Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thiết Hàn liều mạng muốn ngăn cản, nhưng lực tấn công và tốc độ của hắn đều quá yếu, cơ bản không ngăn được Âm Quỳ Thú.
- Dừng tay đi!
Sau một tuần hương nữa, cuối cùng Man Thần cũng yếu ớt nói:
- Nhân tộc, ngươi thắng, chúng ta có thể nói chuyện nghiêm túc một chút, để Âm Quỳ Thú dừng lại đi.
- Tiện nhân mà còn già mồm!
Lục Ly bĩu môi lẩm bẩm một tiếng, sau đó để Âm Quỳ Thú rút lui, bản thân hắn cũng điều khiển Thiên Tà châu bay ngược trở lại.
Ở Xa xa, Chấp pháp trưởng lão luôn nhìn chăm chú lên bên này, nghe được Man Thần thỏa hiệp, hắn như trút được gánh nặng thở dài một hơi, vẻ mặt không dám tin.
Thần Linh!
Chắt của hắn có thể khiến Thần Linh thỏa hiệp, khiến Thần Linh cúi đầu!
Trong lòng của hắn có chút tự hảo, cái lưng còng lúc này bỗng thẳng lên rất nhiều.
- Thỏa hiệp?
Thiết Hàn đứng dưới đống đổ nát của núi Man Thần, cảm thấy hơi hụt hẫng,bất lực.
Man Thần vô địch trong lòng bọn họ lại thỏa hiệp với một người phàm, thần thủ hộ của bọn hắn không thể che chở bọn hắn vậy bọn hắn còn thờ phụng Man làm cái gì.
Đương nhiên, lúc này hắn cũng không dám nói gì, cũng không dám biểu lộ cái gì, trong lòng hắn vẫn kính sợ Man Thần như cũ, chỉ là có chút mờ mịt và sợ hãi thôi.
Giọng nói âm trầm của Man Thần vang lên:
- Nhân tộc, ngươi muốn thế nào, ngươi đã biết một số chuyện ở Thần giới, vậy chắc ngươi cũng biết là không thể nào lấy được Thần Khí Thần giáp gì đó, bản thần không chịu đựng nổi hàng rào không gian kia.
Mặc dù đã biết sự thật này, nhưng trong lòng Lục Ly vẫn hơi thất vọng, hắn không tự mình ra giá, trầm mặc một lát rồi nói:
- Ta giúp ngươi bảo tồn sức mạnh tín ngưỡng ở đại địa Bắc Man, đồng thời đáp ứng ngươi sẽ không giết chết con dân Man tộc bình thường, để Thiết Hàn tiếp tục thống trị Man tộc. Đây là lời hứa của ta. Vậy ngươi có thể cho ta cái gì ?
Lục Ly đưa ra lời hứa của mình, để Man Thần tự mình ra giá, kiểu này có lẽ sẽ thu được thứ gì đó có giá gì, dù sao thì quyền quyết định vẫn là ở chỗ hắn. Lúc ở thành Vu Lỗ, hắn để Vu Thần tự mình ra giá, cuối cùng có được Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật.
Man Thần im lặng một lúc, nói:
- Tiểu tử Nhân tộc, mặc dù cảnh giới của ngươi thấp, nhưng lại còn rất trẻ, sau này tiền đồ vô hạn, phi thăng tới Thần giới có lẽ không thành vấn đề. Chờ ngươi đến Thần giới, bản tôn ban cho ngươi mười kiện Thần khí, cũng thu ngươi làm đệ tử ký danh, truyền cho ngươi ba ngàn đại đạo, được không?
Lục Ly trợn tròn mắt, lúc ấy Vu Thần muốn nhận hắn làm đệ tử thân truyền, còn Man Thần lại muốn nhận hắn làm đệ tử ký danh hắn thật sự coi bản thân là Đại Năng Chí Tôn Thần giới hay sao?
Hắn cười nhạo nói:
- Man Thần, ngươi đừng sỉ nhục trí thông minh của ta, ta còn không thèm dạng sư phụ như ngươi, cho ta thứ gì đó thiết thực hơn đi.
- Không thèm?
Man Thần có chút bất mãn nói:
- Bản thần là Hộ Kỳ Đại Tướng của đại tông phái thứ mười Quy Vân tông ở phía Nam Thần giới, nằm trong danh sách hàng triệu chân hần có tên trong danh sách Thần Bảng, uy danh hiển hách. Ở Thần giới, người muốn bái ta làm thầy nhiều vô kể, trẻ con ngu dốt, thật sự quá ngu xuẩn.
- Thật không biết xấu hổ, chưa từng thấy có người nào mặt dày như ngươi cả!
Lục Ly không chút lưu tình nói:
- Đại tông phái thứ mười ở phía Nam Thần giới? Ngươi không biết ngại à mà lấy cái đó ra để khoe khoang. Lại còn nằm trong trong hàng triệu chân thần có tên trong danh sách Thần Bảng. Vẻ vang quá nhỉ? Nói như ngươi mười, ở đại địa Thần Châu chúng ta cũng có Chiến Thần Bảng, hơn nữa ta còn là người đứng đầu danh sách. Ta còn chưa khoe khoang thì ngươi khoe khoang cái gì?
- Ngươi thì biết cái đếch gì!
Man Thần bị Lục Ly chọc giận, suýt chút nữa nôn ra máu, hắn giận dữ hét:
- Chiến Thần bảng nho nhỏ ở nhân gian các ngươi làm sao có thể so sánh với Thần Bảng. Thần giới có biết bao nhiêu Chân Thần, có thể lên Thần Bảng đều là Chân Thần cực kỳ mạnh, cho dù là đứng trong hàng chục triệu Chân Thần có tên trong danh sách Thần Bảng thì cũng đã là cường giả Thần giới. Rất nhiều Chân Thần tu luyện cả trăm vạn năm mà cũng không thể lọt vào bảng. Trẻ con ngu dốt, tức chết bản thần!
Man Thần vốn định uy hiếp hắn một chút, Lục Ly lại hoàn toàn không hiểu điều này có tính uy hiếp gì ở đây, giống như một người có tiền mua một tác phẩm nghệ thuật cực kỳ đắt đỏ, sau đó khoe khoang với một người nông dân, người nông dân kia lại cảm thấy tác phẩm nghệ thuật này không bằng que đốt lửa của nhà hắn
Lục Ly thực sự cũng biết một chút chuyện ở Thần giới, nhưng đây là lần đầu tiên nghe tới Thần Bảng. Nghe nói có Chân Thần tu luyện trăm vạn năm đều không thể lên bảng, vậy thì xem ra bảng danh sách này thật sự có chút uy tín. Không biết Đấu Thiên Đại Đế, Dực Thần xếp thứ bao nhiêu trong Thần Bảng.
Đương nhiên, lúc này hắn không có tâm tư đi hỏi những chuyện này, hắn im lặng một lúc nói:
- Đừng đưa cho ta những thứ vô dụng này, ra điều kiện đi. Nếu như ta không hài lòng thì ngươi cũng đừng hòng bảo vệ được sức mạnh tín ngưỡng này. Ta là người coi trọng lợi ích thực tế, đừng đùa giỡn với ta.
Man Thần không còn cách nào khác , đành phải thuận theo Lục Ly, một lát sau hắn nói:
- Người đừng mong có đượcThần khí, ta có rất nhiều thần thuật, nhưng cho ngươi cũng vô dụng, bây giờ ngươi học không được. Nhưng ta sẽ truyền cho ngươi Thuẫn Giáp Thuật mà ta đã truyền cho Thiết Hàn, mặt khác còn có thể truyền cho ngươi linh hồn phòng ngự Ngự Thần thuật, ngươi hài lòng chưa?
- Thuẫn Giáp Thuật, linh hồn phòng ngự Ngự Thần thuật?
Vẻ mặt Lục Ly có hơi thất vọng, phòng ngự của hắn rất mạnh, lại còn có thêm cả Thiên Tà châu, vậy nên hắn không quan tâm đến Thuẫn Giáp Thuật lắm . Hắn càng không thèm linh hồn phòng ngự Ngự Thần thuật, hắn đã có Ngân Long ấn ký, trước mắt không người nào có thể sử dụng công kích linh hồn để tổn thương hắn.
Chẳng qua, Man Thần đã chủ động cho hắn, nên tất nhiên không có chuyện không muốn, hắn mở miệng nói:
- Hai thần thuật này còn chưa đủ, có thần thuật công kích nào ta có thể học không?
- Không có, chỉ có hai thần thuật thôi, có muốn hay không!