Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1444 - Chương 1432: Không Nể Tình

Bất Diệt Long Đế Chương 1432: Không nể tình

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Dạ Tranh là Nhân Hoàng trung kỳ, là một trong những công tử đứng đầu Dạ gia, còn là con trai duy nhất của đại bá của Dạ Lạc.

Biết tin nhi tử của chính mình bị giết, đại bá của Dạ Lạc, Dạ Hoành Đồ lập tức mang người giết tới Anh Hoa Cốc, muốn giết Tử Liên Nhi báo thù. Nhưng Khương Vô Ngã đến kịp lúc, đánh lui Dạ Hoành Đồ, còn thẳng thừng tuyên bố Tử Liên Nhi là nữ nhân của hắn, miễn là Dạ gia không giết Tử Liên Nhi thì có thể bàn lại, còn nếu Dạ gia khăng khăng đòi giết người, vậy hắn đành chịu!

Lục Chính Dương đang ở Mộc Ngục, lập tức nhận được tin tức, tuy hắn không đến nơi nhưng có phái người truyền lời, khiến Dạ gia bình tĩnh đừng nóng, rồi hắn sẽ cho họ một giải thích hợp lý.

Lục Chính Dương sai người đưa tin cho Lục Ly, dù sao việc này quá phiền phức, hai bên đều là thân gia, giải quyết kiểu gì cũng sẽ đắc tội một bên, hắn không dám tự ý quyết định.

Vốn đã tạm thời kiềm lại, nhưng hôm nay lại xảy ra chuyện. Dạ Hoành Đồ nghe tin Tử Liên Nhi hôm qua giết người xong không rời đi ngay mà ở lại Anh Hoa Cốc, sai người dựng lên nhà gỗ, dường như định ở lâu dài.

Thi cốt của nhi tử còn chưa lạnh, vẫn chưa cất vào quan tài, vậy mà Tử Liên Nhi nghênh ngang xây dựng nhà gỗ ngay trên hiện trường giết người, thái độ cực kỳ kiêu ngạo, dù Dạ Hoành Đồ là tượng đất cũng có ba phần nóng tính.

Sáng sớm hôm nay nhận được tin tức, Dạ Hoành Đồ lập tức mang người đánh qua. Dạ gia sợ ra chuyện lớn, đi báo cho Dạ Lạc đang bế quan. Dạ Lạc biết tin liền chạy tới.

Lục Ly nghe thống lĩnh Dạ gia Quân Hầu cảnh kể rõ sự tình, sắc mặt cũng trở nên cực kỳ khó coi. Việc này hắn cho rằng hoàn toàn là lỗi của Tử Liên Nhi, tiểu thư dịu dàng của Tử gia tại sao biến thành như vậy? Chẳng lẽ thật sự là từ yêu thành hận? Buông xuôi chính mình?

Anh Hoa Cốc cách bên này còn một khoảng cách, nhưng tốc độ của Lục Ly rất nhanh, đến đoạn sau hắn dứt khoát vươn ra bàn tay khác bắt lấy Dạ Tra, mang theo Dạ Tra cùng nhau bay đi.

Hắn thả ra áo nghĩa Phong Quá Vô Ngân, tốc độ đạt đến Hóa Thần cảnh, chỉ mất thời gian ba nén nhang đã tới Anh Hoa Cốc.

Ầm ầm ầm!

Từ xa đã nghe thấy bên kia có tiếng nổ, Lục Ly nhìn lướt qua, nhìn thấy hai Địa Tiên cảnh đang giao thủ trên trời.

Hai người dường như đánh hăng máu, đều thả ra huyết mạch thần kỹ. Một người thả ra đầy trời trường kiếm, một người thì thả ra vô số bươm bướm màu đen, hai người còn thả ra áo nghĩa công kích, bốn sơn mạch bốn phía thỉnh thoảng nổ tung vì dư ba sản sinh từ công kích của hai người.

Dạ Tra nhỏ giọng giải thích mấy câu:

- Là Khương các chủ và Hoành Đồ trưởng lão.

Lục Ly đã gặp Dạ Hoành Đồ vài lần, thần niệm của hắn quét qua bốn phía, tra xét ra người của Linh Lung Các và người của Dạ gia giằng co ở bên ngoài Anh Hoa Cốc. Hai bên đều đến rất nhiều cường giả, có hơn trăm người, may mà những người này còn biết kiềm chế, chưa ra tay.

- Tử Liên Nhi!

Thần niệm của Lục Ly tập trung vào một nữ nhân áo vàng trong Anh Hoa Cốc. Hiện giờ Tử Liên Nhi một người nhàn nhã ngồi trong cái đình gỗ trong sơn cốc, nhâm nhi trà. Rõ ràng cái đình này chỉ mới được dựng lên, bên cạnh có hai người thị nữ hồi hộp đứng, ngước nhìn chiến đấu trên cao.

- Hừ!

Lục Ly hừ mạnh, buông Dạ Tra và Quân Hầu cảnh của Dạ gia xuống, thân thể hóa thành một luồng gió bay vút đi, trực tiếp xông vào chiến trường Khương Vô Ngã và Dạ Hoành Đồ đánh nhau.

Oong!

Một tòa thành bảo màu xanh xuất hiện, nháy mắt bao phủ Khương Vô Ngã và Dạ Hoành Đồ vào trong. Lục Ly không có khách khí, trực tiếp ngưng tụ vài vòi rồng bay tới, thực lực của Khương Vô Ngã và Dạ Hoành Đồ không yếu, nhưng nói sao thì đều là Địa Tiên, sao chịu nổi công kích linh hồn?

Hai người ở trong Linh Phong Thành Bảo ôm đầu hét thảm mấy tiếng, theo sau biến mất, hai người hôn mê từ giữa không trung rớt xuống.

- A?

Tốc độ của Lục Ly quá nhanh, vừa rồi người của hai đại gia tộc nhìn chăm chú chiến đấu trên trời. Cho nên Lục Ly hóa thành luồng gió bay qua, rất nhiều người đều không phản ứng lại, liền trông thấy Khương Vô Ngã và Dạ Hoành Đồ cứng ngắc như hai xác chết rớt xuống.

Người của hai đại gia tộc giật mình kêu lên:

- Các chủ!

- Đại trưởng lão!

Có người sát khí đằng đằng định bay lên, nhưng bọn họ chợt thấy rõ thanh niên áo trắng đứng ở giữa không trung.

Lục Ly!

Võ giả toàn trường biểu cảm kinh hãi, không ngờ Lục Ly đến, hơn nữa vừa ra tay trực tiếp đánh xỉu Khương Vô Ngã và Dạ Hoành Đồ? Nhìn sắc mặt âm trầm của Lục Ly, người của hai đại gia tộc phập phồng lo sợ. Chắc Lục Ly sẽ không nổi trận lôi đình, đại khai sát giới diệt luôn hai bên chứ? Lục Ly chính là sát thần.

Dạ Lạc cười gượng gạo, phất tay cho người của Dạ gia mang Dạ Hoành Đồ về, hắn thì bay lên đến gần Lục Ly, cười gượng nói:

- Lục Ly, ta đến chậm, lúc tới nơi thì hai người đã đánh nhau. Bên này dù sao là đại bá của ta, ta không áp chế được...

Vèo!

Bên kia, một đường thúc của Khương Khởi Linh bay lên, đứng bên cạnh Lục Ly, vẻ mặt tức giận trừng Dạ Lạc một cái, nói:

- Lục Ly, Dạ Hoành Đồ vừa đến đã ra tay, khinh người quá đáng, ngươi phải làm chủ cho chúng ta.

Nghe lời đường thúc của Khương Khởi Linh nói, sắc mặt Lục Ly trở nên càng thêm âm trầm mấy phần, hắn giơ tay tát vào mặt đường thúc của Khương Khởi Linh, một bàn tay đánh rớt đường thúc, rụng mấy chiếc răng, gương mặt biến dạng.

- A!

Nhiều cường giả Khương gia, Dạ gia ở bên dưới ngây ra. Lục Ly tát mặt đường thúc của Khương Khởi Linh ngay trước mắt bao người, rõ rành rành không thèm nể mặt.

- Mang các chủ của ngươi trở về!

Lục Ly lạnh như băng nói:

- Trước khi đến đây, Khởi Linh đã nói với ta, trong Khương gia, trừ Khương gia gia ra, nàng không quan tâm ai khác. Nghĩa là, các ngươi đừng tưởng rằng ta sẽ băn khoăn Khởi Linh mà không dám giết người! Xem ta là người mù hay kẻ ngốc?!

Lục Ly luôn đầy sát khí, càng miễn bàn trong khoảng thời gian này đang tham ngộ sát chiêu của Sát Đế, cho nên hắn tức giận khiến tất cả người Khương gia câm như hến. Vốn có một biểu huynh của Khương Khởi Linh định nói vài câu giảng hòa, giờ phút này không dám nói nhiều.

Bình Luận (0)
Comment