Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Những thứ này thường được chúng ta sử dụng để lôi kéo người thường, cho bọn hắn ít lợi ích, để bọn hắn một mực thờ phụng chúng ta mà thôi.
- Khó trách!
Thân thể Lục Ly lách vào bên trong Thiên Tà Châu, sau đó lại hỏi:
- Vậy hạt trân châu này của ta thì giải thích thế nào? Đây chính là do một vị Tiên Tổ của Nhân tộc mang từ Thần giới về. Hắn có thể mang Thần khí trở về, tại sao ngươi không làm được.
- Ha ha!
Vũ Thần cười nhạo, hỏi:
- Nếu ta đoán không sai, vị Tiên Tổ này chắc hẳn đã chết.
- Ha!
Lục Ly kinh ngạc nói:
- Làm sao ngươi biết?
- Rất đơn giản!
Vu Thần nhếch mép nói:
- Nếu như ta muốn đi xuống nhân gian thì thật ra cũng có thể được nhưng lúc đi xuyên qua kết giới không gian, chắc chắn sẽ bị mảnh vụn không gian làm bị thương nặng, không sống được bao lâu. Ví dụ như Thần giới Đại năng, nếu xuyên qua kết giới không gian, cuối cùng khả năng chết đi cũng sẽ là bảy phần. Trừ khi đạt tới cảnh giới Chí Tôn, nếu không muốn xuống nhân gian thì gần như chuyện là không thể. Mấy năm nay Đấu Thiên Tổn giả chắc là chưa từng trở về đúng không?
- À…À!
Lục Ly im lặng, có hơi mất mát, xem ra muốn lấy Thần Giáp và Thần Khí từ Vu Thần là chuyện không thể nào. Vốn dĩ hắn nghĩ rằng, nếu như có được Thần Giáp và Thần Khí, hắn có thể giết hết đám cường giả của cửu giới, kiếp nạn lớn nhất trước mắt sẽ được giải quyết một cách dễ dàng.
- Không thể mang Thần Giáp và Thần Khí xuống dưới nhân gian được!
Một lúc sau, Lục Ly lại tiếp tục đưa ra điều kiện, hắn nói:
- Vậy ngươi chỉ dạy cho ta môt chút Thần Thông của Thần giới đi, để ta có thể dễ dàng có được sức mạnh như thần linh, chuyện này chắc là không khó nhỉ?
Hiếm lắm mới có một Thần Linh có thể để cho mình dọa dẫm, Lục Ly không lợi dụng cơ hội này thì thật là có lỗi với bản thân.
- Thần Thông của Thần giới?
Vu Thần cười nhạo, nói:
- Ngươi không có thần lực, có chỉ dạy cho ngươi thì ngươi cũng không dùng được. Với lại Thần Thông của Thần giới vô cùng huyền diệu, ngươi cũng không phải là thần, thì có mấy trăm năm cũng không thể hiểu được. Nếu như ngươi muốn học, ta chỉ có thể dạy cho ngươi một chút Độc Cổ Chi Thuật. Cái này tùy vào nhận thức của ngươi, nếu như nhận thức tốt thì học năm mười năm đã có thể dễ dàng càn quét nhân gian. Ngươi có Âm Quỳ Thú, chỉ cần bồi dưỡng thêm một thời gian, sẽ có thể dễ dàng càn quét vỏ giả nhân gian.
- Độc Cổ Chi Thuật?
Sắc mặt Lục Ly lập tức trầm xuống, liệu có phải Vu Thần đang lừa hắn hay không? Cho hắn học Độc Cổ Chi Thuật, đến lúc đó người không ra người, quỷ không ra quỷ, cả người toàn là độc, có lẽ Bạch Thu Tuyết, Khương Linh Linh sẽ bị dọa chết.
Lại nói nếu học Độc Cổ Chi Thuật, nhỡ đâu Vu Thần hãm hại hắn? Đến lúc đó chỉ có thể trở thành con rối của Vu Thần
Hắn có chút tức giận nói:
- Chuyện này cũng không được! Ngươi đường đường là một thần linh, chẳng lẽ lại không có gì tốt có thể cho ta sao? Thế mà còn muốn đàm phán với ta? Hay là ta phá hủy đền thờ này đi, phân thần của ngươi không thể đi xuống nhân gian nữa, đại địa này còn không phải bị ta thống trị hay sao?
- Ta không có nói như vậy!
Sắc mặc của Vu Thần xấu đi, đã phải ăn nói khép nép với một người thường, lại còn hơi một tí đã bị Lục Ly uy hiếp, sắc mặt hắn ta có thể tốt mới lạ.
Hắn ta nói:
- Nếu như ở Thần giới, ngươi muốn mười bộ Thần Giáp, Thần Khí đều được. Nhưng mà ngươi lại ở nhân gian, cái giá phải trả quá cao, ta không thể gánh nổi. Hay là ta sử dụng Đại Thần thông, giúp ngươi tìm tiếm, nuôi dưỡng môt Cổ Trùng lợi hại nhất, đảm bảo ngươi không có đối thủ ở nhân gian, được không?
- Không muốn!
Lục Ly cũng không dám để loài vật có độc này ở bên cạnh, nếu như bị cắn trúng một phát thì ngay cả Đấu Thiên Đại Đế cũng không cứu được hắn.
Hắn không thèm suy nghĩ, nói:
- Vu Thần, ngươi suy nghĩ thật kỹ xem có thể cho ta thứ gì tốt. Mấy thứ cổ độc này ta đều không muốn, nếu như mà ngươi không có thứ gì tốt cho ta, vậy ta chỉ có thể phá hủy đền thờ này thôi.
- Ngươi…
Vu Thần nổi giận, Lưu Ly lại tiếp tục uy hiếp, hắn vẫn còn dám trắng trợn dọa dẫm hắn ta, nếu như Lục Ly không vừa lòng thì liền trở mặt ngay lập tức.
Vu Thần im lặng mất nửa nén hương, mới thở dài nói:
- Thế này đi, ta truyền thụ cho ngươi một loại Thần Thông, loại Thần Thông này tương đối đơn giản, nếu như cảnh giới của ngươi mạnh hơn môt chút thì có thể miễn cưỡng sử dụng nó.
Lục Ly hơi có chút phấn chấn, nói:
- Ngươi nói đi, ta nghe!
Vu Thần nghĩ nghĩ rồi nói:
- Thần Thông này tên là Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật, sau khi tu luyện thành công có thể ngưng tụ đất thành Thạc Nhân. Có tất cả ba tầng, tầng thứ nhất là Thạch Nhân, chiến lực Thạch Nhân không mạnh, tương tự với Đại Tiên của các người, tầng thứ hai thì có thể ngang ngửa với thần linh. Nếu như có thể tu luyện tới tầng thứ ba, Thạch Nhân của ngươi tạo ra có chiến lực tương tự Chân Thần. Đương nhiên ngươi không có thần lực nên dù ngươi có hiểu được tầng thứ ba cũng không thể sử dụng nó. Nhưng mà chỉ cần ngươi có thể hiểu được tầng thứ hai thì có thể thoải mái càn quét nhân gian. Bí thuật Thần Thông ở Thần giới đều rất đáng giá, là do bản tôn tình cờ lấy được bên trong một Thần Mộ. Tiểu tử nhà ngươi được hời rồi!
- Đồ tốt, đồ tốt!
Sau đó Lục Ly học thuộc toàn bộ Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật, hắn ghi nhớ nó trong đầu. Cảm thấy thần thuật này vô cùng huyền diệu, chắc chắn là thần thuật lợi hại, lại nhớ tới mấy lời của Vu Thần, Lục Ly vô cùng kích động.
Tầng thứ nhất có thể ngưng tụ thành con rối có chiến lực tương tự Đại Tiên thì không đáng nhắc tới. Quan trọng là tầng thứ hai có thể ngưng tụ thành con rối có chiến lực ngang ngửa thần linh. Chỉ cần hiểu được tầng thứ hai của Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật , có thể liên tục tạo ra một đám con rối có chiến lực tương tự như thần linh, nghĩ đến cảnh triệu tập mấy ngàn con rối như vậy bao vây toàn bộ cửu giới, Lục Ly hưng phấn đến đỏ mặt.