Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly cũng không nói nhảm, nhìn Khương Thiên Thuận, bảo:
- Khương gia gia, Khương gia gần đây có chút nóng nảy.
- Ừm!
Trước khi đến đây Khương Thiên Thuận đã tìm hiểu rõ ràng mọi việc, nên không phản bác giải thích cái gì, chỉ là cười gượng nói:
- Ta đã hiểu rõ việc này, lát nữa sẽ trở về giải quyết. Lục Ly, ngươi có cái gì huấn thị cứ nói ra, không sao.
Khương Thiên Thuận dùng hai chữ huấn thị, đặt thái độ cực kỳ thấp. Khương Thiên Thuận không đầu óc mụ mị như Khương Vô Ngã, biết ở trong Đấu Thiên Giới thì không thể làm trái ý Lục Ly, vị này là người mà thần linh cũng phải cúi đầu trước hắn. Khương Thiên Thuận hiểu rõ tính cách của Lục Ly, Khương gia mà chọc giận hắn thì không có kết quả tốt.
- Không dám huấn thị, Khương gia gia nói quá lời.
Lục Ly nghiêm túc nói:
- Ta đã đồng ý với Dạ gia là nhường ích lợi của các ngươi trong Đại địa Đông Doanh cho bọn họ, để làm bồi thường, điểm này chắc Khương gia gia sẽ không trách ta chứ?
- Không thể nào!
Lòng Khương Thiên Thuận nhỏ máu, nhưng mặt ngoài không lộ vẻ gì. Phải biết rằng, Khương gia chiếm cứ nhiều tài nguyên bảo địa trong Đại địa Đông Doanh.
Khương Thiên Thuận gắng gượng lắc đầu nói:
- Bên ta đã làm sai chuyện, tự nhiên phải trả giá đắt, hơn nữa mấy năm nay con cháu Khương gia thật sự nóng tính, đã tới lúc chấn chỉnh lại bọn họ.
- Có lẽ Khương gia gia không biết, Đấu Thiên Giới sắp nghênh đón một hạo kiếp.
Lục Ly nặng nề thở dài, không giải thích quá nhiều, chỉ là vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Vì vượt qua hạo kiếp lần này, ta đang dốc hết sức ứng phó chuẩn bị, ta không hy vọng hậu phương sẽ có rắc rối gì. Lần này ta không cho đường thúc mặt mũi, phiền Khương gia gia xin lỗi giùm ta, ta sẽ không đi qua, Khương gia gia an ủi chư vị thúc bá Khương gia giúp cho.
- Hạo kiếp?
Khương Thiên Thuận nhướng mày, cẩn thận dè dặt hỏi thăm:
- Nghiêm trọng không? Lục Ly, ngươi khiến các đại gia tộc chuyển vào trong là vì ứng phó hạo kiếp?
- Khương gia gia đừng lo lắng quá nhiều, cũng đừng đồn ra ngoài.
Lục Ly thản nhiên giải thích:
- Ta và Man Thần, Vu Thần đạt thành hiệp nghị, bọn họ sẽ giúp ta ứng phó, chỉ là một ít Hóa Thần xâm nhập, ta có thể ứng phó.
- Ừ, ta biết nên làm sao rồi!
Khương Thiên Thuận gật mạnh đầu nói:
- Ta sẽ theo dõi chặt chẽ bên Khương gia, sẽ không để xảy ra lộn xộn gì khiến ngươi phiền lòng.
Lục Ly mỉm cười nói:
- Đa tạ Khương gia gia!
Hắn ngẫm nghĩ, nói:
- Lát nữa đi qua đại bản doanh, Khương gia gia hãy đi tâm sự với Khởi Linh, nàng nghe lời gia gia nhất.
- Hài tử đó.
Trong mắt Khương Thiên Thuận lóe tia cưng chiều, khẽ thở dài:
- Mẫu thân của nàng chết sớm, Vô Ngã lại mặc kệ nàng, nên tính tình hơi lệch lạc, may mắn gặp gỡ ngươi, thường ngày ngươi hãy chăm sóc cho nàng nhiều chút.
Khương Thiên Thuận nhớ lại năm đó hắn không đồng ý Khương Khởi Linh đi theo Lục Ly, giờ nhìn lại địa vị và sức chiến đấu của Lục Ly, khiến Khương Thiên Thuận hơi thổn thức. May mắn Khương Khởi Linh kiên trì đòi đi theo Lục Ly, nếu không thì làm sao có Khương gia ngày nay?
Khương Thiên Thuận ngồi một lúc rồi đi, trở lại chỉnh đốn Khương gia.
Lục Ly đi ra ngoài cửa, ra lệnh với Dạ Tra canh giữ ở bên ngoài:
- Ngươi phái người theo dõi Tử Liên Nhi, nếu nàng còn dám xằng bậy thì báo cho gia gia của ta phái người ra tay bắt giữ, giam lỏng!
Kẻ địch lớn trước mắt, Lục Ly không muốn bị phân tâm, hắn có thể tha thứ Tử Liên Nhi lỗi lầm một lần, nhưng tuyệt đối không cho phép ba lần bốn lượt khiêu khích lằn ranh giới hạn của hắn.
Lục Ly quay về Hỏa Ngục tu luyện, sự tình bên này đã hạ màn. Khương Thiên Thuận đi thành Khởi Linh, răn dạy Khương Vô Ngã xối xả, tát bay một trưởng lão dám mở miệng phản bác tranh luận, trong Khương gia không còn ai dám ồn ào.
Khương Thiên Thuận là tộc vương đời trước, sau này đi Thí Ma Điện làm trưởng lão, luôn là núi dựa lớn nhất của Khương gia, có uy vọng cao ngất ngưỡng trong gia tộc. Khương Thiên Thuận cứng rắn trấn áp, không còn ai dám quậy, ít nhất thời gian ngắn không ai dám đi xung đột với Dạ gia.
Bên Dạ gia thì Lục Ly tự mình tới cửa, cho đủ thể diện, còn tặng ích lợi lớn như vậy, Dạ Lạc và phụ thân của hắn đều là loại người hiểu lý lẽ, càng sẽ không phát sinh xung đột với bên Khương gia.
Những chuyện này đều là việc nhỏ đối với Lục Ly, hắn về Hỏa Ngục, cùng Khương Khởi Linh tán gẫu một phen, theo sau đi bế quan.
Tham ngộ một bí thuật cảnh giới không gian không trợ giúp gì cho sức chiến đấu của Lục Ly, nếu muốn tăng tiến sức chiến đấu nhiều thì hắn hoặc là tham ngộ sát chiêu của Sát Đế, hoặc là tham ngộ Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật.
Bản thân hắn càng nghiêng về sát chiêu của Sát Đế!
Dù sao đây chính là sát chiêu của đại năng đẳng cấp Thần Giới, có lẽ đối với Sát Đế thì chỉ là sát chiêu cấp cực kỳ đơn giản, nhưng với Lục Ly hiện tại, khi tham ngộ thấu sát chiêu này thì sức chiến đấu của hắn có thể lập tức tăng lên gấp mấy lần.
- Nửa năm!
Lục Ly đặt ra mục tiêu cho mình, nếu trong vòng nửa năm vẫn không cách nào tham ngộ sát chiêu của Sát Đế thì chứng minh trong thời gian ngắn hắn không có duyên với sát chiêu này, Hắn không thể một con đường đi đến cụt đầu, đành quay qua tham ngộ Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật.
Lục Ly vào trạng thái bế quan sâu, hắn nói cho Khương Khởi Linh nếu như không có việc đặc biệt quan trọng thì không được quấy nhiễu hắn.
Lục Ly đi bế quan, nơi khác chấp hành đúng theo ý của hắn.
Từng nhóm con cháu tinh anh của đại gia tộc trong Đại địa Thần Châu liên tục không ngừng đi vào Hỏa Ngục. Trong Hỏa Ngục xây dựng rất nhiều tòa đại thành, võ giả liên tục đi qua lối ra vào Hỏa Ngục.
Thành trì bên Mộc Ngục còn đang xây dựng, Lục Chính Dương tổ chức đại quân tiếp tục thanh tiễu hỗn độn thú. Lục Ly khiến Lục Chính Dương trừ sạch hỗn độn thú cường đại trong Mộc Ngục, vậy thì sẽ không xuất hiện hỗn độn thú cường đại tập kích thành trì, tạo thành tình huống tử thương quy mô lớn.
Hỗn độn thú trong Mộc Ngục là đối tượng rèn luyện cực tốt, con cháu thiên tài của các gia tộc dưới sự bảo hộ của cường giả, đánh nhau với hỗn độn thú giúp kinh nghiệm thực chiến của họ tăng nhanh.