Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1461 - Chương 1449: Sốt Ruột?

Bất Diệt Long Đế Chương 1449: Sốt ruột?

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lôi trưởng lão rống to:

- Rót năng lượng vào!

Một đám Địa Tiên tỉnh ngộ lại, lần lượt bay qua, đứng cạnh đại trận hộ thành.

Huyền Lực trên tay lấp lánh, rót Huyền Lực của mình vào đại trận hộ thành, làm vậy có thể bổ sung năng lượng cho đại trận, cũng có thể khiến đại trận càng thêm vững chắc.

- Ha ha ha ha ha ha!

Đám Hóa Thần ở bên trên cười to, tràn đầy đùa cợt. Mới rồi đại trận hộ thành rung lắc kịch liệt, bọn họ nhìn thấu lực phòng ngự của đại trận này. Rót vào Huyền Lực có thể chống đỡ bao lâu?

Tề Sơn Hà quát to:

- Đánh!

Một đám người lại bắt đầu đánh ra các loại công kích khủng bố, liên miên không ngừng đánh xuống đại trận hộ thành của thành Thí Ma. Đại trận ánh sáng lấp lánh không ngừng, may mắn trong đại trận còn có một ít thần lực, có lẽ là đám Hóa Thần đó đều là Hóa Thần tiền kỳ, sức tấn công trong khoảnh khắc chưa đủ mạnh, đại trận vẫn có thể chống cự.

Đám người Tề Sơn Hà không sốt ruột, đối với bọn họ thì đánh tám ngày, mười ngày sẽ không có bất cứ cảm giác mệt mỏi, bọn họ đều là lão quái vật sống rất nhiều năm, đại trận kiên trì không được mấy ngày, bọn họ nhìn thoáng qua liền biết.

...

Lục Ly vẫn đang bay trốn, tốc độ của Thiên Tà Châu đạt đến cực độ, cho nên chỉ riêng là hơn một ngày lại bay đến lối vào Đại địa Nam Vu. Lục Ly bị Hòa Nguyệt đánh thức, hắn khống chế Thiên Tà Châu quay đầu, nhưng lần này bay về phía... thành Thí Ma.

- A?

Hòa Nguyệt cho rằng Lục Ly bay nhầm hướng, ngạc nhiên nhìn hắn.

Lục Ly mỉm cười nói:

- Chậm nhất khoảng một, hai ngày nữa là thần thuật kia của ta có thể đại thành, đến lúc đó có thể khai chiến với đám Hóa Thần đó!

Lục Ly nói xong nhắm mắt lại, Chấp Pháp Trưởng Lão mắt vụt sáng. Lục Ly vẻ mặt rất bình tĩnh, trong mắt đều là tia sáng tự tin, điều này khiến Chấp Pháp Trưởng Lão rất là phấn chấn, Lục Ly quả nhiên đang tu luyện thần thuật? Một khi cảm ngộ thành công thì chẳng lẽ sức chiến đấu của hắn sẽ tăng vọt đến Hóa Thần đỉnh phong?

Bây giờ đoán lung tung cũng không có ích gì, Chấp Pháp Trưởng Lão chỉ có thể trầm mặc yên lặng chờ đợi, hết thảy sẽ được vén màn sau một, hai ngày nữa.

- A?

Đám người Quân Hồng Diệp, Ngô Quảng Đức ở bên ngoài cũng hơi kinh ngạc, Lục Ly rốt cuộc thay đổi phương hướng, không mang theo bọn họ đi lòng vòng nữa, mà là bay hướng thành Thí Ma?

- Ha ha ha? Lục Ly, sốt ruột?

- He he, Lục Ly, bây giờ ngươi có sốt ruột cũng vô ích, phỏng chừng đợi ngươi trở lại thì thành trì kia của ngươi cũng bị đánh nát, tất cả thuộc hạ của ngươi đều bị tru sát!

- Lục Ly, hiện tại lăn ra đây đầu hàng, chúng ta có thể truyền tin cho người bên kia dừng lại. Chúng ta chỉ cần Thiên Tà Châu. Nếu ngươi dâng ra Thiên Tà Châu, chúng ta tuyệt đối không tổn thương bất kỳ thuộc hạ và tộc nhân nào của ngươi, chịu không?

- Không sai! Lục Ly, bổn tọa là Nhan Cô của Thần Hoàng Giới, bổn tọa thể cùng ngươi bảo chứng, chỉ cần ngươi giao ra Thiên Tà Châu, bổn tọa còn bảo đảm an toàn của nhân tộc Đấu Thiên Giới, bảo đảm cho ngươi khỏi chết!

Hóa Thần ở bên ngoài rất nhanh phản ứng lại, bọn họ cho rằng Lục Ly đột nhiên quay đầu trở lại là vì nhận được tin thành Thí Ma bị công kích. Tính ra thì đám người Tề Sơn Hà đã đến bên kia, Lục Ly vội vàng quay đầu trở lại, tự nhiên là sợ hãi thành trì bị phá vỡ, thuộc hạ và tộc nhân của hắn bị đồ sát.

Đáp lại bọn họ là một mảnh trầm mặc, Lục Ly không có truyền ra bất kỳ lời nào, một đám cường giả cảm giác bị nhục nhã, mặt lúc xanh lúc trắng.

Bao gồm Nhan Cô của Thần Hoàng Giới mới lên tiếng bảo chứng an toàn cho Lục Ly cũng sắc mặt cực kỳ khó xem, trong lòng âm thầm quyết định, một khi phá vỡ Thiên Tà Châu, nhất định khiến Lục Ly sống không bằng chết!

Cách phía bắc thành Thí Ma vạn dặm, Kha Mang một người ẩn thân trong sơn cốc, nói trong lòng không khủng hoảng là lừa người.

Hắn chỉ có sức chiến đấu Quân Hầu cảnh, nếu như bên ngoài không có sát trận và huyễn trận, đừng nói Hóa Thần, tùy tiện một Nhân Hoàng đến đều có thể diệt hắn.

Tộc trưởng của Thiên Huyễn tộc, nếu hắn chết trận thì Thiên Huyễn tộc sẽ không có người thống soái, còn lại những trưởng lão kia về trận pháp cấm chế thuật đều kém xa, hắn chết rồi Thiên Huyễn tộc chắc chắn cũng xuống dốc theo. Đến lúc đó nếu như không có Lục Ly chăm sóc thì phỏng chừng sẽ diệt tộc.

Hòa Nguyệt đã gửi tin cho hắn, có mấy chục Hóa Thần đang đến thành Thí Ma, tuy không bay qua chỗ của hắn, trong lòng hắn mơ hồ có linh cảm bên thành Thí Ma đã khai chiến.

Phòng ngự của thành Thí Ma không mạnh, có lẽ không chống được vài ngày, nhưng Kha Mang không dám loạn động, Lục Ly cho Kha Mang mệnh lệnh là trấn thủ ở đây, phối hợp với công kích của Lục Ly.

Thời gian dần trôi qua, qua một ngày sau đó Kha Mang lại lần nữa thu được truyền tin của Hòa Nguyệt, nửa ngày nữa Lục Ly sẽ đến sơn cốc này. Sau lưng bọn họ có hơn năm mươi Hóa Thần đi theo, trong đó mười Hóa Thần đỉnh phong.

Đại chiến chực chờ bùng nổ.

Kha Mang nuốt nước miếng, đi qua đi lại, cẩn thận kiểm tra các loại cấm chế trận pháp, bảo đảm không có chỗ nào trục trặc. Trận chiến nửa ngày sau sẽ cực kỳ quan trọng, chẳng những liên quan sự sống chết của hắn, cũng liên quan tới sống chết của Lục Ly, sinh tử tồn vong của toàn bộ nhân tộc Đấu Thiên Giới.

Cẩn thận kiểm tra mấy lần, Kha Mang lùi vào trong một hang núi bên vách đá sơn cốc, hang núi này được hắn bố trí cấm chế phòng ngự cường đại, ít nhất có thể chống cự Hóa Thần cảnh công kích mấy lần. Bên trong còn có một truyền tống trận, trực tiếp truyền tống đi thành Thí Ma, đây là đường lui mà hắn thu xếp sẵn.

Thời gian dần trôi qua, tim Kha Mang đập càng lúc càng nhanh, trong đầu tưởng tượng lát nữa đại chiến kinh thiên, trong lòng vừa hồi hộp vừa sợ hãi, còn có một ít hưng phấn.

Đấu Thiên Giới trước giờ chưa từng có đại chiến như vậy, đủ ghi vào lịch sử, Kha Mang may mắn được tham gia vào, cùng Lục Ly kề vai chiến đấu, cho dù chết thì hắn cũng cảm giác rất là vinh diệu.

- Đến, đến!

Nửa canh giờ sau, Kha Mang cảm thụ được tiếng gió rít từ phương bắc, là tiếng không khí nổ do bay với tốc độ cao.

Bình Luận (0)
Comment