Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly vung tay lên, mang theo Dạ Tra bay lên, xuyên qua hiệp cốc đến bên ngoài một tòa thành lớn. Bên ngoài có mấy tòa đại thành, trong thành có truyền tống trận do Kha Mang dựng lên, có thể nối thẳng tới lối vào Thông Thiên Sơn.
- Tham kiến điện chủ!
Thủ hộ truyền tống trận là quân sĩ của Thí Ma Điện, nhìn thấy Lục Ly thì vội vàng quỳ một gối xuống. Nhiều người ở trong thành sớm phát hiện Lục Ly, những người này đều là con cháu của gia tộc phụ thuộc vào tứ đại gia tộc, thí dụ như mấy thế lực Lam Sư Phủ dựa vào Lục gia, còn có tộc nhân của các thế lực như Xích Nguyệt Trai, Vấn Tiên Điện, Khiếu Thiên Cung.
Rất nhiều người thật ra đều muốn chào hỏi với Lục Ly, để quen mặt, móc nối quan hệ này nọ. Nhưng Lục Ly hiện giờ địa vị siêu nhiên, ai dám không lý do đến quấy rầy hắn?
Lục Ly không có để ý bất cứ người nào, cùng Dạ Tra đi vào truyền tống trận, đến lối vào Thông Thiên Sơn. Bên này cũng xây dựng một tòa tiểu thành, lối vào Thông Thiên Sơn dựng lên đại trận, bị các quân sĩ bao vây quanh, người bình thường không có tư cách đi vào.
- Tham kiến điện chủ!
Hiện giờ thủ vệ lối ra vào đều là người của Thí Ma Điện, đây là do Chấp Pháp Trưởng Lão sắp xếp, làm vậy khiến con cháu của các gia tộc không dám gây sự, dù sao các gia tộc có nhiều con cháu ăn chơi trác táng, có người của Thí Ma Điện trấn thủ, ai dám xằng bậy?
Lục Ly đi vào Thông Thiên Sơn, đến Mộc Ngục, bên ngoài lối ra cũng xây dựng một tòa tiểu thành.
Lục Ly không có đi vào tiểu thành, hỏi thăm Dạ Tra:
- Bọn họ đang ở đâu?
- Khương các chủ cùng Tử Liên Nhi tiểu thư chắc đã về thành Khởi Linh?
Dạ Tra bẩm báo:
- Dạ gia thì ở thành Thiên Dạ, hai tòa đại thành cách nhau không xa, bên Mộc Ngục xây dựng mấy tòa đại thành, tứ đại gia tộc chiếm cứ mỗi tòa thành.
Dạo này Lục Ly không đi Mộc Ngục, cho nên cũng không biết đã thay đổi như thế nào, hắn phất tay nói:
- Dẫn đường, đi trước thành Thiên Dạ nhìn xem.
Dù sao Dạ gia đã có người chết, Lục Ly tự nhiên phải đi trước trấn an Dạ gia. Bên này cách thành Thiên Dạ cũng không xa, Dạ Tra lười đi vào tiểu thành truyền tống, mang theo Lục Ly một đường bay qua.
Mộc Ngục khắp nơi đều là rừng rậm, trong nhiều khu rừng ban đầu đều có thụ yêu, nhưng hiện giờ những thụ yêu thành tinh và hỗn độn thú đều bị đánh chết. Cho nên hai người một đường bay đi rất là bình yên, mặc dù hỗn độn thú cùng thụ yêu ở xung quanh đều bị đánh chết, nhưng cảnh vật không bị phá hoại quá lớn, một đường bay đi, có thể nhìn thấy rất nhiều cảnh quan xinh đẹp.
Mới bay nửa canh giờ, đằng trước một tòa thành lớn xuất hiện trước tầm mắt của Lục Ly. Tòa thành trì kia xây trên đỉnh một ngọn núi lớn, núi lớn này tứ phía bóng loáng như gương, giống cây cột đá to lớn đứng thẳng, thành trì xây trên đỉnh núi trông rất khí phái.
Ở chân núi xây cầu thang đá, một đường xoay quanh lên trên, như vậy tiện cho người thường ra vào thành trì. Nhưng hiện tại Mộc Ngục còn chưa hoàn toàn bình định, tiểu võ giả cùng bình dân tự nhiên không dám tùy ý đi ra thành trì.
Bên ngoài có quân sĩ tuần tra, từ xa nhìn thấy Lục Ly cùng Dạ Tra bay tới, một đội quân sĩ lập tức bay lên, khẩn trương tiến lên nghênh đón. Nhận ra là Lục Ly, một đám quân sĩ vội vàng khủng hoảng quỳ xuống vái chào.
Lục Ly hỏi thăm một tiếng:
- Dạ Lạc có ở trong thành không?
Một thống lĩnh Quân Hầu cảnh đáp:
- Khoảng thời gian trước công tử ở trong thành bế quan, hôm nay xuất quan đi Anh Hoa Cốc, Ly thiếu gia...
Vị thống lĩnh này muốn nói lại thôi, trên mặt có chút ủy khuất cùng đau buồn giận dữ, Lục Ly tự nhiên biết hắn muốn nói cái gì.
Lục Ly không tỏ thái độ gì, chỉ hỏi thăm Dạ Tra:
- Anh Hoa Cốc ở đâu?
- Anh Hoa Cốc là sơn cốc mà Liên Nhi tiểu thư vừa ý!
Dạ Tra nhỏ giọng giải thích:
- Anh Hoa Cốc nằm giữa thành Bất Dạ cùng thành Khởi Linh, Dạ Lạc công tử đi bên kia, phỏng chừng... lại bùng nổ xung đột.
- Dẫn đường, đi!
Lục Ly sắc mặt trở nên có chút khó xem, một tay túm lên thống lĩnh Dạ gia bay đi. Kẻ địch lớn ngay trước mắt mà người mình thì nội đấu túi bụi, thế này là thế nào?
Anh Hoa Cốc quả thực rất xinh đẹp, sơn cốc này rất lớn, đầy khắp núi đồi đều là anh đào hoang dại. Bên ngoài sơn cốc mọc đầy rừng trúc, trong sơn cốc có một đầm nước. Trong vạn năm quanh đây, nơi này tuyệt đối là phong cảnh đẹp nhất.
Người đầu tiên phát hiện Anh Hoa Cốc là thám báo của Dạ gia, lập tức bẩm báo cho đường huynh của Dạ Lạc, Dạ Tranh. Khi đó phụ thân của Dạ Lạc và Dạ Lạc vắng mặt, bọn hạ nhân tự nhiên lấy tình báo này đi nịnh Dạ Tranh.
Dạ Tranh mang người đi xem, rất là vừa lòng, nhưng lúc ấy bận xây dựng thành Thiên Dạ, Dạ Tranh không có thời gian đi quản Anh Hoa Cốc, chỉ phái mấy thuộc hạ đóng ở chỗ đó, biểu minh nơi này bị hắn nhìn trúng.
Phụ thân của Dạ Tranh là đại bá của Dạ Lạc, Địa Tiên cảnh, là đệ nhất trưởng lão của Thiên Địa Trủng, sức chiến đấu rất mạnh. Địa vị của Dạ Tranh ở trong Dạ gia tự nhiên rất cao, hắn cho rằng chính mình để lại vài người ở Anh Hoa Cốc thì kẻ nào dám tới tranh đoạt?
Cố tình thật sự có người cướp. Hôm trước Tử Liên Nhi mang theo mấy người đi qua nơi này, lập tức thấy thích, nàng định ở lại Anh Hoa Cốc luôn. Mấy quân sĩ kia là chó săn của Dạ Tranh, không biết Tử Liên Nhi, tự nhiên giận tím mặt, muốn đuổi nàng đi.
Nào ngờ Tử Liên Nhi trực tiếp ra tay giết người, còn để lại một người để về báo cho Dạ Tranh rằng nàng muốn nơi này.
Dạ Tranh không biết quan hệ giữa Tử Liên Nhi và Khương Vô Ngã, cũng chưa từng nghe về quan hệ giữa nàng với Lục Ly, mang người trực tiếp giết tới Anh Hoa Cốc, kết cục cuối cùng là Dạ Tranh bị Tử Liên Nhi ra tay chém giết!
Thật ra việc này vốn là một chuyện nhỏ, nếu Tử Liên Nhi không giết người, cho dù gây lớn chuyện cỡ nào thì khi Dạ Lạc hoặc phụ thân của hắn biết được cũng sẽ đè xuống, dù sao Tử Liên Nhi từng dính dáng đôi chút đến Lục Ly, mặc kệ hai người có ám muội hay không thì họ phải nể mặt.