Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1446 - Chương 1434: Huấn Thị

Bất Diệt Long Đế Chương 1434: Huấn thị

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

-...

Lục Ly không nói nên lời, nữ nhân điên quả nhiên là động vật không thể nói lý.

Sắc mặt của Lục Ly dần lạnh lùng, nhưng không nổi khùng lên, chỉ là khe khẽ thở dài nói:

- Nàng cần gì buông xuôi bản thân? Với điều kiện của nàng thì thiếu gì thanh niên tuấn kiệt để chọn? Nàng làm như vậy có ý nghĩa gì?

- Đúng là vô nghĩa thật!

Tử Liên Nhi cười khẽ lắc đầu, thở dài:

- Lúc giết người ta còn có chút khoái cảm, giờ phút này quả thực cảm giác thật vô nghĩa. Không chơi nữa, Lục Ly, ngươi ra tay đi, giết ta đưa cho Dạ gia một giải thích. Ta sống rất mệt, thế giới này không có thứ gì để nhớ nhung nữa, dù sao ngươi cũng không cần ta...

Nhìn bộ dạng đã chết tâm của Tử Liên Nhi, nỗi lòng Lục Ly phức tạp. Hắn luôn xem nàng như bằng hữu, lúc Tử Hoàn Kiều chết còn ủy thác cho hắn, tuy Tử Liên Nhi làm sai chuyện, nhưng hắn làm sao nỡ nhẫn tâm giết nàng?

- Ài, việc lần này ta sẽ gánh giúp nàng!

Trầm mặc giây lát, Lục Ly xoay người sang chỗ khác, đưa lưng về phía Tử Liên Nhi, không muốn an ủi khuyên bảo nàng cái gì, chỉ nặng nề thở dài nói:

- Nàng tốt nhất hãy dừng lại tại đây, cho dù không nghĩ cho mình thì nàng cũng phải nghĩ cho mấy đường huynh đường muội của nàng. Lỡ như làm quá mức, Tử gia bị nàng liên lụy hoàn toàn diệt tộc, xuống cửu tuyền, nàng có mặt mũi nào gặp phụ thân của mình?

Sau khi nói xong, Lục Ly bay lên, bay về phương hướng thành Thiên Dạ.

Tử Liên Nhi không gọi lại Lục Ly, ngơ ngẩn nhìn bóng lưng hắn biến mất, trên khuôn mặt xinh đẹp như ngọc chảy hai dòng lệ.

Một lát sau, mặt nàng ướt lệ, con ngươi lại đặc biệt lạnh, nàng nhẹ giọng thì thào

- Lục Ly, không phải ta không cho ngươi cơ hội, nếu ngươi vẫn cứng lòng như vậy thì đừng trách ta... vô tình!

Tử Liên Nhi làm sai, Lục Ly giúp nàng chùi đít, dù sao từng là bằng hữu, cộng thêm Tử gia đã từng đi theo Lục Ly lâu như vậy, không xem mặt tăng cũng phải xem mặt Phật, ít nhiều gì cũng nên giúp đỡ một chút.

Hơn nữa việc này Lục Ly không thể nào không xử lý, nếu để mặc kệ Khương gia và Dạ gia tiếp tục gây sự thì nội bộ sẽ bất ổn, kẻ địch lớn ngay trước mắt, nội bộ tuyệt đối không thể xảy ra bất cứ vấn đề gì.

Lục Ly đi thành Thiên Dạ một chuyến. Phụ thân của Dạ Lạc đang bế quan nhưng bị hắn mời ra. Lục Ly tự mình tới cửa xin lỗi đền quà, không có Lục Ly thì chẳng có Dạ gia ngày nay. Huống chi với sức chiến đấu và thế lực của Lục Ly, muốn diệt Dạ gia chỉ cần trong giây lát.

Lục Ly chẳng những thay mặt Tử Liên Nhi, Khương Vô Ngã nói lời xin lỗi, còn chuyển hết ích lợi của Khương gia bên Đại địa Đông Doanh cho Dạ gia, xem như bồi thường.

Thêm vào Lục Ly tát mặt thúc thúc của Khương Khởi Linh ngay trước mắt bao người, đám người Dạ gia đều hết giận, Dạ Hoành Đồ tỉnh táo lại cũng không lên tiếng phản đối.

Dạ Lạc hiểu sự khó xử của Lục Ly, tự mình tiễn hắn đi ra, biểu thị Lục Ly hãy yên tâm, Dạ Lạc sẽ dàn xếp bên Dạ gia, tuyệt đối sẽ không khiến Lục Ly khó xử nữa.

Trấn áp Dạ gia xong, Lục Ly không có đi thành Khởi Linh, mà là đi thành Kim Cương chỗ có Lục gia, ở lại đó, đưa tin cho Khương Thiên Thuận, kêu hắn lập tức chạy tới.

Lục Ly trò chuyện với Lục Chính Dương giây lát, Lục Chính Dương không nói gì thêm, cười gượng lắc đầu. Lục Ly dặn Lục Chính Dương chú ý tộc nhân, nếu có việc dựa vào uy phong Lục gia rồi làm trời làm đất, khi dễ nhỏ yếu thì phải xử lý nghiêm.

Lục Chính Dương rất chú trọng điểm này, cố ý gọi Ngũ Thái Công đến để dặn dò, cho Ngũ Thái Công tự thực hành tộc quy, nếu ai vi phạm thì hãy nghiêm túc xử lý.

Sau khi Ngũ Thái Công rời đi, Lục Chính Dương lộ vẻ mặt lo âu hỏi thăm:

- Phụ thân của ngươi có tin tức gì không?

Lục Ly lắc đầu, hắn đâu biết? Hắn không đi Băng Ngục, Lục Nhân Hoàng đi lâu như vậy nhưng không mang về bất kỳ tin tức gì, nhưng ngọc phù bản mệnh không nát, điểm này khiến Lục Ly cùng Lục Chính Dương hơi yên lòng.

Thấy Lục Ly cũng không biết, Lục Chính Dương lại hỏi thăm:

- Cường địch bên kia khi nào xâm nhập?

Về việc cường giả Cửu Giới thì Lục Ly có nói một chút cho Lục Chính Dương, nhưng không có nói quá rõ ràng, chỉ bảo rằng có một ít kẻ địch sẽ đến, không quá khủng bố.

Lục Ly suy nghĩ một hồi rồi bảo:

- Ước chừng một, hai năm.

Lục Chính Dương ánh mắt lộ ra lo lắng, lại hỏi:

- Có nắm chắc không?

- Có!

Lục Ly mỉm cười gật đầu, hơn nữa giải thích:

- Không giấu gì gia gia, ta cùng Vu Thần, Man Thần có hiệp nghị rồi, sau khi ngoại địch xâm nhập thì bọn họ sẽ ngưng tụ một lũ phân thân giúp ta đối địch, gia gia nghĩ đi, có hai thần linh giúp ta, trận chiến này có thể thua được sao?

- Thần linh?

Vẻ mặt Lục Chính Dương giật mình, Lục Ly kiên nhẫn giải thích một ít, vẫn như cũ không kể ra hết.

Lục Ly ngẫm nghĩ, truyền Thuẫn Giáp Thuật, Nguyên Linh Thuật, thần thuật cảnh giới Không Linh cho Lục Chính Dương. Ba loại thần thuật này là thuật trấn tộc của Lục gia, nếu có con cháu Lục gia có thể tham ngộ thì Lục gia có thể xưng bá Đấu Thiên Giới từ đời này qua đời khác.

- Thần thuật?

Lục Chính Dương cực kỳ kích động, vội vàng dùng da thú quý giá ghi chép lại. Lục Ly dặn dò tuyệt đối không được lộ ra ngoài, tốt nhất đừng để nhiều người biết, tuyệt đối không thể lộ ra là thần thuật, chỉ có thể nói là thượng cổ bí thuật.

Lục Chính Dương tự nhiên biết việc này nghiêm trọng, kích động cất da thú, bình ổn tâm trạng, mới nói:

- Lục Ly, ngươi hiện tại thực lực đã vượt qua bất kỳ ai trong chúng ta. Hài tử, ngươi thông minh hiểu chuyện, gia gia không thể giúp gì nhiều cho ngươi, chỉ có thể giúp ngươi quản lý tốt hậu phương. Ngươi buông tay đi làm chuyện ngươi muốn làm, gia gia vĩnh viễn duy trì ngươi.

- Vâng!

Lục Ly cười cười, đứng lên rời đi, đi vào một gian phòng, bắt đầu tu luyện. Phải mấy ngày nữa Khương Thiên Thuận mới lại đây, hắn lười đi thành Khởi Linh, trước tiên tu luyện mấy ngày vậy.

Mấy ngày sau, Khương Thiên Thuận truyền tin đến, không có đi thành Khởi Linh, mà là trực tiếp đến thành Kim Cương, Lục Ly xuất quan gặp mặt.

Lục Chính Dương không đi theo, đây là cho Khương Thiên Thuận mặt mũi, nếu không thì Khương Thiên Thuận sẽ rất lúng túng.

Bình Luận (0)
Comment