Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Man Thần lại tiếp tục nói nhảm, sau đó hư ảnh khổng lồ ở giữa không trung uốn éo, cuối cùng biến thành một cái rìu thật lớn, xé rách bầu trời chém thật mạnh vào Lục Ly!
- Xoẹt!
Đòn tấn công này có uy lực rất lớn, khoảng không bị xé rách, không gian chấn động, như thể chiếc rìu khổng lồ này đã cắt đứt cả bầu trời, cũng tương tự như lúc Vu Thần ngưng tụ một nắm đấu khổng lồ đánh Thiên Tà Châu xuống đất.
Lục Ly không dám để Âm Quỳ Thú đi đánh lại đòn tấn công này, mặc dù Âm Quỳ Thú chắc chắn không bị đập chết, nhưng có lẽ sẽ bị trọng thương. Lục Ly thầm ra lệnh cho Âm Quỳ Thú lui về phía sau, sau đó đi vào bên trong Thiên Tà châu.
- Ầm!
Chiếc rìu khổng lồ chém mạnh vào Thiên Tà châu, nhưng Thiên Tà châu không hề bị ảnh hưởng, ánh sáng màu xanh phía trên vẫn lấp lánh, luồng khí xung quanh cuồn cuộn, lớp đất đá phía dưỡi vỡ tung, mặt đất bị lõm sâu vài mét.
- A!
Thiết Hàn đứng dưới núi Man Thần, vẻ mặt không dám tin nhìn Thiên Tà châu. Hắn nghe nói hạt châu này là Thần khí rất mạnh, nhưng không nghĩ rằng lại mạnh đến mức kỳ quái như thế này, một đòn tấn công kinh khủng như vậy mà nó không bị di dịch dù chỉ một chút.
- Thần khí này...
Man Thần rõ ràng cũng bị sốc, nghi ngờ hỏi:
- Tại sao Thần khí này lại mạnh như vậy? Tại sao lại có thể xuất hiện một Thần khí mạnh như vậy ở Nhân gian. Tiểu tử kia! Sao ngươi lại có thần khí này?
Sau khi Man Thần nhìn thấy Thiên Tà châu, liền biết là thần khí, nhưng hắn nghĩ rằng thần khí xuất hiện ở nhân gian chắc chắn là những thần khí yếu nhất. Không ngờ lại có thể ngăn cản đòn tấn công mạnh nhất của hắn.
- Thần khí tất nhiên là được lấy từ Thần giới.
Giọng nói của Lục Ly truyền ra ngoài:
- Man Thần, đòn tấn công mạnh nhất của ngươi ở nhân gian yếu hơn tưởng tưởng của ta nhiều. Nếu không hay ta để ngươi đánh thêm mười lần hay tám lần nữa để ngươi chết tâm. Mặt khác ngươi cũng đừng ngấp nghé thần khí của ta, đừng nói gì đến việc đổi thần khí này nọ. Trước ngươi cũng có mấy thần linh nói với ta việc này. Ta biết không ít chuyện ở Thần giới, hiện tại chúng ta có phải nên nói về sức mạnh tín ngưỡng không nhỉ?
Lần trước lừa được Vu Thần, nên bây giờ Lục Ly nghiện dọa giẫm. Nếu có thêm Man Thần giúp hắn chiến đấu với cường giả cửu giới thì càng hay. Đương nhiên Lục Ly sẽ không bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy.
Hắn dự định sẽ dọa dẫm Man Thần một chút, và cũng nhờ Man Thần giúp hắn đối phó với cường giả Cửu Giới, có phân thần của hai Đại cường giả Thần giới trợ giúp, đến lúc đó cường giả Cửu Giới có tới, Lục Ly sẽ khiến cho bọn hắn một đi không trở lại.
Man Thần im lặng, nhưng mà không im lặng quá lâu, hắn lạnh giọng nói:
- Không có gì để nói, bản thần cũng không thèm muốn gì thần khí của ngươi, bản thần muốn giữ vững Man tộc, nếu ngươi muốn cưỡng ép diệt Man tộc, bản thần chỉ có thể vận dụng Đại Thần thông tiêu diệt Nhân tộc các ngươi. Ta không giết được ngươi, còn không diệt được các ngươi Nhân tộc sao. Ngươi đừng đề cao bản thân quả, chỉ vì hàng rào không gian nên bản Thần không thể hạ phàm thôi, nếu không muốn muốn diệt ngươi chỉ một cái búng tay.
- Ta thật sự không thích nghe lời này của ngươi!
Âm thanh của Lục Ly trở nên lạnh lẽo, hắn ghét nhất là bị uy hiếp, hơn nữa Nhân tộc là nơi thủ hộ của Đấu Thiên Đại Đế, Đấu Thiên Đại Đế lại là Thần giới Đại Năng. nếu Man Thần thật sự vận dụng Đại Thần thông hủy diệt Nhân tộc, vậy sẽ phá vỡ sức mạnh tín ngưỡng của Đấu Thiên Đại Đế, làm sao Đấu Thiên Đại Đế có thể để yên cho hắn?
Hắn lạnh lùng nói:
- Ngươi muốn đi hủy diệt Nhân tộc, cứ việc đi! Điều kiện tiên quyết là ngươi có thể đánh được Đấu Thiên Tôn giả. Với lại, thần lực của ngươi có thể duy trì bao lâu. Chờ ta phá hủy núi Man Thần, ta xem ngươi làm sao mà ngưng tụ phân thần xuống hạ giới? Âm Quỳ Thú động thủ!
- Grừ Grừ!
Âm Quỳ Thú gầm một tiếng rồi bay vọt lên, lần này không bay lên đỉnh núi Man Thần nữa mà là đập mạnh vào núi Man Thần, xô núi Man Thần thành một sơn động khổng lồ.
- Hừ!
Man Thần lại giận tím mặt, vào lúc Âm Quỳ Thú rút lui chuẩn bị tiếp tục lao tới, hắn ngưng tụ một bàn tay lớn, từ trên cao đập mạnh xuống, muốn đánh bay Âm Quỳ Thú.
- Vút!
Thiên Tà châu bay đi, va chạm với bàn tay lớn kia ở giữa không trung, giúp Âm Quỳ Thú tránh được một đòn tấn công này.
Năng lượng của Thiên Tà châu đã khôi phục mấy năm ở Cổ Thú giới, đòn tấn công của Man Thần mặc dù bá đạo, nhưng ngăn trở mấy tháng thì không thành vấn đề. Với lại mỗi lần Man Thần động thủ, chắc chẳn phải tốn hao một lượng lớn thần lực bởi vì nơi này không phải là Thần giới.
- Ầm ầm!
Âm Quỳ Thú liên tục rút lui, rồi sau đó lao thật nhanh, bất ngờ va chạm làm cho ngọn núi Man Thần đổ xuống, lỗ chỗ như tổ ong. Núi Man Thần rất cao, nếu như dưới đáy bị đụng rỗng thì chắc chắn núi Man Thần sẽ sụp đổ, đến lúc đó tất nhiên không thể giữ được đền thờ ở phía trên.
- Dừng tay!
Mặc dù Thiết Hàn không nhận được chỉ thị từ Man Thần, nhưng lúc này cũng ngồi không yên, ánh sáng màu vàng đất trên người hắn lóe lên, trong tay xuất hiện một chiếc rìu khổng lồ, bất ngờ đập vào Âm Quỳ Thú.
Đáng tiếc lực tấn công của hắn không đủ mạnh, chiếc rìu khổng lồ đập vào người Âm Quỳ Thú, không chỉ không đập bay Âm Quỳ Thú ra ngoài, mà ngược lại hắn còn bị Âm Quỳ Thú đụng bay đi.
- Rầm rầm rầm!
Âm Quỳ Thú liên tục va chạm hết lần này tới lần khác, núi Man Thần rung chuyển dữ dội, núi đá ở phía trên phía trên bắt đầu lăn xuống . Nếu như tiếp tục va chạm, ngọn núi cao chót vót chắc chắn sẽ bị sụp đổ.
Man Thần rất tức giận, liên tục đập mạnh tay xuống, đáng tiếc đều bị Lục Ly dùng Thiên Tà châu chặn lại.
Đòn tấn công của Man Thần cần thời gian ngưng tụ, dù sao ở nơi này chỉ là một sợi dây phân thần, Thiên Tà châu của Lục Ly đường kính cả trăm trượng đại, dễ dàng có thể ngăn cản bất kỳ đòn tấn công nào của hắn.
- Rầm rầm rầm!
Núi Man Thần rung động càng ngày càng dữ dội, núi đá lăn xuống càng ngày càng nhiều,bên dưới toàn là đất đá, nhìn mà rợn người.