lừa hắn, Lưu Ly sẽ không làm trái thỏa thuận. Chờ sau khi phân thần của Vu Thần biến mất, Lục Ly thu hồi Âm Quỳ Thú vào trong Thiên Tà Châu, sau đó điều khiển hạt châu bay về phái đại quân.
Bên ngoài chân núi thành Vu Lỗ quân đội đông nghịt, vây thành vài vòng quanh ngọn núi của thành Vu Lỗ. Tuy nhiên vì Vu Khí đã hạ lệnh làm cho quân đội ở dưới chân núi nên không có một quân sĩ nào dám đi lên.
Người dân Vu tộc đều vô cùng kích động và chờ mong, vừa rồi bọn họ cảm nhận được một sức mạnh thần kỳ, còn nhìn thấy cột sáng hướng lên trời kia, đây không phải là Vu Thần hiển linh thì là gì? Trên núi có tiếng động lớn như vậy, lẽ nào là Vu Thần ra tay diệt từ Lục Ly.
- Hả…
Thiên Tà Châu xuất hiện trên bầu trời làm vô số quân sĩ cảm thấy choáng váng, vừa rồi tiếng động lớn như vậy, tại sao Thiên Tà Châu còn chưa bị phá vỡ? Không lẽ ngay cả Vu Thần cũng không thể đánh giết Lục Ly, để cho Lục Ly chạy thoát.