Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bí thuật thứ ba tốn nhiều thời gian hơn một chút, mất hai tháng trời thành công cảm ngộ Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật đệ nhất trọng.
- Xuất quan!
Tuy rằng liên tục bế quan, thể xác và tinh thần mệt mỏi nhưng Lục Ly vẫn rất là hưng phấn. Hắn lắc người xuất hiện bên ngoài Thiên Tà Châu, thần niệm quét qua, phát hiện Khương Khởi Linh và Bạch Thu Tuyết đang bế quan, Bạch Hạ Sương không ở, hắn lập tức bay ra ngoài, lao ra đại bản doanh, bay sâu vào Hỏa Ngục.
Đến chỗ không người, trong tay Lục Ly sáng lên màu vàng đất, mặt đất bốn phía dao động dập dờn, tiếp đó vô số đất đá dâng lên, ngưng tụ Thạch Đầu Nhân cao mười trượng.
Ánh sáng màu vàng đất trong tay Lục Ly lấp lánh, không ngừng bắn ra tia sáng bay về phía Thạch Đầu Nhân. Sau khi đánh ra mười hai luồng sáng, Thạch Đầu Nhân phát sáng, từ từ thu nhỏ.
Thạch Đầu Nhân cao mười trượng cuối cùng rút xuống còn một trượng, nhưng hơi thở trên người Thạch Đầu Nhân đặc biệt hùng hậu, Lục Ly đánh ra một thủ thế, chỉ hướng ngọn núi đá gần đó.
Người đá sau khi rút nhỏ thì toàn thân như đúc nước thép, trông giống con người, nhưng không có mắt mũi miệng, toàn thân có thể mấp máy, đường cong cực đẹp, tràn đầy mỹ cảm sức mạnh.
Vèo!
Hai chân Thạch Đầu Nhân giẫm mặt đất, cả người như kiếm bén phóng đi, thiết quyền đấm về phía núi đá.
Ầm!
Núi đá nổ tung, đầy trời đá vụn tung tóe, mắt Lục Ly sáng như sao. Tốc độ Thạch Đầu Nhân bay đi và lực lượng cú đấm này tuyệt đối không thua gì Địa Tiên.
Lục Ly chỉ hướng khác:
- Tiếp tục!
Thạch Đầu Nhân lao nhanh đi, thiết quyền đấm vào núi đá khác, một đấm đánh nát núi đá bên kia.
Lực lượng của Thạch Đầu Nhân cực kỳ cường đại, không hiểu thần thông nào khác, hoàn toàn là dựa vào sức mạnh cường đại công kích.
Lục Ly kết thủ ấn, Thạch Đầu Nhân bay về, bản mệnh châu trong bụng hắn xuất hiện, hắn ngưng tụ một ít Linh Phong Thần Binh đánh về phía Thạch Đầu Nhân.
Bùm bùm bùm!
Các thanh Linh Phong Thần Binh khủng bố bắn vào người Linh Phong Thần Binh phát ra âm thanh trầm đục, không ngờ Thạch Đầu Nhân ngăn được mấy thanh Linh Phong Thần Binh. Nhưng thần binh phía sau cũng bay tới, Thạch Đầu Nhân cuối cùng nổ tung thành bột mịn.
- Mức độ lực lượng phòng ngự có thể so sánh Địa Tiên!
Lục Ly biết rõ uy lực của Linh Phong Thần Binh, giờ phút này hắn xem như nghiệm chứng được sức chiến đấu tổng hợp của Thạch Đầu Nhân, hắn nhẹ gật đầu rất là vừa lòng, Vu Thần không có lừa hắn, thần thuật này quả thực rất mạnh.
- Lên!
Lục Ly rất nhanh ngưng tụ một Thạch Đầu Nhân, lại lần nữa thí nghiệm một phen, xác định Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật này rất ổn định, chỉ cần không bị công kích quá mạnh thì sẽ không sụp đổ.
Lục Ly thử ngưng tụ nhiều người đá, tốc độ ngưng tụ người đá của hắn khá nhanh, mấy chục giây ngưng tụ ra một người, hắn ngưng tụ hàng trăm người. Khi đến con số một trăm, Lục Ly phát hiện linh hồn có chút yếu ớt, thế này mới dừng ngưng tụ.
- Xem ra ngưng tụ Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật cần hao phí tinh thần lực, đáng tiếc!
Lục Ly vốn cho rằng, ngưng tụ mấy vạn Thạch Đầu Nhân sẽ nhẹ nhàng nhấn chìm kẻ địch, cảnh tượng kia chắc chắn rất hùng tráng.
Nhưng giờ thì biết chính mình suy nghĩ nhiều.
Nhưng có thể ngưng tụ một trăm Thạch Đầu Nhân đủ khiến Lục Ly vừa lòng, điều quan trọng bây giờ là tham ngộ Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật đến đệ nhị trọng, vậy thì sức chiến đấu của Thạch Đầu Nhân mới bằng Hóa Thần, nếu không thì với sức chiến đấu của Thạch Đầu Nhân hiện giờ, cho dù ngưng tụ một trăm vạn cái cũng vô dụng.
- Tán!
Lục Ly kết một thủ ấn, một trăm người đá toàn bộ chia năm xẻ bảy, rời ra vỡ nát, biến thành hàng đống bùn đất.
- Đi về bế quan!
Lục Ly bay về phía đại bản doanh, vừa tính nhẩm thời gian. Hắn bế quan hai lần đã gần một năm, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì phỏng chừng cường giả Cửu Giới sẽ buông xuống Đấu Thiên Giới trong năm nay.
- Một năm?
Lục Ly thầm thở dài, cảm ngộ Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật đệ nhất trọng đã làm hắn mất năm tháng, đệ nhị trọng phải tham ngộ ba áo nghĩa thổ hệ, mười hai bí thuật, trong vòng một năm làm sao hắn tham ngộ hết được?
- Nếu không cách nào tham ngộ Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật thì ta phải làm thế nào?
Lục Ly rất là đau đầu, hoàn toàn dựa vào lực lượng của Man Thần, Vu Thần có thể giết hết Hóa Thần xâm nhập không? Nếu bọn họ rút lui Thí Ma chiến trường, đi vào Đại địa Thần Châu đồ sát thì sao? Đến lúc đó hắn lại nên làm như thế nào?
- Đi xem Âm Quỳ Thú!
Lục Ly suy nghĩ một hồi, vòng đi chỗ Âm Quỳ Thú cư trụ. Ngũ Thái Công vẫn luôn không dừng việc vận chuyển trứng của Phì Di Thú lại đây. Sau khi Lục Ly trở về, Âm Quỳ Thú luôn ăn cơm, cũng không biết thực lực có tăng mạnh lên không?
Đến sơn cốc kia, Âm Quỳ Thú đang ngủ say bên trong, cảm ứng được Lục Ly lại đây thì mở mắt ra.
Khiến Lục Ly có chút thất vọng là, thời gian trôi qua gần một năm mà dường như Âm Quỳ Thú không có trưởng thành quá nhiều. Lúc trước tiến bộ lớn như vậy, xem ra là vì năng lượng ẩn chứa trong thân thể Tam Túc Kim Thiềm Thú, Ngân Long Vương quá mạnh.
Lục Ly dặn quân sĩ ở đây trông chừng Âm Quỳ Thú, đừng để thiếu thức ăn cho nó, hắn đi về đại bản doanh.
Sau khi trở về, Lục Ly triệu tập Dạ Tra, hỏi thăm tình huống của Đại địa Thần Châu và bên Thí Ma chiến trường.
Tình huống bên Đại địa Thần Châu khá tốt, trước sau di chuyển hơn nghìn vạn con cháu tinh anh vào, cho dù cuối cùng xuất hiện đại hạo kiếp, ít nhất giữ được mồi lửa cho nhân tộc Đại địa Thần Châu.
Bên Kha Mang thành công bố trí sát trận cùng huyễn trận mạnh mẽ, khiến Lục Ly rất là vui mừng, nỗi lòng sốt ruột và lo âu tạm vơi bớt.
- Tu luyện, mặc kệ có được hay không, dốc hết sức ứng phó đi!
Còn một năm cuối cùng, sống hay chết, có thể thuận lợi vượt qua kiếp nạn lần này hay không phải xem ông trời có thương con dân nhân tộc Đấu Thiên Giới không.
- Ông trời?
Khoảnh khắc này, Lục Ly bỗng nhớ đến Đấu Thiên Đại Đế, nếu Dực Thần cùng Man Thần, Vu Thần đều có thể ngưng tụ một lũ phân thần thì Đấu Thiên Đại Đế là đại năng Thần Giới tự nhiên cũng có thể làm được.