Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Chẳng lẽ là trả thù? Nàng không cách nào trở thành nữ nhân của ta nên muốn... làm nhạc mẫu của ta?” Trong óc Lục Ly lóe qua suy nghĩ như vậy, hơn nữa cảm giác khả năng này rất lớn.
Từ khi mẫu thân của Khương Khởi Linh qua đời, mấy năm nay Khương Vô Ngã luôn không cưới vợ, Lục Ly biết chuyện này.
Tử Liên Nhi khá đẹp, quan trọng nhất là cảnh giới tăng tiến vùn vụt, đột phá Địa Tiên làm tăng giá trị con người của nàng.
Thế giới này có rất nhiều nữ nhân xinh đẹp, nhưng nếu chỉ có nhan sắc thì nữ nhân đó không đáng tiền, cuối cùng sẽ chỉ biến thành đồ chơi của nam nhân có quyền có thế. Nếu nàng có một ít bối cảnh, có lẽ có thể gả vào nhà giàu, nếu nàng vốn giàu có thì vị tiểu thư này sẽ rất đắt giá.
Thí dụ như Khương Khởi Linh, thí dụ Cơ Mộng Điềm ngày xưa vân vân.
Sau khi Tử Liên Nhi đột phá Địa Tiên, nàng vốn là con nhà giàu, biến thành tiểu thư đứng đầu nhất, Khương gia sẽ tìm mọi cách chiêu lãm Tử Liên Nhi là lẽ tất nhiên. Nhưng Khương gia có nhiều thiếu gia trực hệ, cần gì Khương Vô Ngã tự mình ra tay? Tử Liên Nhi và Lục Ly cùng bối phận, làm vậy là loạn bối phận.
Đương nhiên!
Trên thế giới này, võ giả có được thọ nguyên lâu dài, người một, hai trăm tuổi cưới tiểu cô nương mười mấy tuổi cũng rất bình thường.
Vấn đề là Tử Liên Nhi và Lục Ly từng có tai tiếng!
Tuy Lục Ly chưa từng thích Tử Liên Nhi, nhưng nếu đầu óc của Khương Vô Ngã còn bình thường thì không nên chủ động trêu chọc nữ nhân có lẽ dính líu với Lục Ly.
Điều này chỉ có thể chứng minh là Tử Liên Nhi chủ động đi trêu ghẹo Khương Vô Ngã. Có lẽ nàng muốn trả thù, hoặc là vò đã mẻ lại sứt, xác suất nàng thật lòng thích Khương Vô Ngã cực kỳ nhỏ, tuy Khương Vô Ngã trông phong lưu phóng khoáng, quả thực rất có mị lực.
- Thôi, thôi!
Lục Ly rất nhanh ném chuyện này qua một bên. Hắn đã không động tình với Tử Liên Nhi, vậy cuối cùng nàng ở bên ai cũng chẳng dính dáng gì tới hắn. Nhưng tưởng tượng về sau gặp Tử Liên Nhi sẽ kêu nhạc mẫu, tưởng tượng thôi đủ làm Lục Ly mất tự nhiên và nhức đầu.
Khương Khởi Linh nhẹ nhàng thở dài, theo sau lại mở miệng nói một câu khiến Lục Ly càng thêm đau đầu:
- Ngày hôm qua, Tử Liên Nhi ở Mộc Ngục giết một vị công tử của Dạ gia, Khương Vô Ngã vì nàng mà suýt đánh với Dạ gia.
- Giết người?
Nếu như là chuyện khác Lục Ly có lẽ sẽ không xen vào, nhưng chết người làm hắn buộc phải xem trọng. Dạ Lạc là huynh đệ của hắn, cũng là trượng phu của Lục Hồng Ngư, cường giả Dạ gia luôn luôn đi theo hắn nam chinh bắc chiến, duy trì hắn bao nhiêu năm rồi? Không thể lạnh lòng Dạ gia.
Lục Ly đứng bật dậy, đứng trong ban công trầm giọng quát một tiếng:
- Người đâu!
Một bóng người từ ngoài viện lao vào, quỳ một gối xuống nói:
- Ly thiếu gia!
Lục Ly phất tay, mặt không cảm xúc nói:
- Đi kêu Dạ Tra đến.
Khương Khởi Linh đứng lên theo, trong mắt lộ ra một chút kiên định nói:
- Phu quân hãy xử lý việc này, ta không xen vào. Nếu Khương Vô Ngã có sai lầm lớn thì phu quân cứ trực tiếp phạt nặng là được, không cần băn khoăn đến ta. Khương gia này trừ gia gia ra, ta không cần những người khác.
Lục Ly nhẹ vuốt khuôn mặt Khương Khởi Linh, nói:
- Nàng hãy yên tâm đi tu luyện đi, ta có chừng mực.
Khương Khởi Linh miễn cưỡng cười, lòng nhẹ nhàng hơn, xoay người rời đi.
Nàng và Khương Vô Ngã cảm tình không quá sâu, lúc trẻ nàng còn thầm nghĩ giết Khương Vô Ngã cho rồi. Nàng chỉ thấy khó xử là không biết nên nói như thế nào với Lục Ly, bây giờ đã nói ra rồi thì nàng không để bụng nữa, Lục Ly làm việc luôn luôn rất chừng mực, việc này chắc chắn hắn sẽ xử lý tốt.
Vèo!
Mới qua thời gian ba nén nhang, một quỷ ảnh bay vào, nhảy lên ban công, cúi người chào Lục Ly:
- Thánh chủ!
Thanh Loan tộc và Mãnh Tượng tộc đã đoạt lại tổ địa, tộc nhân ở trong tiểu thế giới kia đều di chuyển ra ngoài, nhưng gần đây rất nhiều tộc nhân dời vào Mộc Ngục.
Lục Ly cho Dạ Tra phụ trách tình báo, giám thị toàn bộ Đại địa Thần Châu, Thanh Loan tộc là thám báo đứng đầu nhất Đại địa Thần Châu.
Mấy năm nay thực lực của Dạ Tra hơi tiến bộ, nhưng chỉ đến Nhân Hoàng trung kỳ, tuổi tác của hắn quá lớn, không thể nào đột phá lớn.
- Chuyện Khương Vô Ngã và Tử Liên Nhi là thế nào? Tại sao không lập tức bẩm báo cho ta?
Lục Ly mắt lạnh nhìn hắn, có chút trách cứ Dạ Tra không báo ngay chuyện lớn như vậy cho mình biết.
- Thánh chủ thứ tội!
Dạ Tra lại lần nữa khom người nói:
- Ngày hôm qua thánh chủ đang bế quan, ta không gặp được thánh chủ nên đành bẩm báo cho Linh phu nhân trước, phu nhân nói sẽ chuyển lời lại cho thánh chủ, dặn ta mặc kệ chuyện này.
Lục Ly hơi gật đầu.
Dạ Tra nói tiếp:
- Thật ra cũng không phải việc lớn gì, vốn không ai biết Tử Liên Nhi và Khương Vô Ngã có quan hệ với nhau, gần đây Tử Liên Nhi phát hiện một bảo địa không tệ trong Mộc Ngục, chuẩn bị xây dựng một tòa trang viên cư trụ. Nhưng mà... chỗ đó là một vị công tử của Dạ gia chọn trúng trước, Tử Liên Nhi hống hách đòi chiếm cứ, công tử của Dạ gia không phục, hai bên phát sinh xung đột, Tử Liên Nhi ra tay giết công tử Dạ gia. Sau đó Dạ gia muốn tìm Tử Liên Nhi tính sổ, Khương Vô Ngã mới ra mặt nói Tử Liên Nhi là nữ nhân của hắn, nếu Dạ gia nhất định muốn làm khó Tử Liên Nhi thì hắn đành khai chiến.
Lục Ly hơi nhíu mày, trong ấn tượng của hắn thì Tử Liên Nhi không phải loại người bá đạo như vậy, chẳng lẽ bởi vì hắn nên khiến nàng đổi tính?
- Thánh chủ!
Dạ Tra suy nghĩ một hồi, nhắc nhở:
- Ta kiến nghị thánh chủ tốt nhất hãy đi Mộc Ngục một chuyến, nghe nói Tử Liên Nhi có chút quan hệ với người, Khương Vô Ngã lại là nhạc phụ của người, cho nên Lục tộc vương hơi khó xử lý. Tuy vụ việc đã bị Lục tộc vương đè xuống, nhưng công tử Dạ gia bị giết là đường huynh của Dạ Lạc, đại bá của Dạ Lạc chỉ có một nhi tử, ta phỏng chừng sẽ có rắc rối nữa.
- Được rồi.
Lục Ly xoay người vào phòng, nói mấy câu với Khương Khởi Linh, nàng không muốn đi xem cảnh tượng lúng túng đó, khiến Lục Ly một người đi xử lý.
- Đi!