Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1445 - Chương 1433: Dù Sao Ngươi Cũng Không Cần Ta

Bất Diệt Long Đế Chương 1433: Dù sao ngươi cũng không cần ta

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Trong mắt người của Khương gia thì Lục Ly là cô gia của Khương gia, Khương gia là gia tộc vinh diệu nhất Đại địa Thần Châu trừ Lục gia ra.

Khương Khởi Linh tuy rằng chỉ là một trong ba bình thê, nhưng Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương không có chỗ dựa sau lưng, bọn họ luôn luôn cho rằng Khương Khởi Linh là chính thê của Lục Ly, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương chỉ là tiểu thiếp.

Thêm vào trong khoảng thời gian này, Lục Ly thật sự ưu ái Khương gia. Khương Thiên Thuận ở trong Thí Ma Điện ban đầu không có quyền lực gì lớn, hiện tại quyền lợi đứng sau Chấp Pháp Trưởng Lão Lục Chính Dương. Khương gia được đến chỗ tốt từ Đại địa Đông Doanh, Đại địa Tây Vũ. Gần đây càng hơn nữa, Lục Ly giao Đại địa Nam Vu cho Khương Thiên Thuận quản lý, gần như tặng nguyên mảnh đại địa cho Khương gia.

Những năm gần đây, Khương gia phát triển rất nhanh, có được nhiều tài nguyên, bồi dưỡng cường giả rất đơn giản, trước mắt đã có năm Địa Tiên Nhân Hoàng càng là đạt đến hơn trăm người. Địa vị và thực lực của Khương gia hiện giờ đã đến đỉnh trong lịch sử.

Cho nên...

Nhiều người Khương gia có một loại hiểu lầm, cho rằng Lục Ly phi thường xem trọng Khương gia. Bởi vì có Khương Khởi Linh, địa vị của Khương gia ở trong lòng Lục Ly rất cao, nếu không thì Lục Ly làm sao có thể ban Đại địa Nam Vu cho Khương gia?

Mấy năm nay, Khương gia trong vô hình đã bị Lục Ly ‘làm hư’, con cháu trong gia tộc có chung một nhận thức: Trừ người Lục gia là không thể chọc ra, những gia tộc khác đều không đáng lo. Dù là con cháu của Xích Nguyệt Trai, Vấn Tiên Điện, Khiếu Thiên Cung, họ muốn đánh liền đánh.

Trên thực tế, mấy năm nay con cháu Khương gia có phát sinh xung đột với Xích Nguyệt Trai, Vấn Tiên Điện, Khiếu Thiên Cung, mỗi lần đều là ba thế lực lớn ngậm bồ hòn, không dám giận, không dám nói, điều này khiến Khương gia càng ngang ngược hơn nữa.

Địa vị của Dạ gia rất cao, thế lực cũng rất mạnh, Dạ Lạc lấy Lục Hồng Ngư, bản thân hắn là huynh đệ với Lục Ly.

Nhưng người Khương gia luôn đinh ninh tính sao thì quan hệ giữa Dạ gia và Lục Ly hơi xa. Lục Hồng Ngư chỉ là đường tỷ của Lục Ly, Khương Khởi Linh là tộc vương của Khương gia, Lục Ly gián tiếp tương đương với tộc vương của Khương gia. Khi hai đại gia tộc bùng nổ xung đột, Lục Ly nói sao thì đều sẽ giúp đỡ Khương gia chứ?

Bọn họ đã nghĩ lầm, Lục Ly một bàn tay tát bay đường thúc của Khương Khởi Linh cũng chứng minh bọn họ sai quá sai.

Đừng nói Khương gia, năm xưa Lục Phong Vân là nhi tử của Ngũ Thái Công nhưng hắn vẫn không nể nang.

Đời này không có nhiều người Lục Ly để trong lòng, nếu là người hắn không để bụng thì dù là người thân cũng sẽ không thiên vị, huống chi là một Khương gia mà Khương Khởi Linh chẳng thèm quan tâm?

Một lão giả Khương gia môi mấp máy muốn nói hai câu:

- Lục Ly...

Lục Ly đột nhiên nhìn thoáng qua, lạnh lùng quát:

- Biến!

Không còn ai dám nói cái gì nữa, một trưởng lão của Khương gia bay tới ôm lấy Khương Vô Ngã, một đám người như chó nhà có tang bay đi xa.

Dạ Lạc cười gượng, lắc đầu nói:

- Lục Ly, khiến ngươi khó xử!

- Không có gì.

Lục Ly vươn tay vỗ vai Dạ Lạc, nói:

- Lần này Dạ gia chịu thiệt thòi, các ngươi đi về trước, lát nữa ta sẽ tự mình đi thành Thiên Dạ thỉnh tội.

- Thỉnh tội!

Đám trưởng lão và cường giả Dạ gia hai mặt nhìn nhau, lại có chút thấp thỏm lo âu, Lục Ly tới cửa thỉnh tội, bọn họ sao dám nhận?

- Ừ, chúng ta đi về trước!

Dạ Lạc hiểu ra con người của Lục Ly, gật đầu mang theo người Dạ gia tập thể bay đi.

Lục Ly nhìn theo đám người Dạ Lạc đi khuất mới chuyển sang nhìn Tử Liên Nhi ở trong Anh Hoa Cốc. Từ đầu đến cuối Tử Liên Nhi vẫn ngồi yên trong đình, thậm chí không nhìn Lục Ly cái nào.

Lục Ly dặn Dạ Tra ở bên ngoài đợi lệnh, hắn một mình bay vào sơn cốc, đáp xuống bên ngoài đình, hai người thị nữ khủng hoảng quỳ xuống, Lục Ly phất tay khiến các nàng lui xuống.

Thị nữ đi xuống, Tử Liên Nhi rốt cuộc chuyển tầm mắt qua, mặt không cảm xúc nhìn Lục Ly, một đôi mắt đẹp phẳng lặng như giếng cổ, nhìn không ra nàng đang nghĩ cái gì.

Lục Ly nhìn Tử Liên Nhi, nhìn khuôn mặt xanh xao hơn trước nhiều, hắn mím môi hỏi:

- Tại sao muốn giết người?

Tử Liên Nhi bưng ly lên, ngơ ngẩn nhìn ly, không uống nước trà cũng không nói lời nào, qua mười mấy giây mới nói:

- Hắn chọc vào ta, ta bực mình, cho nên giết hắn.

- Đây không phải là phong cách của nàng.

Lục Ly lắc đầu, nói:

- Tử Liên Nhi mà ta quen là một tiểu thư khuê các thiện ác rõ ràng, tính cách hiền dịu, nàng sẽ không bởi vì chút việc nhỏ ra tay giết người.

- Ha ha!

Tử Liên Nhi thản nhiên cười, nhưng cảm giác không giống đang cười, khóe môi hơi cong lên, đùa cợt nói:

- Tử Liên Nhi mà ngươi quen đã sớm chết, hiện tại Tử Liên Nhi chỉ là một cô hồn dã quỷ không phụ không mẫu, không có thân nhân, không có người yêu, nàng cho dù làm ra bất cứ chuyện gì thì ngươi cũng không cần ngạc nhiên.

- Quả nhiên.

Lục Ly âm thầm nặng nề thở dài, Tử Liên Nhi quả nhiên vì yêu sinh hận, thêm vào Tử gia hủy diệt, khiến tính cách của nàng hơi biến thái.

Giống như Khương Khởi Linh ngày xưa, chẳng quan tâm thứ gì, đừng nói giết một người, dù có gây họa lớn bằng trời thì phỏng chừng nàng sẽ không để ý. Chết mà thôi, đối với nàng bây giờ, có lẽ chết là... giải thoát.

Cái chết của Tử Hoàn Kiều và Tử gia diệt vong khiến Lục Ly rất áy náy. Tử gia bị hủy diệt là vì hắn, cho nên Lục Ly luôn dặn dò Minh Vũ chăm sóc cho một số công tử, tiểu thư của Tử gia, muốn cái gì cho cái đó, cung ứng linh tài không giới hạn.

Trước khi đến đây, Lục Ly vốn cực kỳ tức giận, giờ phút này nhìn thấy bộ dạng của Tử Liên Nhi như vậy, hắn có giận cũng không trút ra được. Trong một chốc cũng không biết nên làm sao, chỉ có thể đứng như trời trồng.

- Lục Ly!

Tử Liên Nhi nhếch môi châm chọc, ngửa đầu nhìn Lục Ly nói:

- Là ta chủ động dụ dỗ Khương Vô Ngã, hơn nữa ta còn học một loại mị thuật, học với Dạ Xoa tộc. Khương Vô Ngã rất si mê ta, nếu ngươi không đến thì ta sẽ xúi giục Khương Vô Ngã khai chiến toàn diện với Dạ gia, khiến thành Thiên Dạ máu chảy thành sông, đến lúc đó trường hợp sẽ rất đồ sộ.

Bình Luận (0)
Comment