Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bên Đại địa Bắc Man có Thiết Hàn phối hợp, Hòa Nguyệt rất thoải mái xếp vào Tử Thể, nhưng không thể quá rêu rao, cho nên còn cần thời gian mới có thể để Tử Thể trải rộng toàn bộ Đại địa Bắc Man.
Đương nhiên, có Thiết Hàn ở, Bắc Man Đại Đế nắm rõ tất cả tình báo trong lòng bàn tay, để Hòa Nguyệt thả ra một ít Tử Thể chỉ vì càng thêm bảo hiểm.
Thời gian trôi qua bốn tháng, đa số con cháu của Lục gia, Khương gia, Khổng gia, Dạ gia đã di chuyển đi Mộc Ngục, gia tộc phụ thuộc tứ đại gia tộc cũng triệu tập nhiều con cháu đi vào. Bên kia xây dựng mười tòa đại thành, mấy chục tòa tiểu thành, nhiều vật chất gom lại một chỗ, bên Mộc Ngục rất phồn hoa.
Bình dân, tiểu gia tộc không biết việc mấy đại gia tộc di chuyển, nhưng các đại gia tộc lại biết cực kỳ rõ ràng.
Rất nhiều gia tộc thấp thỏm lo âu, các loại lời đồn bắt đầu lưu truyền, dù sao cho dù có bảo địa, tối đa sẽ chỉ cho con cháu tinh anh của gia tộc vào thôi đúng không? Sao có thể dời hết người cả tộc, bao gồm già yếu phụ nữ và trẻ em?
Đây rõ ràng là đi vào lánh họa.
Người của Vấn Tiên Điện, Khiếu Thiên Cung, Xích Nguyệt Trai nóng nảy, muốn tìm Lục Chính Dương nhưng không gặp được, đành đi vào thành Thí Ma tìm Chấp Pháp Trưởng Lão để hỏi thăm.
Chấp Pháp Trưởng Lão giữ kín không nói, chỉ bảo các gia tộc có thể chuẩn bị một ít con cháu tinh anh cùng vào trong Hỏa Ngục.
Các gia tộc lập tức hoạt động, tụ tập con cháu tinh anh lại, tập thể đi theo trưởng lão Thí Ma Điện dẫn vào Hỏa Ngục.
Vừa vào Hỏa Ngục, con cháu của các gia tộc như phát hiện đất liền mới, Thiên Địa Huyền Khí ở bên này dày đặc, nhiều chỗ có đủ loại linh tài, những linh tài này tuy miễn cưỡng đủ chín nhưng bên Lục Ly không thiếu linh tài, vì vậy mặc kệ chúng nó tiếp tục sinh trưởng.
Trong Hỏa Ngục xây dựng mấy cái thành trì, trong thành đều là con cháu của các gia tộc, bọn họ đương nhiên đều là con cháu của đại gia tộc phụ thuộc Lục gia, Khương gia, Khổng gia, Dạ gia, người của bản tộc tứ đại gia tộc đều đi Mộc Ngục.
Những người Vấn Tiên Điện, Khiếu Thiên Cung, Xích Nguyệt Trai cư ngụ trong thành mấy ngày, hiểu rõ rất nhiều bí văn thì đều bóp nát một miếng ngọc phù đặc biệt.
Bọn họ không có biện pháp tùy tiện ra ngoài, chỉ có thể thông qua cách này truyền tin ra ngoài, miếng ngọc phù đặc biệt này đại biểu hàm nghĩa rất rõ ràng: Hỏa Ngục quả thực là tuyệt thế bảo địa, giục người trong gia tộc tìm cách triệu tập càng nhiều người đi vào.
Tộc nhân của mấy đại gia tộc lại đi cầu Chấp Pháp Trưởng Lão, lão không từ chối, nói thẳng nếu tam đại gia tộc muốn di chuyển nhiều con cháu vào thì cũng được, nhưng bọn họ phải tự mình xây dựng thành trì, hơn nữa được cho một khối địa bàn, để bọn họ tự phát triển.
Đây là ý của Lục Ly.
Đứng ở độ cao của Lục Ly thì không còn quan trọng mấy thứ này nữa. Mấy đại gia tộc không cách nào uy hiếp Lục gia, Khương gia, Dạ gia, Khổng gia, nếu dám có lòng xấu xa thì Lục Ly lật tay là có thể trấn áp.
Trong ý tưởng ban đầu của Lục Ly là nếu có thể dời toàn bộ nhân tộc Đại địa Thần Châu vào trong là hoàn mỹ nhất. Đến lúc đó, cường giả Cửu Giới buông xuống, Lục Ly sẽ không phải kiêng kỵ điều gì, có thể buông tay chiến một trận với cường giả Cửu Giới.
Nhưng rất rõ ràng, điều này không hiện thực, không nói đến vấn đề thu xếp cho nhiều người, chỉ bàn về di chuyển số lượng lớn nhân khẩu, phần lớn là bình dân, không cách nào liên tục cưỡi truyền tống trận. Nhiều người như vậy từng bước truyền tống đi qua, phỏng chừng mấy chục năm cũng không đủ dùng...
Cho nên, Lục Ly chỉ có thể chọn phương án thứ hai, truyền tống võ giả của các đại gia tộc vào Hỏa Ngục, lỡ như không còn cách nào khác, không thể địch lại thì ít ra giữ lại một ít mồi lửa, để lại chút nguyên khí của Đấu Thiên Giới.
...
Thời gian trôi qua bốn tháng, Lục Ly vừa lúc xuất quan vài ngày trước, mất bốn tháng, hắn rốt cuộc cảm ngộ xong thần thuật cảnh giới Không Linh.
Cảm giác lúc trước của Lục Ly đã đúng, thần thuật này không quá khó, bởi vì thần thuật này không phải loại công kích hay phòng ngự, nó chỉ là tiểu thần thuật dạng phụ trợ, không phức tạp huyền ảo như Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật.
Vì tham ngộ loại thần thuật này mà Lục Ly bế quan tròn bốn tháng, giữa đường thân thể thật sự không chịu nổi mới tạm dừng, ngủ một ngày.
Lần này xuất quan, Lục Ly không kịp kiểm nghiệm thành quả, trực tiếp nằm trên mặt đất ngủ say sưa, mãi đến hôm nay mới tỉnh lại.
Xoẹt xoẹt!
Sau khi tỉnh dậy, Lục Ly không kịp ăn cơm, lập tức bắt đầu kiểm nghiệm uy lực của thần thuật.
Hắn khép mắt lại, linh hồn từ từ trầm xuống, tiếp đó thân thể cũng dần trầm lắng, nhịp tim đập càng lúc càng chậm, hô hấp càng lúc càng yếu, thậm chí... hơi thở sinh mệnh trên người của hắn yếu bớt.
Cuối cùng!
Lục Ly ngồi xếp bằng như vị tăng già viên tịch, không cảm thụ được chút hơi thở nào từ cơ thể, không có nhịp tim, tựa như tọa hóa.
Linh hồn của Lục Ly đi vào trong hắc ám tuyệt đối, hắn không nghe được âm thanh gì, không ngửi được mùi gì, không cảm thụ được động tĩnh gì, giống như linh hồn đi vào ám ngục, trừ suy nghĩ ra, hắn không làm được điều gì khác.
Ban đầu Lục Ly hơi khủng hoảng, dù sao bất cứ người nào đi vào loại trạng thái này đều sẽ có chút bất an và sợ hãi, nhưng hắn rất nhanh điều chỉnh lại. Lúc tham ngộ loại thần thuật này, hắn đã biết sẽ xuất hiện loại tình huống này, tùy thời có thể rút khỏi trạng thái đó.
- Thử thôi diễn Tuyến Lộ Thiên Đồ, xem thử trong trạng thái như vậy có thể lên được không?
Cảnh giới Không Linh là thần thuật phụ trợ tu luyện, sau khi vận dụng thần thuật này thì người ta sẽ đạt đến trạng thái tu luyện lý tưởng nhất, tốc độ tu luyện tăng nhanh.
Lục Ly bắt đầu chậm lại bức Tuyến Lộ Thiên Đồ thứ năm, trầm lắng đi vào, bị chính mình dọa.
Dường như trong trạng thái như vậy, đầu óc của hắn minh mẫn hơn, tốc độ chậm lại cũng tăng lên gấp mấy lần, mới năm ngày mà hắn đã dễ dàng tham ngộ xong một bức tiểu đồ.
- Thứ tốt!
Lòng Lục Ly rạo rực, hắn suýt hưng phấn không muốn dừng lại, tiếp tục tham ngộ Tuyến Lộ Thiên Đồ.