Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bên Thí Ma chiến trường, gần đây Kha Mang cực kỳ bận rộn, hắn tham ngộ một vài thứ từ trong thần đàn, giờ đang dung hợp chúng nó vào ảo cảnh và sát trận.
Kha Mang quả nhiên không phải loại người chỉ biết nói mạnh miệng.
Kha Mang đã thành công dung hợp thứ học được vào sát trận, Chấp Pháp Trưởng Lão tự mình đi vào thí nghiệm một phen, mức độ phòng ngự của Chấp Pháp Trưởng Lão mà không ngăn nổi năm giây. Nếu không phải Kha Mang kịp thời khống chế cấm chế dừng lại, e rằng hắn rất nhanh sẽ bị sát trận trực tiếp chấn sát.
- Thiên tài!
Chấp Pháp Trưởng Lão cảm khái mấy tiếng, trước kia hắn luôn luôn không rõ Lục Ly tại sao xem trọng Thiên Huyễn tộc, xem trọng Kha Mang như thế, cho Thiên Huyễn tộc vô tận linh tài. Chấp Pháp Trưởng Lão cho rằng lực lượng của bản thân mới là số một, nhờ cậy ngoại vật thủy chung là lạc lối.
Mãi đến khi hôm nay hắn mới biết ánh mắt của Lục Ly thấy xa cỡ nào, đương nhiên có lẽ Lục Ly cũng không nhìn xa trông rộng đến thế, chẳng qua cảm thấy cấm chế trận pháp rất lợi hại, nên mới xem trọng Kha Mang.
Thần đàn của Man Thần, Vu Thần đã xây dựng, pho tượng đã được đưa tới, Kha Mang trắc nghiệm mấy lần, không có bất cứ vấn đề gì. Chỉ chờ Lục Ly sử dụng thủ pháp đặc biệt liền có thể tùy thời liên kết với Man Thần, Vu Thần ở Thần Giới.
Kha Mang tiếp tục thí nghiệm, hắn chuẩn bị tăng lên uy lực của một huyễn trận và một sát trận khác. Bài bố hai sát trận, một huyễn trận, Kha Mang có nắm chắc nhẹ nhàng chấn sát một đám Hóa Thần bình thường.
Hai bên Đại địa Nam Vu, Đại địa Bắc Man đã bình định, Hòa Nguyệt đã bố trí Tử Thể, toàn bộ cảm thấy đều nằm trong sự theo dõi của Hòa Nguyệt, hễ cường giả Cửu Giới mà buông xuống là Hòa Nguyệt sẽ biết ngay.
Thời gian trôi nhanh, Lục Ly đang bế quan nên hoàn toàn không có quan niệm về thời gian, nửa năm chớp mắt đã qua.
Bạch Thu Tuyết gần đây luôn bế quan, nàng được công pháp Mị Thuật đệ tứ trọng, đệ ngũ trọng từ chỗ Thiên Hồ Vương, một lòng tham ngộ hai trọng sau.
Như vậy thì nàng có thể giúp đỡ Lục Ly nhiều việc.
Bạch Hạ Sương không tĩnh tâm được, đã xuất quan từ một tháng trước, một mình chạy đến Mộc Ngục chơi.
Khương Khởi Linh gần đây cũng đang bế quan, Đấu Thiên Đại Đế truyền cho nàng một vài thứ, nếu như có thể tiếp tục tham ngộ thì phỏng chừng dư sức đột phá Hóa Thần, nhưng có thể thành thần hay không phải xem cơ duyên và ngộ tính của nàng.
Trong lịch sử, pho tượng Đấu Thiên Đại Đế nhiều lần phát sáng, ban thần lực cho nhiều thiên tài, những người này cuối cùng đều thành thiên kiêu một thế hệ, nhưng không ai thành thần.
Nửa năm sau, Lục Ly đúng giờ tỉnh lại!
Hắn vẻ mặt cay đắng cùng bất đắc dĩ, nửa năm nói dài không dài, nói ngắn cũng không ngắn. Tham ngộ tròn nửa năm mà hắn vẫn như cũ không cách nào tham ngộ ra sát chiêu đó.
Mỗi lần hắn đều mơ hồ có một ít xúc động, nhưng muốn đuổi theo loại xúc động này thì không nắm bắt được, không cách nào truy tìm.
Có lẽ, sát chiêu của đại năng đẳng cấp này quá mức huyền diệu, cảnh giới của Lục Ly quá thấp. Một phàm nhân không phải thần linh mà muốn cảm ngộ sát chiêu của đại năng Thần Giới? Có lẽ đây là điển hình của lòng người không đủ, rắn nuốt voi.
- Thôi, tạm thời không suy nghĩ về sát chiêu của Sát Đế, đi tu luyện Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật vậy.
Lục Ly làm việc rất là quyết đoán, không dây dưa rườm rà, hắn quyết đoán xuất quan, tắm rửa xong ngủ một giấc.
Sau khi ngủ một ngày, hắn ra ngoài.
Dạ Tra lập tức đi vào, bẩm báo một việc:
- Thánh chủ, Hoang Giới lại hiện ra một đường hầm mới, truyền tống đi Trung Châu.
- Lại có đường hầm mới?
Mắt Lục Ly sáng ngời, hắn trầm ngâm một phen, hỏi thăm:
- Việc này còn có ai biết? Truyền ra ngoài chưa?
- Không có!
Dạ Tra bẩm báo nói:
- Việc này chỉ có mình Vũ Phi Tuyết phu nhân biết, ưm, phỏng chừng bọn họ đã đưa tin cho Chấp Pháp Trưởng Lão, những người khác hẳn là đều không biết.
- Tốt!
Lục Ly đi qua đi lại trong phòng một lúc, phất tay nói:
- Ngươi lập tức đi truyền cho người khác, việc này nhất định phải giữ bí mật, không được phép nói với ai, cứ nói là ta nói, việc này cực kỳ quan trọng!
Chờ cường giả Cửu Giới xâm nhập, Lục Ly định phá hủy hai lối ra vào kết nối Hoang Giới, như vậy có thể bảo đảm an toàn của Hoang Giới và Hỏa Ngục.
Bây giờ có thêm một lối ra vào mà người ngoài không biết, Lục Ly tự nhiên phải bảo mật, chỉ cần không đồn ra ngoài thì chắc chắn cường giả Cửu Giới không tìm được.
Sau nửa ngày, bên Chấp Pháp Trưởng Lão truyền tin về, bảo rằng không nói cho ai, Lục Ly nhận tin này mới hoàn toàn yên tâm.
Hắn tự mình đi ra ngoài một chuyến, triệu tập đại trưởng lão của Thiên Huyễn tộc, cùng Dạ Tra đi đường hầm truyền tống kia.
Thí nghiệm một phen, xác định có thể từ đường hầm này đến Trung Châu, Lục Ly kêu trưởng lão của Thiên Huyễn tộc bố trí một ảo cảnh, theo sau truyền tống về lại, bố trí một huyễn trận bên Hoang Giới.
Lục Ly dặn dò trưởng lão này dựng lên hai truyền tống trận bí mật ở hai lối ra vào, tiện cho việc trực tiếp đi vào Thí Ma chiến trường.
Lục Ly lại lần nữa bế quan, bắt đầu tham ngộ Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật.
Không ngờ lần này cảm ngộ cực kỳ thuận lợi, chỉ mất hai tháng Lục Ly đã tham ngộ áo nghĩa lực lượng thổ.
Dường như trong trạng thái cảnh giới Không Linh thì cảm ngộ cái gì đều đặc biệt dễ dàng, đương nhiên, áo nghĩa lực lượng thổ là áo nghĩa đơn giản nhất của thổ hệ. Áo nghĩa này hoàn toàn vô dụng, chỉ sử dụng lực lượng của thổ, dù sao ngưng tụ một ít tượng đất, khiến động đất, một ngọn núi nhỏ sụp đổ, chỉ được bấy nhiêu.
Tham ngộ áo nghĩa lực lượng thổ rồi tham ngộ ba bí thuật khác, Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật đệ nhất trọng cũng sẽ thành công.
Tham ngộ đến đệ nhất trọng cũng không ích gì, chỉ có thể ngưng tụ một ít con rối sức chiến đấu có thể so sánh Địa Tiên, loại con rối cấp bậc này Hóa Thần có thể nhẹ nhàng quét ngang một đám, cũng không có quá lớn ý nghĩa.
Nhưng vì đã nhập môn loại thần thuật này, khiến Lục Ly rất háo hức, dốc hết sức bắt đầu tham ngộ.
Một tháng sau, cảm ngộ được bí thuật thứ nhất, lại qua một tháng rưỡi, thành công tham ngộ bí thuật thứ hai.